Chương 1266: Lật đổ nhận thức của mọi người
"Ông trời ơi, Thổ Địa ơi, ai đến cứu tôi đi. Tôi là một lão già rồi, mười mấy năm chưa từng khóc nhưng tối hôm qua lại khóc như mưa."
"Vãi chưởng, mấy người nói giả trân vừa thôi, cho dù hát hay đến đâu cũng không thể như vậy được chứ."
"Không tin thì tự mình đi nghe xem, sau khi nghe xong thì anh sẽ hiểu ngay."
Tại một văn phòng nào đó.
Vương Hoa là một nhân viên bình thường, lúc rảnh rỗi sẽ lướt Weibo, xem tin tức. Sáng nay khi nhìn thấy những tin tức này, anh ta cũng bị dọa sợ.
Lão đại nào trâu bò như vậy, lại để quảng cáo tràn lan khắp nơi.
Bài hát nào mà lợi hại như vậy, còn làm cho người ta nghe xong khóc ngay, định lừa trẻ con à.
Thấy trong bình luận đều nói bài hát này hay như thế, anh ta thật đúng là không tin.
Lâm đại sư mấy lĩnh vực khác đều giỏi, làm sao có thể ca hát cũng hay như vậy được. Ở nơi làm việc nghe hát là chuyện rất bình thường, chỉ cần không để âm thanh quá lớn, sẽ không ảnh hưởng đến đồng nghiệp khác.
Tuy nhiên, anh ta đã nói với các đồng nghiệp của mình trước.
"Tôi nghe một bài hát, nếu mọi người chê khó nghe thì nói cho tôi biết." Vương Hoa nói.
Mấy đồng nghiệp xung quanh nhất thời cười nói: "Bài hát của ai vậy?”
"Của Lâm đại sư."
Vương Hoa không nói thêm gì, gõ bàn phím tìm kiếm một chút, thật đúng là tìm được.
Đây là một người khá nổi, trực tiếp tải xuống video, hơn nữa khi thấy tiêu đề lại càng chọc cười.
"Vì để trích ra bài hát này, tôi đã phải khóc lóc như mưa, sau khi nghe, hãy cho tôi vài lượt thích."
Mà làm cho Vương Hoa ngoài ý muốn chính là, bình luận phía dưới này đều có chút không giải thích được, làm cho người ta có chút xem không hiểu.
"Đã like."
"Lão đại trâu bò."
"Hay đến điên luôn, vừa nghe vừa khóc, người khác đều coi tôi như tên thần kinh."
"Quỳ cầu xin bài hát khác, còn có bài hát hay hơn không."
Vương Hoa khẽ lắc đầu, những người này cũng quá khoa trương rồi, bài hát gì có thể hay đến loại trình độ này, một đám người bốc phét với nhau, sau đó anh ta mở bài hát.
Không có nhạc đệm.
Một sự im lặng ngắn ngủi.
Đột nhiên một giọng hát truyền đến, trong nháy mắt, vẻ mặt Vương Hoa không dám tin, anh ta ngây ngẩn cả người.
Ban đầu trong văn phòng, một số đồng nghiệp đang gõ bàn phím, nhưng tiếng gõ bàn phím dần dần biến mất, tất cả mọi người đều lắng nghe tiếng hát.
Càng nghe càng buồn.
Oà!
Khóc rồi.
Vương Hoa sờ sờ khóe mắt, vậy mà lại có nước mắt.
Loại cảm giác này không thể khống chế, giọng hát kia đánh thẳng vào trong tâm can, chạm vào nơi tâm hồn yếu ớt nhất.
Bài hát kết thúc.
Văn phòng im lặng ngắn ngủi, sau đó một đồng nghiệp không thể chờ đợi lập tức hỏi: "Vương Hoa, tên của bài hát này là gì? Sao tôi chưa từng nghe, đúng là hay quá trời.”
Bây giờ Vương Hoa hiểu rồi, thì ra trên mạng nói đều là sự thật.
Bài hát này thật sự có một loại ma lực làm cho người ta nói không rõ, không phải nói bài hát nghịch thiên cỡ nào, mà là giọng hát này quả thực làm cho bọn họ không cách nào chống cự.
"Đây là bài ‘Nụ hôn biệt ly’ của Lâm Phàm biểu diễn trong "Giọng ca nội lực", không có đệm nhạc, cũng không có trên các web âm nhạc, tôi chỉ tìm được trong video chương trình."
Sau khi các đồng nghiệp biết được, không thể chờ đợi được mà bắt đầu tìm kiếm, sau đó nghe nó hết lần này đến lần khác.
Dần dần, tất cả mọi người đều đắm chìm.
......
Trên mạng.
Không ít người có tiếng trong giới ca hát, khi tỉnh dậy phát hiện người ta bình luận ngập tràn trên mạng xã hội.
Hơn nữa đều có liên quan đến "Giọng ca nội lực" của đài Thượng Hải.
Điều này làm cho rất nhiều người không thoải mái, hiện tại chương trình đã hạ màn, không nên tiếp tục quảng cáo rầm rộ mới phải. Một số người nổi tiếng đã bày tỏ ý kiến của mình trên Weibo và phản đối.
Một số ngôi sao đã mua tiêu đề tin tức, phát hiện tiêu đề tin tức của mình bị cướp đi, lửa giận trong lòng càng bùng nổ triệt để.
Thậm chí, một số lão đại trong giới ca hát đều rất khó chịu với những tiêu đề tin tức này.
Giọng hát hay nhất!
Bài hát cảm động nhất!
Người đứng đầu trong thế giới ca hát!
Chờ đã.
Những danh hiệu này đều thuộc về một người ngoài ngành, điều này làm cho bọn họ rất khó chịu.
Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.
Bọn họ hát cũng coi như là văn.
Ca thần cũng thế, ca hậu cũng vậy, không dám nói mình là đệ nhất giới ca hát.
Bởi vì một bài hát sẽ có một số người thích, một số người không thích. Gu của khán giả đều khác nhau, ngay cả khi đạt được thành tích tốt cũng sẽ phải khiêm tốn.
Nhưng bây giờ, có người dám tự xưng mình là đệ nhất giới ca nhạc.
Giờ khắc này, bọn họ không thể nhịn được.
Nhóm trò chuyện giới ca hát.
"Quá kiêu ngạo rồi, đệ nhất giới ca hát? Tôi cười ẻ.”
"Bây giờ loại người nào cũng có, không cần để ý tới."
"Tôi đã chửi lên Weibo rồi, có người kiêu ngạo như vậy không?"
"Cho dù hắn là Lâm đại sư, cũng không thể kiêu ngạo như vậy, nên chèn ép một chút."
Trong nhóm thảo luận rất kịch liệt, đối với chuyện này, bọn họ rất ngứa mắt, cũng cực kỳ khó chịu.
Mà ngay lúc này.
"Các vị lão sư, mọi người từng nghe bài hát này chưa?"
"Chưa từng nghe."
"Nghe nó làm gì?"
"Có thể hay đến mức nào chứ, chúng ta đều ở trong giới ca hát này mười mấy năm rồi, bài hát gì chưa từng nghe."