Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1322 - Chương 1322 - Chó Sắp Sinh

Chương 1322 - Chó sắp sinh
Chương 1322 - Chó sắp sinh

Chương 1322: Chó sắp sinh

Buổi chiều.

Khi những người lao động nhập cư nhận được thông báo nhận tiền lương, không ai trong số họ dám tin.

Nhưng khi đến công trường, biết được mình còn được nhận thêm một nửa tiền lương thì tất cả công nhân đều hưng phấn, dường như không thể tin được điều này.

Trong mắt họ, đây đúng là việc không dám tin. Không khấu trừ tiền lương của bọn họ đã coi như là chuyện tốt, nào ngờ lại còn có thể nhận thêm một nửa tiền lương.

Tết lần này, cuối cùng cũng có thể đón một năm mới tốt đẹp.

Tiểu Triệu vui sướng đến sắp khóc: "Thật sự rất cảm ơn Lâm đại sư.”

Các bạn bè công nhân xung quanh cũng gật đầu nói: "Tiểu Triệu, chúng ta thật sự phải cảm ơn Lâm đại sư thật tốt. Nếu như không có Lâm đại sư, làm sao chúng ta có thể dễ dàng lấy được tiền như vậy, thật sự rất cảm ơn Lâm đại sư."

Các phóng viên đã theo dõi vấn đề này.

Khi biết được công nhân muốn đi nhận lương thì cũng đều chạy tới, muốn phỏng vấn tình hình tại hiện trường một chút.

Phóng viên: "Xin chào anh bạn, xin hỏi tâm trạng của anh khi nhận lương như thế nào?”

Công nhân được phỏng vấn nhìn qua khoảng ba bốn mươi tuổi, da mặt có chút thô ráp, lúc này lộ ra nụ cười thật thà: "Rất vui vẻ, thật sự rất cảm ơn Lâm đại sư. Trong nhà tôi còn có hai đứa con, lần này nhận được tiền lương, tôi cũng có thể mua quần áo mới cho chúng, đón một năm mới thật tốt rồi.”

Các phóng viên phỏng vấn từng người lao động nhập cư khác, họ nói họ rất hạnh phúc khi có thể nhận được tiền lương.

Sau đó, phóng viên phỏng vấn người phụ trách công trường.

"Xin hỏi mức lương này là do phía Sở Lao động ban hành văn bản cho các anh phải không?"

Người phụ trách trả lương cũng mơ hồ: "Không biết. Là ông chủ chúng tôi bảo chúng tôi phát, có lẽ không phải là do Sở Lao động đâu.”

Các phóng viên thầm hiểu rõ, xem ra nguyên nhân là do Lâm đại sư.

......

Ngày hôm sau.

Tin tức xuất hiện trở lại.

Chuyện tiền lương lần này coi như là kết thúc.

Tuy nhiên những tin tức này đều nói đến vấn đề có liên quan đến Lâm đại sư, chẳng có bao nhiêu quan hệ với Sở lao động cả.

Lúc Lâm Phàm nhìn thấy những tin tức này thì thẳng tay xóa nội dung trên Weibo. Đây là chuyện đã đồng ý với người ta thì nhất định phải hoàn thành mới được.

Sau đó, hắn gửi một weibo khác.

"Tiền lương của công nhân đã được nhận, mọi chuyện đã kết thúc. Hy vọng sau này có nợ gì thì cũng đừng nợ tiền lương của người lao động nhập cư."

Cư dân mạng điên cuồng trả lời.

“Quá trâu...... Lâm đại sư xuất mã chính là phi phàm, loại chuyện này trong nháy mắt đã giải quyết xong.”

Vận may của những công nhân này thật tốt khi gặp được Lâm đại sư. Nếu không phải Lâm đại sư thì không biết cuối cùng sẽ biến thành cái dạng gì."

"Hiệu quả làm việc của bất động sản Đại Địa này vẫn ổn, ít nhất cũng đưa ra bồi thường."

Buổi chiều.

Lâm Phàm đang ở trên phố Vân Lý. Lúc này, ở bên ngoài có một đám người.

Lâm Phàm nhìn thấy những người này thì cũng cười đứng dậy: "Đã lấy được tiền hết rồi chứ?”

Sau khi công nhân nhận được tiền, họ không về nhà mà trước tiên đến phố Vân Lý cảm ơn Lâm Phàm.

Đối với bọn họ, nếu như không có Lâm đại sư, có thể họ sẽ thật sự không lấy được tiền lương.

Tiểu Triệu: "Lâm đại sư, chúng tôi đã nhận được tiền lương. "

“Lấy được là tốt rồi nhưng phải giữ cho kỹ, đừng để người ta trộm trên đường đó nha." Lâm Phàm cười nói.

Các công nhân mỉm cười.

"Chúng tôi đã gửi tiền vào ngân hàng rồi."

"Đúng vậy, lần đầu tiên lấy được nhiều tiền như vậy."

"Lúc tôi nói cho vợ tôi biết, cô ấy cũng rất vui."

Lâm Phàm nói chuyện với các công nhân một lúc rồi để cho họ rời đi sớm.

Nhìn công nhân rời đi, trong lòng Lâm Phàm cũng tràn đầy cảm giác thành tựu. Tuy rằng cuối cùng còn phải dựa vào Lục Ly. Nhưng sự việc đã thành công thì quá trình này đã không còn quan trọng nữa.

Sau đó hắn nói chuyện điện thoại với giám đốc Sở lao động, coi như là nói lời cảm ơn. Dù có nói như thế nào thì người ta đã đồng ý giúp đỡ đã là rất tốt rồi.

Tuy không dám nói là cam tâm tình nguyện giúp đỡ nhưng cũng không từ chối, vậy đã coi như là không tệ.

Gâu Gâu!

Đúng lúc này.

Cẩu gia Nicholas đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa hàng của chị Hồng, sau đó bỏ chạy.

Lâm Phàm có chút kinh ngạc, "Ôi, Cẩu gia làm sao vậy?”

Lúc này, chị Hồng cất giọng hét lên: “Lâm đại sư, chó con sắp sinh ra rồi.”

Nhất thời, phố Vân Lý náo nhiệt hẳn lên.

Ngô U Lan lập tức buông chuyện trong tay xuống: "Chúng ta mau đi xem một chút.”

Các ông chủ buôn bán chung quanh cũng như thế. Bọn họ vô cùng tò mò về đám chó con của Cẩu gia sắp được sinh ra. Dù nói như thế nào thì Cẩu gia cũng là minh tinh nhỏ trên phố Vân Lý, là lão đại trong đàn chó.

Bên trong nhà.

Hoa Hoa nằm trong ổ, đây là do chị Hồng đã chuẩn bị từ trước.

Nhiệt độ trong phòng ấm áp, tương phản rất lớn với bên ngoài.

Cẩu gia đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng trước mắt. Nó đi tới đi lui xung quanh. Khi Cẩu gia chuẩn bị tiến lên phía trước thì Hoa Hoa điên cuồng kêu vài tiếng hướng về phía Cẩu gia.

Dường như không muốn cho bất kỳ sinh vật nào đến gần.

Bình Luận (0)
Comment