Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1312 - Chương 1312 - Không Có Tiền? Vậy Mà Cũng Nói Được

Chương 1312 - Không có tiền? Vậy mà cũng nói được
Chương 1312 - Không có tiền? Vậy mà cũng nói được

Chương 1312: Không có tiền? Vậy mà cũng nói được

Ông ta cực kì khinh thường những tên nhóc nghĩ là mình có chút năng lực nên không thèm coi trời cao đất dày thế nào.

Sau đó nhấc máy gọi điện cho bộ phận lễ tân.

“Nếu còn nhận được những cuộc gọi như thế này cứ thẳng thừng từ chối cho tôi. Không được phép nghe máy.” Nhân viên lễ tân bị ông ta mắng té tát.

Cuộc gọi nào cũng nhận bừa bãi như vậy, không biết họ có còn muốn tiếp tục làm việc nữa không.

Công trường.

Tuy Tiểu Triệu rất tự tin về thần tượng của mình, nhưng khi nghe được cuộc điện thoại vừa rồi thì cậu ta cũng không muốn làm khó Lâm Phàm. Thần tượng của mình lại tình nguyện giúp đỡ mình đã khiến cậu ta vui lắm rồi.

Ít nhất cũng khiến cậu ta có cảm giác thần tượng của mình không phải là loại người không thèm đếm xỉa đến người hâm mộ.

“Lâm đại sư, thôi kệ đi. Chúng tôi sẽ tự tìm cách, hoặc đành đợi đến sang năm bọn họ phát lương vậy.” Tiểu Triệu mở lời trước. Dù gì cũng do cậu ta xui xẻo mới gặp phải loại chuyện này, cũng không nắm chắc được phần thắng.

“Không có gì. Hôm nay tôi phải nói chuyện với họ cho ra nhẽ.” Lâm Phàm xua tay. Hắn không tin đối phương lại có thể hống hách như vậy, không trả lương cho người ta mà cmn còn cho là mình đúng. Nếu như không giải quyết được chuyện này thì hắn sẽ hận mình đến chết mất thôi.

Triệu Chung Dương trầm ngâm nói: “Anh Lâm, giờ phải làm thế nào? Chuyện này cũng rất bình thường, bọn họ cứ đẩy tới đẩy lui trách nhiệm cho nhau thôi. Hơn nữa tôi thấy chuyện này e rằng cũng có chút phức tạp. Có thể bên chủ đầu tư họ đã đưa tiền rồi nhưng vẫn ăn chặn một ít, sau đó xuống đến công ty Xây dựng cũng ăn chặn thêm một ít nữa. Cứ từng cấp từng cấp ăn chặn chút ít tiền như vậy e là đến cuối cùng cũng chả còn lại được bao nhiêu, thế nên... anh cũng hiểu rồi đó.”

“Mặc dù cũng có khả năng như thế thật, nhưng cũng không thể không trả lương cho người ta như vậy được. Lợi nhuận bọn họ kiếm được chắc chắn không ít, nhưng công nhân họ cũng chỉ nhận được khoản tiền lương cố định đó thôi. Đều là đồng tiền mồ hôi xương máu cả mà, dù cho họ muốn trục lợi để làm giàu cũng ăn quỵt tiền lương người ta như thế chứ.” Lâm Phàm có suy nghĩ của riêng mình. Mặc dù Triệu Chung Dương phân tích cũng có cái đúng, nhưng một khi người ta đã cho rằng cái lý đó đúng thì người ta sẽ không nghĩ đến cái lý khác nữa.

Lâm Phàm nhìn sang nhóm công nhân: “Tôi hỏi mọi người, mọi người có muốn lấy lương để về quê ăn Tết không?”

“Muốn.”

Mong ước lớn nhất của họ lúc này là lấy được tiền. Còn bọn họ đã quá thất vọng với cái công trường này rồi. Nếu có thể họ thậm chí còn không muốn đến đây nữa ấy chứ.

“Vậy thì được, chúng ta đến Sở lao động.” Lâm Phàm dẫn đầu đoàn người rời khỏi công trường.

Đồng thời lấy điện thoại ra.

Có những thứ khi cần dùng thì vẫn nên dùng.

Weibo.

Lâm Phàm: “Công ty TNHH Bất động sản Đại Địa cũng là một công ty lớn có tiếng. Hiện tại đã cận kề Tết Nguyên đán nhưng công trường xây dựng của họ ở đường Triều Hải vẫn chưa trả cho các công nhân một đồng lương nào, cực kỳ quá đáng. Khi tôi gọi điện thoại tới thì lãnh đạo công ty có thái độ ngang ngược vô cùng. Bổn đại sư đây không thể nhịn được nữa, nhất là khi trong số những công nhân đó lại có người hâm mộ của tôi. Tôi nhất định phải giúp họ lấy lại được tiền.”

Bài đăng vừa được lên trong giây lát đã thu hút vô số bình luận.

“Đệch, những chuyện như này năm nào cũng xảy ra. Không ngờ lại đụng phải Lâm đại sư rồi, ủng hộ Lâm đại sư.”

“Gặp phải những chuyện như này, cách giải quyết tốt nhất là làm ầm lên hoặc nhảy lầu.”

“Thực ra Lâm đại sư cũng nên hiểu đôi khi những chủ đầu tư đó cũng thật sự không có tiền.”

“Lầu trên đừng kể truyện cười nữa, không có tiền cũng là lí do à? Không có tiền còn đi đầu tư à? Lại còn để người ta làm không công một năm trời. Không biết lúc mấy người họ kiếm lời lãi cao thì để cho công nhân người ta được bao nhiêu tiền.”

“Nói đúng đấy. Mấy chủ đầu tư này không có tiền mà cũng lấy ra làm lí do được sao? Nếu như bọn họ dám nói năm nay mọi người đừng lấy tiền, đợi sang năm bán được phòng thì sẽ trả gấp đôi lương thì tôi công nhận.”

“Không có tiền mà đầu tư cái khỉ gì.”

“Vô lý vãi ra. Bất động sản Đại Địa cũng là nhà đầu tư lớn, đầu tư không ít dự án có tiếng đâu. Sao lại không có tiền được?”

Trên weibo Lâm Phàm cũng là một tài khoản có tích xanh nổi tiếng, có rất nhiều tài khoản tích xanh khác muốn tranh thủ độ hot Lâm Phàm nên cũng chia sẻ bài đăng này.

Còn có cả một vài ngôi sao nổi tiếng nữa, vốn chuyện này cũng không liên quan đến họ. Nhưng ai bảo Lâm đại sư là người đánh bại được Anh Kim chứ, thế nên bọn họ vô cùng biết ơn Lâm Phàm, tiện tay chia sẻ một cái, khiến cho mọi việc tự nhiên được nhiều người biết tới hơn.

Triệu Chung Dương vẫn luôn chú ý đến mọi động tĩnh trên weibo. Chỉ trong một thời gian ngắn, số lượt chia sẻ bài đăng đã lên tới hơn 130 nghìn lượt. Hơn nữa phần lớn đều từ các tài khoản có tiếng. Thật sự rất đáng ngạc nhiên.

Bình Luận (0)
Comment