Chương 1296: Suýt chết
Sứ mệnh chính nghĩa đã đưa nó đến đây, nó quyết phải hoàn thành lần giải cứu này.
Đối với mọi người có mặt ở hiện trường lúc đó, nào ai còn tâm trí đi quan tâm sinh mạng của một chú chó, tất cả đều dồn hết sự quan tâm vào tầng 21.
Lính cứu hỏa bắt đầu bận rộn công việc.
Nhưng lại xảy ra chuyện khá rắc rối.
“Đội trưởng, không ổn rồi! Độ dài tối đa của thang máy cứu hộ là 56 mét, không chạm được đến tầng 21.” Một chiến sĩ cứu hỏa vội vàng nói.
“Trước tiên dùng súng nước cao áp để dập lửa, dần dần thu gọn ngọn lửa, tiến vào cứu hộ từ tầng 18.”
Ầm!
Vừa nói dứt lời, một tiếng nổ lại vang lên, khiến thang máy lung lay, không cách nào tiến được tới gần vị trí cứu hỏa.
Giây phút này, tất cả mọi người đều hoảng hốt, mặt tái xanh.
Đối với các chiến sĩ cứu hỏa, lần cứu hỏa này chính là một thử thách vô cùng lớn.
Người cha trẻ kia cuối cùng cũng không kiên trì được, ngồi bệt xuống nền đất, ánh mắt vô thần nhìn về phía ngọn lửa đang cháy trên tầng lầu.
“Không còn hi vọng nữa rồi ...”
Bên trong tòa nhà mà không ai chú ý.
Cẩu gia nhảy lên, leo lên cầu thang với tốc độ cực nhanh, khiến người khác nghẹn họng không dám tin.
Đối với tất cả mọi người, việc leo cầu thang bộ lên tầng 21 thật sự rất mệt mỏi, nhưng cẩu gia thì ngược lại, rất nhẹ nhàng và bình thản.
Càng leo lên cao nhiệt độ càng tăng. Nhưng hiện tại, Cẩu Gia không rảnh để nghĩ tới chuyện này, nó vẫn leo lên cao mà không chút sợ hãi.
“Oa oa oa ...”
Cẩu gia đột nhiên dừng bước, hai tai chó khẽ run run, nó nghe thấy tiếng khóc. Sau nó ngẩng đầu nhìn, xác định rõ mục tiêu rồi vội vàng tăng nhanh tốc độ.
Khi đến tầng 20, ngọn lửa dường như đã thiêu cháy tất cả, đặc biệt là khói bụi, khiến người ta rất khó nhìn rõ mọi vật xung quanh.
Một ngọn lửa lan tới gần, bao phủ toàn bộ thân hình Cẩu gia.
Thế nhưng trong nháy mắt, một thân ảnh phi ra khỏi đám lửa đó, ngoại trừ lông chó bị cháy một chút, mọi thứ còn lại vẫn bình thường.
Rầm rầm rầm!
Âm thanh gỗ nứt kẽo kẹt vang lên.
Trần nhà bằng gỗ bị ngọn lửa cắn nuốt, khung gỗ bị lửa thiêu gãy, cả một mảng lớn rơi thẳng xuống dưới, đúng chỗ Cẩu gia đang đứng.
Ầm!
Cẩu gia bị mảnh trần gỗ đang cháy đè xuống, bao phủ cả toàn thân.
Nếu là những con chó bình thường khác, thì sợ đã bị đè chết và bỏng chết từ lâu rồi.
Gâu gâu!
Nhưng lúc này, Cẩu gia sửa lên vài tiếng, gồng mình đẩy tấm ván gỗ trần nhà vừa nặng vừa dày kia ra, rồi chạy nhanh lên tầng trên. Nhiệt độ quá nóng khiến nó không thoải mái, chỉ là nó lại nghe thấy tiếng khóc kia một lần nữa. Thông qua tiếng khóc, nó cảm nhận rõ sinh mệnh kia đang từ từ rời đi.
Cẩu gia Nicholas chính nghĩa là nó sao có thể để chuyện nguy hiểm như vậy xảy ra trước mắt được.
Không quan tâm nhiệt độ xung quanh đang nóng đến mức nào, chân chó vẫn tăng tốc chạy lên tầng trên.
Trong đôi mắt chó là sự kiên định vững vàng, không chút sợ hãi.
Một cánh cửa chống trộm rực đỏ chặn ngang giữa đường đi của Cẩu gia.
Cẩu gia đứng yên tại chỗ, hướng về phía cửa sủa gâu gâu vài tiếng. Sau đó nâng chân chó lên đập cửa sắt.
Gâu gâu!
Cẩu Gia nháy mắt rụt vội chân về, lưu lại trên cửa sắt hai vết móng vuốt đỏ rực.
“Vãi chưởng, bỏng chết Cẩu gia ta rồi!” Cẩu gia phát hiện đệm bàn chân yếu ớt của nó bị bỏng, nó lập tức lè lưỡi liếm liếm một lúc mới thấy đỡ hơn.
Oa oa!
Tiếng khóc phát ra từ sau cánh cửa sắt, người khác không thể nghe thấy nhưng Cẩu gia lại nghe được rất rõ ràng.
Gâu gâu gâu!
Cẩu gia lùi lại phía sau vài bước, hùng hổ nhìn chằm chằm vào cánh cửa sắt. Sau đó dồn toàn bộ lực trên người đập thẳng về phía cánh cửa. Bề mặt lông tiếp xúc với cửa sắt, phát ra tiếng “xèo xèo” như bị đốt cháy.
Ngay sau đó, một tiếng ầm vang lên.
Cánh cửa sắt bị đụng ngã.
Cẩu gia lăn một vòng trong phòng, cuối cùng trụ vững bốn chân, không chút do dự vội vàng nhảy vọt tới.
Thế lửa bên trong căn phòng rất lớn. Phòng ngủ phụ đối diện với nhà tắm. Vì có lửa cháy, nhà tắm tự động phun nước, nhờ đó mà tạm thời ngăn được thế lửa lan ra.
Cẩu gia nhún một phát, hai chân chó chạm vào tay khóa cửa, nhấn một cái, cửa phòng mở ra.
Lúc này, một đứa bé đang nằm trong nôi xuất hiện trước mắt Cẩu gia. Đứa bé đó được cuốn trong bọc chăn, đang nằm ở đó khóc lớn.
May mắn, cửa sổ bên cạnh giường lúc này đang mở to, không khí được lưu thông, đồng thời giúp làm giảm nhiệt độ trong phòng, khiến đứa bé tạm thời không bị khói bụi che phủ.
Cẩu gia nhảy vào trong nôi, tạm dừng động tác, nó đang tự hỏi làm thế nào mới có thể mang đứa bé này ra một cách an toàn. Không thể đi ra từ lỗi cũ được, nhiệt độ cao và khói bụi ở chỗ đó sẽ lấy đi tính mạng của đứa bé này.
Lúc này, Cẩu gia nhìn về phía cửa sổ đang mở, nhảy lên thành cửa, nhìn xuống phía dưới.
Sau đó lại quay trở lại trong nôi, liếm liếm lên khuôn mặt của đứa bé mấy cái như đang trấn an, rồi cắn chặt cái chăn đang cuốn đứa bé lên nhảy đến bên cửa sổ, rồi nhảy thẳng xuống.
Ầm!
Cả hai rơi xuống ở trên máy điều hòa không khí của chủ nhà phía dưới.
Oa!
Đứa bé bị dọa giật mình, khóc lớn hơn.