Chương 1295: Cứu người
“Đội trưởng, xác nhận toàn bộ cư dân sinh sống trong tòa nhà đều đã được di tản ra bên ngoài.” Nhân viên cứu hoả báo cáo tình hình.
“Hiện tại tình huống trong tòa nhà thế nào rồi?” Đội trưởng hỏi.
“Đây là tòa nhà mới xây, vẫn chưa có nhiều người chuyển vào ở. Vừa rồi đã liên hệ với bên công ty khí đốt, bảo họ đóng lại toàn bộ khí gas trong tòa nhà này lại, như vậy sẽ không gây thêm trận cháy nổ khác. Nhưng cư dân nơi này không lắp đặt đường ống dẫn khí, họ vẫn sử dụng bình gas, nếu thế lửa quá mạnh, chỉ sợ sẽ phát nổ.”
“Hiện tại, trận hỏa hoạn tập trung chủ yếu ở bốn tầng cao nhất là tầng 21, tầng 22, tầng 23 và tầng 24. Dựa theo những gì đã điều tra, trận hỏa hoạn này bắt nguồn từ tầng 24, hiện tại đã lan đến tầng 21.”
Ầm!
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, tầng 22 bỗng xảy ra trận nổ.
Khiến toàn bộ cửa sổ bên ngoài vỡ tan, mảnh vụn cát bụi và thủy tinh rơi xuống dưới.
Bên trong tòa nhà, đã có một đội cứu hoả tiến vào dập lửa.
Trong bộ đàm.
“Đội trưởng, thế lửa bên trong tòa nhà rất lớn, dày đặc khói bụi nên không thể nhìn rõ đường đi phía trước.” Nhân viên chữa cháy khó khăn nói, không thể đi thang máy nên họ phải leo thang bộ từ tầng một lên, việc này khiến họ mất rất nhiều sức lực. Hơn nữa, họ còn phải cõng theo nhiều trang thiết bị chữa cháy, nên rất khó để chống đỡ.
Ầm!
Tiếng nổ truyền ra từ trong bộ đàm.
Đội trưởng ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà, thấy một căn phòng khác lại phát nổ, vô cùng lo lắng nói: “Mọi người rút hết ra ngoài trước đã.”
Lúc này, trong đám người có tiếng hét.
“Mọi người nhìn kìa, lửa bắt đầu lan xuống tầng 20 rồi.”
Đội trưởng đội cứu hỏa thấy vậy, trong lòng rất lo lắng. Hướng gió hôm nay thổi mạnh, khiến lửa lan nhanh hơn. Hơn nữa, nơi đây còn là khu chung cư sinh sống, có rất nhiều đồ dễ gây cháy nổ.
Đây là khu chung cư cao cấp, có không ít hộ dân sử dụng các thiết bị gia đình làm bằng gỗ, như đồ gia dụng, ốp lát tường,... tất cả đều là gỗ thật nguyên chất 100%. Đây chính là nhiên liệu tuyệt vời khiến ngọn lửa cháy càng nhanh và mạnh hơn.
Một lúc sau.
Lính cứu hỏa đi ra khỏi đám cháy.
Các chiến sĩ đều đã cố gắng hết sức, họ thật sự rất mệt. Cả người đều là các trang thiết bị hạng nặng phục vụ cho công việc chữa cháy, họ còn phải leo cầu thang bộ, tất cả điều đó khiến họ càng mệt hơn.
Vòi phun nước từ bên ngoài, mặc dù có thể tạm thời khống chế ngọn lửa, nhưng lại không thể dập tắt hoàn toàn.
Đúng lúc này, một chiến sĩ cứu hỏa hốt hoảng chạy tới: “Đội trưởng, nguy rồi! Vừa rồi có một người đàn ông nói rằng bé trai vừa sinh được hai tháng của anh ta vẫn còn kẹt ở bên trong tòa nhà.”
“Cái gì?” Đội trưởng nghe xong, trợn tròn mắt: “Mau cử người vào cứu đi!”
Lúc này, một đôi vợ chồng trẻ vội vàng chạy tới, không đợi đội trưởng đội cứu hỏa kịp hỏi đã nói: “Chúng tôi ở phòng số 2103, tầng 21. Con trai chúng tôi vẫn còn kẹt ở trong phòng ngủ phụ, các anh cứu con tôi với! Tôi cầu xin các anh đó!”
Trên gương mặt của đôi vợ chồng trẻ đều là sự hốt hoảng lo sợ. Người đàn ông đang trong giờ làm việc thì biết tin cháy chung cư vội vàng chạy về nhà, còn người phụ nữ lúc đó đi chợ, đặt đứa bé đang ngủ ở trong nôi, khi phát hiện hỏa hoạn thì vội vàng chạy như điên trở về.
Đội trưởng đội cứu hỏa đã hoàn toàn quay cuồng. Anh ta không ngờ vẫn còn đứa bé bị mắc kẹt ở bên trong đám cháy, sao có thể xảy ra chuyện như vậy được?!
Đường hô hấp của đứa trẻ sơ sinh rất yếu, nếu bị mắc kẹt bên trong đám cháy một thời gian dài, chỉ sợ lửa chưa kịp cháy tới thì bé đã bị khói độc sặc chết rồi.
Bây giờ, đội trưởng đội cứu hỏa cũng không kịp nghĩ nhiều đến vậy, anh ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là phải nhanh chóng cử người, tiến hành phá cửa sổ tầng 21 để cứu người.
Oà!
Người mẹ trẻ tuổi ngã ngồi xuống đất, cô ta đã bị dọa sợ đến choáng váng cả đầu óc. Sau đó lại bật dậy muốn xông vào cứu đứa bé thì bị lính cứu hỏa cản lại.
Người cha trẻ tuổi kia có vẻ bình tĩnh hơn, nhưng trên khuôn mặt vẫn tràn ngập sự lo lắng bất an.
Mọi người xung quanh cũng vô cùng lo lắng.
“Liệu đứa bé bị kẹt ở tầng 21 còn sống không?”
“Tôi cũng không biết! Hiện tại, thế lửa lớn như vậy, tôi thấy lo lắm.”
“Ôi trời, sao người lớn không có ai ở nhà vậy? Nếu là gia đình tôi, chắc chắn sẽ không để chuyện này xảy ra, gặp hỏa hoạn là ôm con chạy trước rồi.”
“Nào ai nghĩ sẽ xảy ra hỏa hoạn chứ!”
Gâu gâu!
Đúng lúc này, Cẩu Gia Nicholas xuất hiện, nó sủa vang vài tiếng, sau đó chạy thẳng về phía cầu thang của tòa nhà đang cháy.
Có người dân gần đó nhìn thấy, vội vàng hét: “Có một con chó xông vào đám cháy rồi!”
“Con chó kia mau ra đây đi! Cháy rồi!”
Nhưng thoáng chốc họ đã không nhìn thấy thân ảnh của chú chó đó nữa rồi.
Cẩu Gia Nicholas vừa đến nơi đã cảm nhận được mùi vị không ổn.
Dựa vào khứu giác nhanh nhạy, nó nhận ra hơi thở của một đứa bé sơ sinh bị kẹt ở trên tầng lầu. Đây là hơi thở của con người, thân là chú chó Nicholas chính nghĩa, nó sao có thể bỏ mặc không cứu đây!