Chương 1294: Cẩu gia đánh người
Cẩu Gia nhìn thấy tình huống này, vội vàng tiến lên. Cẩu gia chính nghĩa vẫn còn ở đây mà mấy tên kia dám có hành động thô lỗ như vậy à?!
“Gâu gâu gâu!”
Cẩu Gia điên cuồng sủa, sau đó nhảy vọt lên, cắn một phát vào cổ tay của một trong số hai người đàn ông trung niên đó.
“A! Con chó này cắn người!!!” Người đàn ông trung niên bị cắn hoảng sợ hét lên, đập một phát vào người Cẩu Gia.
Cơ thể Cẩu Gia xoay một vòng trên không rồi vững vàng đáp xuống đất. Đôi mắt chó lóe lên ánh sáng, chạy về phía tên đàn ông trung niên còn lại, bốn chân chó đạp thẳng vào mặt tên đó.
Vốn kích thước của nó chỉ to như một con chó con, dù bị đạp thì lực cũng không quá mạnh.
Người đàn ông kia chủ quan không thèm để ý, chuẩn bị tư thế quật con chó này xuống đất. Nhưng không ngờ, ông ta vừa chạm vào Cẩu Gia, bỗng nhiên truyền đến một cỗ sức mạnh rất lớn.
Cả người bị đẩy lui ngã về sau một đoạn.
Một tiếng ầm vang lên!
Rồi hắn ngã nhào xuống đất.
Người đi đường vây xung quanh nhìn thấy tình huống này thì đều mơ hồ đầy ngơ ngác.
“Cmn, Công phu chó à?”
“Con chó này mạnh vãi!”
“Mẹ nó, tôi đang mơ à?”
Gâu gâu!
Cẩu Gia duỗi bốn chân chó, cúi xuống sủa vào mặt ba người kia, khiến bọn họ sợ xanh mặt.
“Con chó này tà môn quá, chạy mau!” Ba người đó thấy cảnh này, nào dám ở lại tiếp tục đòi tiền, vội vàng cắp mông chạy đi.
Cô gái trẻ tuổi thấy vậy, hai mắt trợn tròn ngơ ngác. Cô không ngờ mình lại được một con chó nhỏ cứu.
Cẩu Gia thấy ba tên kia sợ hãi bỏ chạy, trong lòng vui sướng nở hoa. Nó lại làm thêm được một việc tốt rồi! Nhưng mà hiện tại nó thấy hơi buồn tiểu, nhìn ngó xung quanh, sau đó đi đến phía trước bánh xe BMW màu đỏ, nâng chân sau lên, tiểu luôn vào đó! Xong việc, nó hất hất đầu lên, chạy về phía xa.
Lúc này, cô gái trẻ mới kịp phản ứng: “Chó con! Lại đây! Lại đây chút!”
Cô gái trẻ cảm thấy chú chó đã cứu mình chắc hẳn là chó hoang, nên muốn giữ lại đem về nuôi. Nhưng nháy mắt, thân ảnh Cẩu gia đã biết mất khỏi tầm mắt mọi người.
Người vây xem đưa mắt nhìn nhau.
“Anh có quay lại cảnh vừa rồi không?”
“Tôi không quay kịp!”
“Tôi quay được rồi, con chó này lợi hại vãi!”
“Cmn, nếu không phải nhìn thấy tận mắt, còn lâu tôi mới tin đây là thật!”
Cẩu Gia chạy trên đường một lúc, sau đó dừng lại, hít hít ngửi ngửi mấy hơi.
Mũi của Cẩu Gia rất nhạy, nó có thể ngửi được mùi của con người. Cẩu Gia phát hiện mũi của nó lợi hại hơn trước rất nhiều, những thứ mà trước kia nó không ngửi được thì hiện tại lại vô cùng dễ dàng.
Hơn nữa, phạm vi còn rất xa.
Bỗng nhiên, đôi mắt Cẩu Gia nhìn chằm chằm về phía trước. Nó ngửi thấy một loại mùi rất lạ, mặc dù khoảng cách khá xa nhưng nó vẫn cảm nhận được rất rõ ràng.
Nó thậm chí còn cảm nhận được mùi vị khủng hoảng từ con người tỏa ra.
Gâu gâu!
Cẩu Gia nhanh chóng chạy tới, càng chạy càng nhanh, vượt qua cả tốc độ chạy của một con chó bình thường.
Nếu Lâm Phàm có mặt ở đây, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên.
Chuyện này, cmn đúng là không khoa học một chút nào hết!
Đây không phải là tốc độ của một con chó bình thường, có khi chạy còn nhanh hơn cả báo săn trong giới động vật.
Tốc độ chạy của báo săn có thể đạt mức 100km/h chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Tốc độ hiện tại của Cẩu Gia chính là như vậy.
Thậm chí, Cẩu Gia một đường lao nhanh, dường như không hề biết mệt mỏi, sức lực luôn đạt mức tối đa.
Xem ra, trận pháp thuần dưỡng thú tối hôm qua không phải là không có tác dụng. Ngược lại, tác dụng của nó vượt cả ngoài sức mong đợi, mà tác dụng của viên “thức ăn dành cho vật nuôi chính nghĩa” kia còn lớn hơn nữa. Nếu không, giá một viên cũng không đắt đến như vậy.
Lâm Phàm không quá để ý, nếu không chắc chắn sẽ phát hiện ra, Thương thành của Bách khoa toàn thư sẽ không bao giờ bán đồ vô dụng với cái giá cao cắt cổ như thế.
“Thức ăn dành cho vật nuôi chính nghĩa” có thể coi là một trong những vật phẩm đắt nhất ở cấp một trong Thương Thành.
Nếu chỉ có tác dụng là no bụng, thì đồ vật này chính là rác rưởi trong rác rưởi.
......
Tiếng còi xe của cảnh sát và xe cứu hỏa vang lên trên đường phố.
Tất cả các phương tiện đi ngang qua đều tránh đường, các tài xế lái xe nhìn thấy cột khói mù mịt thì biết chắc đó là nơi xảy ra hỏa hoạn, cũng vội vàng tấp xe vào lề để nhường đường cho xe cứu hỏa đi qua.
Phía trước có một tòa nhà chung cư khoảng hai mươi mấy tầng, khói bụi che kín cả bầu trời, thế lửa càng lúc càng lớn.
Nhiều người trong tòa nhà vừa phát hiện có cháy đã vội vàng chạy ra. Hiện tại cũng đang là giờ hành chính nên trong tòa nhà đó cũng không có bao nhiêu người.
Dù có người ở bên trong thì giờ này cũng đã chạy ra hết rồi.
Có người mặc quần cộc đứng ở dưới tòa nhà, nhìn trận thế hỏa hoạn trước mắt, há hốc mồm kinh ngạc, trận hỏa hoạn này đến từ đâu vậy?
Xe cứu hỏa đã đến, bắt đầu sơ tán người dân, tiến hành dập lửa.