Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 446 - Chương 446: Khối Cửu Châu Ấn Thứ Chín

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 446: Khối Cửu Châu ấn thứ chín

Hắn phải ra tay ngăn cản.

Đúng lúc này, Cố Dương ngẩng đầu nhìn sang bọn họ, nói, “Từ hôm nay, hủy bỏ hôn ước giữa nàng và Tần gia các ngươi. Nếu các ngươi không phục, kêu Tần Vũ tới tìm ta.”

Tần Quang nghe vậy nhất thời giận tím mặt.

Cướp dâu thì cướp dâu đi, cướp ở nửa đường không được sao?

Lại tuyên bố cướp người ở ngay cửa lớn Tần gia, trước mặt mấy trăm khách mời.

Đây chẳng phải định tát thẳng vào mặt Tần gia ở trước mặt mọi người sao?

Như vậy kêu hắn sao có thể nhịn được!

Tần gia, chính là thế gia vọng tộc đệ nhất thiên hạ được đương kim công nhận, kể cả Triệu gia đều không làm gì được bọn họ. Sao có thể để cho một Bất Lậu cảnh mới vừa đột phá kiêu ngạo ở đây được?

“Chỉ bằng ngươi? Cũng định cướp người ở Tần phủ ta?”

Tần Quang hét lớn một tiếng, chỉ thấy bốn phía Tần phủ bay lên bốn cột sáng màu trắng thô to, trong cột sáng bay lên một con quang long màu trắng, chặn trước mặt Cố Dương.

“Hả?”

Cố Dương hơi kinh ngạc, con rồng trước mắt này lại do năng lượng thuần túy tạo thành, toàn thân tản mát ra uy thế kinh người.

Thực lực của nó chí ít là Bất Lậu cảnh.

Con quang long ở trước mắt này dài đến mấy chục mét, ở trước mặt nó, Cố Dương có vẻ nhỏ bé như vậy, chỉ riêng cái đầu này thôi đã cao hơn hắn rồi.

Tần gia lại còn có một chiêu này.

Trước đó trong mô phỏng hắn không đánh đến Tần phủ, mà cướp Sở Tích Nguyệt ở giữa đường. Trên đường quay về Thần Đô, Tần Vũ tự mình đuổi theo, đánh một trận với hắn, không phân thắng bại.

Cuối cùng Tần Vũ chủ động lui bước.

Một lần này hắn lựa chọn đến Tần phủ cướp người ở trước mặt mọi người, vì để triệt để kết thúc việc này ở đây.

Hắn cũng muốn biết vì sao Tần Vũ lại coi trọng Tích Nguyệt như vậy, lại không tiếc phá quan mà ra trước, tự mình ra tay.

Giờ phút này, chắc Tần Vũ nên ở trong thế giới động thiên nào đó bế quan mới đúng.

Giống như Văn Giác.

Đột nhiên, Sở Tích Nguyệt ở trong lòng Cố Dương kinh hô, “Cửu Châu đại trận!”

Cửu Châu đại trận?

Trong lòng hắn vừa động, quay đầu lại nhìn về phía Tần Quang, ánh mắt lạnh như điện.

Tần Quang hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng nói, “Cố Dương, ở trước mặt Cửu Châu đại trận, ngươi không có bất cứ cơ hội nào. Để nàng xuống, rời khỏi đây, ta sẽ không giết ngươi.”

Giống như hưởng ứng lời hắn nói, con quang long màu trắng kia phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, vang vọng toàn bộ Hán châu thành.

Một luồng dao động kinh khủng đến cực điểm chấn động tâm linh mỗi một người ở đây.

Đây đã là lực lượng vượt trên cả bình thường rồi, gần như Thiên Nhân.

Cố Dương đứng mũi chịu sào không hề bị ảnh hưởng gì, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tần Quang, “Khối Cửu Châu ấn của Hán vương ở trong tay ngươi?”

Đây là Hán châu thành, vào thời Hạ triều là đất phong của Hán vương.

Vừa vặn ở đây có một Cửu Châu đại trận, hắn lập tức nghĩ đến khối Cửu Châu ấn cuối cùng thuộc về Hán vương, đại trận này có phải dùng khối Cửu Châu ấn kia mới mở ra được không?

Tần Quang thấy hắn lại không thèm để ý đến Cửu Châu đại trận, trong mắt lóe lên sát khí, “Ngươi muốn tìm chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi.”

Trong phút chốc, con quang long kia mở rộng miệng, bắn ra một tia sáng trắng, lập tức bao phủ Cố Dương.

Trên bầu trời lúc này có hai bóng dáng như ẩn như hiện, đang quan sát trận chiến đấu ở bên dưới.

Một người tóc bạc râu bạc trắng, nhưng sắc mặt hồng hào, mặc một bộ đạo bào, trong tay cầm một cây phất trần. Hắn vuốt râu, cảm khái nói, “Cửu Châu đại trận uy chấn chư tộc năm đó, uy lực lại trở nên nhỏ yếu như vậy.”

Người còn lại là một tướng sĩ giáp vàng, cả người giống như bức tượng, ánh mắt kiên định như sắt, dùng giọng nói vang vang nói, “Thiên đạo vừa chết, trời đất thay đổi, tất cả những thứ có liên quan đến đạo uẩn đều mất đi hiệu lực.”

“Kể cả Kim Tiên bất diệt đều không thể ngăn cản được sự xâm nhập của năm tháng. Người nọ tiếp người kia ngã xuống, huống hồlà một trận pháp? Ta và ngươi hiện giờ chỉ còn thừa lại tu vi Nhân Tiên mà thôi, sau khi thiên đạo sụp đổ, lực lượng mà mảnh trời đất này có thể tiếp nhận cũng chỉ đến Nhân Tiên mà thôi.”

Đạo nhân tóc bạc trêu chọc nói, “Không thể ngờ nổi, Ngọc Lộ thần tướng luôn luôn không thích nói chuyện lại có thể nói nhiều như vậy. Có phải vì ngủ say quá lâu nên nhịn hỏng rồi không?”

Tướng sĩ giáp vàng cũng chính là Ngọc Lộ thần tướng nói, “Tư Thần chân nhân cảm thấy người bên dưới kia như thế nào?”

Tư Thần chân nhân vô tình nói, “Tu hành giả của nhân gian hiện giờ đều đi theo con đường luyện thể Thượng Cổ. Người này còn tu luyện cả công pháp của Yêu tộc, trụ cột không tệ, nhưng mà tu vi quá thấp. Còn chưa đủ tư cách tham gia đại hội Dao Trì.”

“Đến đây một chuyến này là vì Tần Vũ kia.”

Nói xong hắn thở dài một tiếng, “Một tiểu gia hỏa Nguyên Anh kỳ, lại cần ta và ngươi tự mình đến cửa đưa thiệp mời.”

Ngọc Lộ thần tướng thản nhiên nói, “Chúng ta không đến, chẳng lẽ định phiền đại giá của vài vị chân quân sao?”

Tư Thần chân nhân không khỏi nghẹn lời.

Hai người này đều đến từ Dao Trì tiên cung, tỉnh lại sau khi ngủ say vạn năm, vâng mệnh đến đây phát thiệp mời cho cường giả đứng đầu thế giới này, mời bọn họ tham gia đại hội Dao Trì.

Trải qua một giấc ngủ sâu vạn năm, người trong Dao Trì tiên cung có thể may mắn còn tồn tại đến nay chỉ có một vài bộ phận.

Trong số những người sống sót, tu vi của bọn họ là tồn tại lót đáy, việc chân chạy này tự nhiên rơi lên trên đầu bọn họ.

“Hả?”

Chính vào lúc này, Tư Thần chân nhân hả nhẹ một tiếng, thấy người kia lại thả phân thân của Thông Thiên thần viên, đều có tu vi Nguyên Anh kỳ, chặn con quang long kia lại.

“Thông Thiên thần viên?”

Hắn hơi kinh ngạc, nhưng lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, “Không, không đúng, đây là phương pháp Thân Ngoại Hóa Thân!”

Trên vẻ mặt của Tư Thần chân nhân nhiều thêm một phần nghiêm túc, nói, “Khá thú vị đấy, phương pháp dung hợp Thân Ngoại Hóa Thân, lấy tinh huyết Yêu tộc chế tạo ra một Thân Ngoại Hóa Thân. Điểm này giống với bút tích của thiên quân phía Bắc kia.”

Ngay sau đó người kia lại thả thêm hai thần thú ra, một là Bạch Hổ, một là Huyền Vũ, ba con thần thú liên thủ, đánh con quang long kia không hề đánh lại được.

Bình Luận (0)
Comment