Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 83 - Chương 83: Đệ Nhất Tiềm Long Bảng

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 83: Đệ nhất Tiềm Long bảng

Cố Dương vận khởi chân nguyên, ngưng tụ trong lòng bàn tay, một luồng nhiệt lực kinh người lập tức lan ra, trông hệt như một ngọn lửa vô hình.

Chân nguyên của hắn đã có được đặc tính của lửa, uy lực đâu chỉ tăng gấp đôi.

Trong lần mô phỏng này, hắn vừa đột phá không lâu, dưới tình huống đao pháp còn chưa thăng cấp đã có thể đánh được mấy chiêu với cường giả nhất phẩm, có thể thấy được thực lực của hắn tăng lên bao nhiêu.

Sau khi đến nhị phẩm, cuối cùng môn công pháp “Phượng Vũ Cửu Thiên” này đã thể hiện ra uy lực thật sự của công pháp tuyệt thế.

Cố Dương thu hồi chân nguyên, hít sâu một hơi, nghiêm túc mở hệ thống ra.

[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao mười vạn lượng.]

Mười vạn lượng!

Khi thấy con số này, hắn không nhịn được che ngực, hít thở cũng thấy hơi khó khăn.

Hệ thống rác rưởi này đúng là không có tình người mà.

Nói cách khác, số dư sáu mươi ba vạn hiện giờ của hắn chỉ có thể đủ mô phỏng sáu lần.

Tào Y Y vơ vét toàn bộ vốn lưu động của tất cả các chi nhánh Cẩm Tú các của một châu cũng chỉ có bảy mươi lăm vạn mà thôi, chỉ có thể mô phỏng bảy lần.

Về sau phải kiếm tiền ở đâu đây?

Trừ khi cướp sạch chín danh gia vọng tộc trong thiên hạ, bằng không đoán chừng rất khó gom đủ tiền bạc để đột phá đến Thần Thông cảnh.

Thôi, trước không nghĩ chuyện này.

Hắn mô phỏng thêm lần nữa, nâng đao pháp lên, cứu đám người Tô Thanh Chỉ ra rồi nói.

Cố Dương nghiến răng nghiến lợi nói một chữ “có”.

Thần Đô.

Mưa tầm tã mấy ngày liên tục cuối cùng đã ngừng, trời vừa sáng, mặt trời đã nhô lên từ bên kia núi.

Thời tiết tốt khó có được.

Ngoài cổng Võ viện có hai nam tử oai hùng phấn chấn đi tới, một người mặc áo lam, một người mặc áo đen, đứng trước cửa, chờ đại môn Võ viện mở ra.

Nam tử áo đen nhìn đại môn Võ viện, hơi cảm khái nói: “Nhớ năm đó lúc thái tổ Đại Chu sáng lập Võ viện, tự chưởng quản Võ viện, mấy vị đại tướng khai quốc làm giáo thụ, đệ tử nghèo hèn trong thiên hạ chen chúc tới, muốn gia nhập Võ viện. Lúc đó huy hoàng cỡ nào, ai ngờ mấy trăm năm ngắn ngủi lại rơi đến tình trạng này.”

Nói xong, hắn quay đầu hỏi: “Tần huynh, lần này ngươi đến Thần Đô không tới Văn viện mà lại tới Võ viện trước là vì sao vậy?”

Người được gọi là Tần huynh này là nhân vật có lai lịch lớn, thế tử Tần gia, Tần Thượng, xếp hạng tư trên Tiềm Long bảng.

Tần Thượng nhìn về phía Võ viện, nói: “Năm đó, viện trưởng có ơn chỉ điểm cho gia phụ. Trước khi đi, gia phụ cố ý dặn dò, cần phải tới Võ viện bái kiến viện trưởng.”

“Thì ra là thế.”

Địa vị của nam tử áo đen cũng không thấp. Hắn chính là trưởng tử Cố gia ở Thần Đô, Cố Vân Phi, xếp hạng hai mươi trên Tiềm Long bảng.

Mấy năm trước, hai người mới quen đã thân, thành bạn chí cốt.

Lần này, Tần Thượng đến Thần Đô, Cố Vân Phi với tư cách chủ nhà, đương nhiên phải tiếp đón.

Bỗng nhiên, Cố Vân Phi nhìn về phía một cái bảng không tầm thường ở đối diện, mỉm cười nói: “Nghe nói chuyện tốt của Tần huynh và Sở cô nương sắp đến, tiểu đệ ở đây chúc mừng trước.”

Chuyện Tần gia dùng Minh Nguyệt đao làm sính lễ, cầu thân Sở Tích Nguyệt của Sở gia đã truyền ra ngoài.

Tần Thượng nghe thấy hắn nhắc đến Sở Tích Nguyệt, da mặt hơi giật giật.

Vết thương cũ đã khỏi hẳn trên mặt, dường như vẫn còn hơi đau nhói.

Một năm trước, nữ nhân xếp hạng dưới hắn đến cửa khiêu chiến, sau hơn mười chiêu, dùng một kiếm hủy dung hắn.

Không ngờ hắn lại thua trong tay một nữ nhân xếp hạng thấp hơn hắn.

Việc này vẫn luôn khiến hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Tần Thượng không ngờ rằng phụ thân hắn lại muốn để hắn lấy nữ nhân này.

Hắn cự tuyệt từ trong lòng.

Nhưng mà đây là ý của lão tổ tông, hắn vốn không có cách nào cự tuyệt.

Ở Tần gia, không có ai có thể ngỗ nghịch mệnh lệnh của lão tổ tông, kể cả phụ thân hắn cũng không được.

Cho dù hắn không tình nguyện cũng phải lấy.

Lúc này, trên đường đối diện xuất hiện một bóng người khập khiễng đi tới bên này.

“Ồ.”

Cố Vân Phi thốt lên một tiếng, hơi ngạc nhiên, nói: “Hôm nay lại đổi bảng rồi.”

“Đổi bảng?”

Tần Thượng nhìn theo ánh mắt của hắn, nhìn thấy một lão giả què chân.

Cố Vân Phi giải thíchL “Vị này chính là người chuyên môn phụ trách đổi bảng, hắn vừa xuất hiện, thì có nghĩa là đổi bảng, cũng không biết lần này là bảng nào xuất hiện thay đổi.”

Cho dù là bảng nào có thay đổi đều là một chuyện lớn.

Lần đổi bảng ngay trước đó là nửa tháng trước, một người tên là Cố Dương từ đâu nhảy vào hạng bảy Tiềm Long bảng, đã thành chủ đề nóng bỏng nhất vừa qua ở Thần Đô.

Vừa khéo người này họ Cố, Cố Vân Phi đã không chỉ một lần nghe được có người bàn luận người tên Cố Dương này có phải con riêng lưu lạc bên ngoài của Cố gia hay không.

Chỉ thấy lão giả kia đi tới trước Tiềm Long bảng, gỡ Tiềm Long bảng mới dán lên chưa đến nửa tháng xuống, quét hồ dán, dán bảng mới lên.

Cả Tần Thượng và Cố Vân Phi đều hơi kinh ngạc: “Lại là Tiềm Long bảng?”

Một lát sau, cuối cùng lão giả đã dán xong bảng mới, xách thùng rời đi.

Hai người Tần Cố tập trung nhìn vào, đột nhiên đồng tử đều co rút lại, vẻ mặt khiếp sợ.

Cố Vân Phi thất thanh nói: “Sao lại là hắn?”

Sở dĩ hai người thất thố như thế đều bởi vì danh sách xếp hạng trên bảng vô cùng kỳ lạ.

Chỉ thấy danh sách trên bảng, xếp hạng đệ nhất đã thay đổi người, không còn là Sở Tích Nguyệt.

Mà đứng đầu bảng hiện giờ không phải ai khác, chính là Cố Dương mới vừa lên bảng không lâu.

Cố Dương, tam phẩm, Giang châu.

Hai người vô ý thức liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.

Trong lúc nhất thời, bọn họ đều không nói gì, bầu không khí trở nên hơi quỷ dị.

Cố Vân Phi khẽ nuốt nước miếng, “Không… phải nhầm rồi chứ?”

Cố Dương này leo lên Tiềm Long bảng chưa tới nửa tháng, mới vừa lên bảng đã leo lên hạng bảy là chuyện nghe rợn cả người rồi, bây giờ chớp mắt cái đã leo lên đứng đầu bảng.

Phản ứng đầu tiên của bất kỳ ai đều là không tin.

Hắn chỉ có tu vi tam phẩm, nào có tư cách xếp đến đệ nhất?

Phản ứng đầu tiên của Cố Vân Phi chính là có phải nhầm lẫn rồi không.

Tần Thượng nhìn chằm chằm cái tên trên Tiềm Long bảng, sâu xa nói: “Ngươi cảm thấy thế nào? Bảng danh sách này đã tồn tại một ngàn năm, đến nay chưa bao giờ xuất hiện sai sót.”

Cố Vân Phi cẩn thận ngẫm lại, đúng thật là chưa từng nghe nói đến việc Hồng Lâu sẽ viết sai bảng danh sách.

Hắn lầm bầm nói: “Thế nhưng sao có thể có chuyện này được?”

Một võ giả tam phẩm leo lên hạng nhất Tiềm Long bảng, chuyện này chưa bao giờ có.

Tần Thượng chua chát nói: “Ngươi đã quên sao? Lúc trước Sở Tích Nguyệt leo lên đứng đầu bảng như thế nào?”

Cố Vân Phi nghĩ tới điều gì, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, bật thốt lên: “Ngươi nói rằng, người này đã đánh bại nữ ma đầu kia?”

Nói thẳng ra thì không ít người đều muốn gọi Sở Tích Nguyệt là nữ ma đầu.

Nữ nhân này chưa bao giờ giữ thể diện cho người khác, hai năm trước đã khiêu chiến tất cả nam nhân xếp hạng trước nàng, đánh bại nguyên một đám, khiến bọn họ mất hết mặt mũi, đắc tội không chỉ một hai người, cho nên danh tiếng của nàng tất nhiên không tốt lắm.

Tần Thượng cũng không biết đáp án chính thức, hắn nhớ tới trận chiến một năm trước với Sở Tích Nguyệt. Đến nay, hắn vẫn không tin mình có thể đánh bại được nàng của một năm trước, chứ đừng nói tới hiện tại.

Sở Tích Nguyệt mạnh mẽ hiện giờ sẽ bị một võ giả tam phẩm đánh bại sao?

Hắn không tưởng tượng ra được.

Lúc này, trước bảng danh sách, có mấy người vây quanh đang sôi nổi thảo luận ở đó.

Một võ giả tam phẩm leo lên hạng nhất Tiềm Long bảng, chuyện này quá đáng kinh ngạc.

Bọn họ đều nói nhất định là bảng danh sách sai, có lẽ lúc sao chép đã chép sai.

Ngay trong lúc ồn ào, lão giả kia lại xách thùng tới.

“Tại sao hắn lại tới nữa rồi?”

Tần Thượng và Cố Vân Phi lại một lần nữa liếc nhìn nhau.

Chỉ thấy lão giả kia lại một lần nữa đi tới trước Tiềm Long bảng, gỡ bảng danh sách mới vừa dán lên xuống, một lần nữa dán bảng mới lên.

Mọi người gấp rút nhìn sang.

Cái tên Cố Dương vẫn xếp hạng đứng đầu bảng, thay đổi duy nhất chính là tu vi của hắn từ tam phẩm đổi thành nhị phẩm.

Cố Vân Phi thở phào một hơi rõ ràng, nói: “Ta đã nói rồi, nhất định là bảng danh sách bị sai mà.”

Nói xong, hắn lại cảm thấy có gì không đúng, rõ ràng Cố Dương này mới vừa đột phá đến nhị phẩm, vì sao có thể leo lên đứng đầu bảng.

Năm người vốn từng xếp hạng phía trước đều đã đạt tới nhị phẩm ít nhất một hai năm, hắn có tài đức gì mà có thể xếp lên đầu bảng?

Đúng lúc này, một bóng người bay tới, đáp xuống sau lưng Tần Thượng, bẩm báo: “Công tử, xảy ra chuyện lớn.”

Tần Thượng cất lời: “Nói.”

“Năm ngày trước, ở Bình quận thành Giang châu, Cố Dương hạng bảy Tiềm Long bảng một đao đánh bại ba cường giả nhị phẩm, nhị phẩm Mạc Vũ của Lâm gia chết ngay tại chỗ, Sở Tích Nguyệt và Ô Hành Vân trọng thương.”

Tin tức này được nói ra, hai người chấn động hồi lâu nói không ra lời.

Một đao đánh bại ba cường giả nhị phẩm, trong đó còn bao gồm cả Sở Tích Nguyệt và Ô Hành Vân - hai vị cường giả hạng nhất và hạng hai của Tiềm Long bảng, chuyện này có thật không vậy?

Bình Luận (0)
Comment