Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1260 - Chương 1260 - Công Bố Quán Quân

Chương 1260 - Công bố quán quân
Chương 1260 - Công bố quán quân

Chương 1260: Công bố quán quân

“Anh chỉ có một thí sinh tiến vào trận chung kết, có thể nắm chắc cái gì?" Lâm Phàm tự tin nói.

Hoắc Kiến Tường bất lực nói: "Nếu không phải những thí sinh kia đều muốn vào đội của cậu thì sao tôi chỉ có một thí sinh tiến vào vòng chung kết như vậy chứ?”

Lâm Phàm rất cũng hết cách: “Vậy thì hết cách rồi, ai bảo sức hấp dẫn của tôi quá cao chứ?”

Lúc này Hoắc Kiến Tường rất muốn chửi người. Đây là sức hấp dẫn cái rắm gì chứ? Nếu không phải hắn gian lận, trực tiếp ký hợp đồng đào người thì sao các thí sinh lại điên cuồng muốn được hắn chọn như vậy cơ chứ?

Chỉ là những thứ này cũng chả sao cả. Dù sao bọn cũng chỉ là giám khảo, ai đoạt giải quán quân cũng được, chỉ cần làm tốt công việc này là xong.

Về chuyện "Giọng ca nội lực" có thể có mùa thứ hai hay không thì khó nói. Chỉ là với tỷ lệ người xem hiện tại thì khả năng sẽ có là rất lớn.

Trong thời đại mà các chương trình ca hát trở nên phổ biến thì chuyện tỷ lệ người xem có thể phá vỡ 5 điểm đã là một kỳ tích.

Đương nhiên, người sáng suốt đều nhìn ra được, kỳ tích này có liên quan đến Lâm đại sư. Nếu như không phải Lâm đại sư thì tỷ lệ người xem này nhất định sẽ không cao đến trình độ này.

Đêm nay là một đêm vui vẻ, vô số người canh giữ trước TV và trước máy tính. Bọn họ đều muốn biết, rốt cuộc thí sinh nào sẽ là quán quân.

Gần kết thúc.

MC Thôi Vĩ đứng trên sân khấu.

Mà vô số khán giả đều nín thở, bởi vì tiếp theo sẽ công bố quán quân là ai.

Lâm Phàm cầm micro hô: "Tiểu Thôi, đừng kéo dài thời gian nữa, mau công bố đi chứ, mọi người đều đang rất nóng lòng đợi đấy!"

Khán giả hoan hô.

"Đúng vậy! Mau công bố đi! Chúng tôi đều đang rất nóng lòng rồi đấy."

"Đừng thừa nước đục thả câu nữa!"

"Đừng chèn quảng cáo nữa, nếu không chính là muốn mạng người mà."

Điều mà "Giọng ca nội lực" làm khán giả khó chịu nhất chính là mỗi lần đến thời khắc mấu chốt thì lại luôn chèn thêm một quảng cáo. Điều này làm cho bọn họ vừa yêu vừa hận, thật là muốn đánh chết ban tổ chức này.

Chỉ là lúc này Thôi Vĩ rất quyết đoán.

"Được! Nếu Lâm lão sư đã mở miệng, vậy tôi cũng sẽ không thừa nước đục thả câu nữa, quán quân là...."

"Trần Thụy An."

Ồn ào!

Tất cả khán giả tại hiện trường đều phấn khích.

Lâm Phàm cười vỗ tay: "Tôi đã nói rồi, quán quân nhất định thuộc về đội của tôi, mấy người còn không tin.”

Tuy rằng Triệu Lỵ và Lưu Anh Đông có chút mất mát, nhưng cũng không quá đau lòng.

Tiếp theo lại công bố vị trí thứ hai và thứ ba.

Đương nhiên, so với vị trí thứ nhất thì dĩ nhiên là mấy người phía sau không được để ý bằng. Chỉ là đối với những thí sinh này mà nói thì bọn họ đã rất mãn nguyện rồi.

Trần Thụy An đứng trên sân khấu, vẻ mặt đầy hưng phấn, vui mừng.

"Cám ơn Lâm lão sư, cám ơn tất cả mọi người, xin cảm ơn!" Trần Thụy An kích động đến sắp khóc.

Cậu ta chưa từng nghĩ tới mình lại có thể đoạt được giải quán quân.

Sau đó chính là giám khảo lên trao giải, tất cả khán giả đều thấy chương trình “Giọng ca nội lực” kết thúc thật nhanh, vẫn còn có chút luyến tiếc.

Luyến tiếc nhất chính là Lâm đại sư, bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ được thấy Lâm đại sư tham gia chương trình giải trí với thời gian dài như vậy. Mỗi ngày họ nhìn thấy hắn thì tâm tình đều cảm thấy rất sảng khoái.

Đáng tiếc, cuối cùng chương trình cũng phải kết thúc.

Người dẫn chương trình phát biểu: "Trận đấu giữa các thí sinh "Giọng ca nội lực" đã kết thúc, nhưng vừa rồi tôi nhận được thông tin, khán giả đều không muốn kết thúc, cũng chưa thấy thỏa mãn. Bởi vậy chúng tôi tạm thời quyết định để bốn vị giám khảo hát một bài tặng khán giả của chương trình.

Lời này vừa nói ra khiến tất cả khán giả đều phấn khích.

Trên mạng.

"Vãi, thế này thì xấu hổ quá, hình như Lâm đại sư không biết ca hát đâu nha."

"Cũng chưa chắc, Lâm đại sư sáng tác bài hát lợi hại như vậy, làm sao có thể không biết hát được chứ."

"Có đạo lý, chờ mong quá đi."

"Tui cược mười gói que cay, Lâm đại sư nhất định hát dở nhất."

"Lầu trên này, nửa câu đầu của cậu khiến tôi rất cảm động, nửa câu sau thì tôi thật muốn đập chết cậu."

"Đúng, đừng mất niềm tin về Lâm đại sư của chúng ta như vậy chứ, tuy rằng tui cũng không tin nhưng tui chờ mong lắm đó."

......

Tại hiện trường, Lâm Phàm cảm thấy hơi xấu hổ, thật không ngờ lại còn có tiết mục tạm thời này, chẳng lẽ là ông trời cố ý an bài sao?

Biết hắn đã mở ra kiến thức phân loại mới nên muốn hắn lên sân khấu nhảy nhót đúng không?

Nếu thật sự là vậy thì cũng rất thú vị đấy.

Hoắc Kiến Tường cười gian xảo nói: "Lâm lão sư, cậu hát như thế nào? Tuy nói học viên không thắng nổi cậu nhưng bản thân tôi lên sân khấu cũng chưa chắc sẽ thua đâu nha.”

Lâm Phàm liếc mắt một cái, nói: "Anh thua chắc rồi, tôi hát rất hay đấy, anh mà nghe thì sẽ muốn khóc luôn đó.”

Hoắc Kiến Tường lắc đầu: "Chuyện này tôi không tin đâu, nghe giọng nói của cậu thì có thể thấy cổ họng của cậu thật ra cũng không tệ lắm, nhưng muốn thắng chúng tôi thì rất khó đấy.”

Bình Luận (0)
Comment