Chương 1345: Bị hố to
“Ha ha!” Kinh nghiệm làm việc của người dẫn chương trình rất cao nhưng giờ phút này cũng chỉ có thể ha ha một tiếng: "Được rồi! Chúng ta cũng đã nói gần hết rồi, không biết các vị khách mời ở đây có gì muốn hỏi không?”
Anh ta vội vàng chuyển đề tài, không thể để cho cái tên Kazumei Shinpei này nói tiếp.
Nếu không, ngay cả quỷ cũng không biết đối phương còn có thể nói cái gì nữa.
Mặc dù không biết tình hình hiện tại trên mạng là như thế nào nhưng anh ta cũng đã đoán được, e rằng hiện tại trên mạng đã bùng nổ rồi.
Đài truyền hình Thượng Hải nhất định bị người ta mắng đến không ngóc đầu lên được.
Một trong những khách mời không thể nhịn được mà cầm micro: “Xin hỏi, Nhật Bản các anh chỉ giành được giải quán quân một lần, hơn nữa đây chỉ là giải vô địch châu Á, sao anh có thể tự tin cho rằng mình đã phá vỡ truyền thuyết bất bại này?”
Kazumei Shinpei đắc ý cười nói: "Một lần cũng đủ rồi. Theo tôi được biết, Hứa Tùng là một thành viên trong đội tuyển Trung Hoa của mấy người, hơn nữa xếp hạng thứ ba trên thế giới. Mà lần này tôi lại chiến thắng tuyệt đối như vậy, điều này đã chứng minh rằng thực lực của tôi mạnh hơn anh ta rất nhiều. Chẳng lẽ người Trung Hoa mấy người không dám nhìn thẳng vào thất bại sao?”
"Nếu thật sự là như vậy thì thật sự là quá đáng tiếc."
"Anh...." Khách mời kia bị câu hỏi này làm cho á khẩu, dù sao bây giờ bọn họ đang ở thế bất lợi, quả thật là thua trận.
Hơn nữa số điểm chênh lệch lại quá lớn, quả thật là thế cục bị nghiền ép.
Vị khách kia chán ghét nhìn thoáng qua Kazumei Shinpei rồi đặt micro xuống, cũng không nói thêm gì nữa.
Ban đầu anh ta còn rất mong chờ được làm khách mời của chương trình này, nhưng hiện tại anh ta đã chẳng còn chút mong chờ nào nữa.
Mùi thuốc súng tại hiện trường rất nồng đậm. Nếu là người bình thường thì sẽ không dám đắc tội nhiều người như vậy.
Nhưng đối phương lại là Kazumei Shinpei. Đối với anh ta mà nói thì chuyện này thật sự không sao cả, bởi vì anh ta là người Nhật, không phải người Trung Hoa.
Hôm nay tạo được uy phong ngay tại chương trình này, diệt trừ tính kiêu ngạo của người Trung Hoa, đến lúc trở về Nhật Bản thì anh ta có thể làm anh hùng quốc dân rồi.
Đến lúc đó sẽ được mọi người nhiệt liệt chào đón. Chỉ nghĩ đến cảnh này thôi đã làm anh ta rất kích động rồi.
Sau đó, một vị khách khác đứng dậy.
"Thực lực của Hứa Tùng không cần nghi ngờ. Trước kia cậu ta đã từng đánh bại tuyển thủ số một Nhật Bản là Fujiwara Michiyama. Lần này thất bại là bởi vì trong quá trình thi đấu, vết thương cũ tái phát cho nên mới ảnh hưởng tới thực lực."
Thực ra tất cả mọi người đều có thể nhìn ra điều này.
Ngay từ đầu trận đấu, Hứa Tùng đã dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép Kazumei Shinpei. Ván đầu tiên kết thúc với tỷ số 1-0, nhưng ở ván thứ hai thì hành động của Hứa Tùng rõ ràng có chút vấn đề.
Hơn nữa vẻ mặt vốn lạnh nhạt kia cũng hơi lộ ra vẻ đau đớn.
Cuối cùng thua trận.
Điều này trong mắt giới chuyên môn đã hiểu, Hứa Tùng nhất định đã xảy ra vấn đề, nếu không tuyệt đối sẽ không có khả năng thua như vậy.
Kazumei Shinpei cười nói: "Khi đó tiền bối Fujiwara Michiyama rất mạnh nhưng tuổi tác đã rất cao, do đó thể lực, phản ứng đã không bằng trước kia. Mà khi đó Hứa Tùng còn rất trẻ, chuyện anh ta thắng tiền bối Fujiwara Michiyama cũng không phải là chuyện gì đáng để kiêu ngạo. Còn về chuyện vết thương cũ tái phát thì chuyện này tôi không đồng ý, có lẽ anh ta chỉ là đang tìm lý do cho sự thất bại của mình mà thôi.”
.....
Cư dân mạng đã không thể chịu đựng được nữa.
"Tôi không xem nữa, đổi kênh đi! Người này thật sự làm người ta chán ghét mà!”
"Lâm đại sư không phải ở đây sao? Lâm đại sư nhanh chóng xử tên này đi!”
“Xử cái đầu cậu đấy! Cậu nghĩ quá nhiều rồi! Người này là vận động viên bóng bàn, Lâm đại sư cũng không phải vận động viên thì lấy cái gì ra xử người ta chứ?”
"Đúng vậy! Cho dù Lâm đại sư ra đánh người này một trận, vậy thì có thể nói rõ cái gì chứ? Chỉ có thể nói rõ người Trung Hoa chúng ta không chịu nổi việc thua cuộc, đến lúc đó chính là mất mặt quốc gia rồi."
“Mẹ kiếp! Chơi rắm ấy?"
“Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể nhìn tên này đứng ở đó khoe khoang sao?”
......
Lúc này có rất nhiều khán giả mong Lâm đại sư có thể báo thù cho bọn họ, nhưng khi nghĩ lại thì thấy đây là chuyện không thể xảy ra.
Lâm đại sư không biết chơi bóng bàn thì phải xử người ta như thế nào chứ?
Nghĩ một chút lại càng thêm tức giận.
Hậu trường.
Lúc này đầu giám đốc Lưu đổ đầy mồ hôi nhưng cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Đồng thời cũng rất hối hận. Không biết lúc ấy rốt cuộc ông ta đã nghĩ như thế nào mà lại mời tên người Nhật này tới đây vậy chứ? Trong nước có nhiều vận động viên hàng đầu như vậy không mời, lại đi mời tên khốn này.
Hiện tại xảy ra chuyện, người ta chỉ cần phủi mông là có thể rời đi, còn cục diện rối rắm này không phải đều là của ông ta sao?