Đầu tháng, đạo hữu tặng truyện ít kim phiếu nhé, cám ơn nhiều lắm lắm!!!
Chương 1288: Đối phó Hoàng Hạo
Cư dân mạng cũng không ngu ngốc mà bị dắt mũi dễ dàng như vậy, có rất nhiều người đang giúp hắn mắng chửi tên ngốc kia cho hả giận. Nhưng dù vậy, cái tên Hoàng Hạo này vẫn cả gan chủ động tranh cãi chửi nhau với cư dân mạng.
Đối với loại người đầu to mà óc như hạt nho này, Lâm Phàm cũng chẳng muốn đôi co nhiều.
Nhưng nếu cứ mặc kệ tên đó nhảy nhót khắp nơi như vậy cũng không phải là phong cách vốn có của hắn.
Lâm Phàm bấm ngón tay tính toán một chút, cuối cùng đã có biện pháp trả thù rồi!
Mở weibo ra.
Lâm Phàm: “Thiếu gia Hoàng, bản đại sư vừa bấm ngón tay tính một chút. Hiện tại, thay vì mắng chửi tôi thì cậu vẫn nên suy nghĩ chuyện của bản thân thì hơn. Người cha Hoàng Quốc Huy của cậu có đến bốn năm người vợ bé đấy, con trai cũng không chỉ có mỗi mình cậu đâu nha. Hiện tại những người đó cũng đã được cha của cậu sắp xếp cho một chức vị quan trọng ở công ty rồi. Vậy mà cậu vẫn còn rảnh rỗi đến mức lên trên mạng mắng chửi người khác sao? Cậu cũng rộng lượng thật đấy! @Hoàng Hạo.”
Đọc lướt lại một lần, sau khi nhận thấy không có vấn đề gì, Lâm Phàm lập tức đăng bài lên.
Cư dân mạng đọc được bài viết này, không nhịn nổi ôm bụng cười lớn.
“Hình như tôi phát hiện ra chuyện động trời gì này.”
“Ha ha ha. Cười chết mất! Lâm đại sư lợi hại thật, chuyện lớn như vậy mà chỉ cần bấm vài ngón tay là ra. Tôi vô cùng tin tưởng những gì Lâm đại sư nói.”
“Bốn năm người vợ bé, lại còn không chỉ có một mình gã là con trai! Câu này có nghĩa là gì chứ!”
Lúc này, cư dân mạng vội vàng tag tên Hoàng Hạo vào phần bình luận dưới bài đăng, sau đó lại rủ nhau bình luận trong trang weibo của hắn.
Khi Hoàng Hạo nhìn thấy bài đăng weibo này thì trong lòng giật mình hoảng hốt. Nhưng hắn vẫn cố chấp không tin, tức giận mắng chửi.
“Chuyện chó má gì thế? Dám vu hãm cho cha tao, ông chỉ có một người con trai duy nhất là tao thôi, mấy người nghĩ linh tinh gì vậy?” Hoàng Hạo đáp trả lại những bình luận tin nhắn ở trên mạng.
Thế nhưng bản thân hắn cũng biết, hiện tại trong lòng hắn không hề bình ổn như vẻ bề ngoài. Cảm giác như bị giẫm trúng đuôi, sau đó hắn gọi một cuộc điện thoại.
“Mẹ, cha ở bên ngoài có người khác đúng không?”
“Người khác nào? Con nghe ai nói vậy?”
“Không phải sao? Là tên Lâm đại sư kia, hắn nói cha ở bên có ba bốn người vợ bé, hơn nữa cũng không chỉ có mình con là con trai. Tất cả mấy đứa con hoang đó đều được cha sắp xếp làm những chức vụ quan trọng ở công ty.”
“Sao có thể, con ...”
Lúc này, trong lòng Hoàng Hạo nhói một cái, cảm giác có chút không ổn.
Một lát sau, đầu dây bên kia điện thoại truyền đến một âm thanh gào thét.
“Được! Giỏi lắm! Bảo sao lúc mẹ đến công ty, thấy có mấy người khá giống cha của con. Hóa ra là vậy, rốt cuộc thì hắn muốn như thế nào?”
Tâm trạng hiện tại của mẹ Hoàng Hào biến đổi rất lớn. Trước đó bà ta cũng đã từng nghi ngờ Hoàng Quốc Huy có người khác bên ngoài hay không, nhưng mãi cũng không có chứng cứ. Mà dù có thì bà ta cũng không quan tâm, chỉ cần bà ta vẫn có tiền có địa vị như cũ, ông ta cũng không dắt mấy kẻ đó về nhà là được.
Chỉ là có vài lần bà ta đến công ty, gặp mấy người chuyên phụ trách một số bộ phận có vẻ ngoài khá giống Hoàng Quốc Huy. Lúc đó bà ta cũng không nghĩ nhiều, dù sao trên thế giới có nhiều người như vậy, bề ngoài hơi giống nhau cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa bà ta nghĩ lão già Hoàng Quốc Huy kia cũng không dám dắt người đến công ty.
Nhưng bây giờ nghe thấy những lời của con trai, bà ta linh cảm có chuyện gì không đúng. Nhớ lại một lượt những người phụ trách chuyên môn kia, càng nghĩa càng thấy giống. Đặc biệt, tất cả mấy người đó đều rất trẻ, với độ tuổi như vậy mà có thể đảm nhận những vị trí chuyên môn đó là chuyện không có khả năng.
Như vậy, khả năng duy nhất chính là những người phụ trách đó đều là con ngoài giá thú của lão già Hoàng Quốc Huy.
Bây giờ ông ta dắt chúng đến công ty, là muốn cướp luôn cả tài sản của bà ta và con trai hay sao?
“Mẹ, chuyện gì vậy? Chuyện này là thật hay sao?” Hoàng Hạo vội vàng hỏi. Hắn vốn không tin, nhưng nghe giọng điệu hiện tại của mẹ, hắn cũng bắt đầu tin đó là sự thật rồi.
“Con trai, con đừng nói chuyện này với cha con vội, để mẹ đến công ty xem thử.”
Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Hạo cảm thấy cả người mệt mỏi, nhưng chỉ một lúc sau đã vực lại được tinh thần.
“Không, không phải là sự thật. Tin này chắc chắn là giả. Tên đại sư vớ vẩn đó dám bôi nhọ gia đình mình, không thể tha thứ được.” Trong lòng Hoàng Hạo suy nghĩ, sau đó lại mở weibo ra, bắt đầu mắng chửi Lâm Phàm.
Thế nhưng những câu mắng chửi này không đủ mạnh, giống như có tật giật mình, giận cá chém thớt hơn.
Đặc biệt là những tin nhắn phản hồi lại, khiến hắn rất rối loạn.
“Ha ha ha, cười tụt xì líp!”
“Anh đừng không tin. Lâm đại sư xem bói đoán mệnh rất chuẩn đấy nha. Nếu đại sư nói anh có anh em thì chắc chắn là có thật đó. Nhưng dù sao cũng là anh em cùng cha khác mẹ, tài sản nhà anh chắc chắn sẽ phải chia đều rồi.”