Chương 1346: Thi đấu trực tiếp
Nhân viên cẩn thận hỏi: "Giám đốc Lưu, nếu không thì chúng ta tắt phát sóng trực tiếp đi!”
Giám đốc Lưu: “Tắt là tắt thế nào? Nếu tắt thì không phải chúng ta sẽ thành trò cười cho người ta sao? Cậu có hiểu hay không hả?”
“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Nếu để mọi chuyện tiếp tục phát triển thì không biết chuyện này sẽ phát triển ra sao nữa. Nếu để cho tên này tiếp tục nói tiếp thì chỉ sợ ngày mai Đài truyền hình Thượng Hải của chúng ta sẽ bị mọi người mắng chết mất.” Nhân viên công tác vội vàng nói, đồng thời còn có một chuyện anh ta vẫn chưa nói. Nếu như bọn họ làm cho người phía trên cảm thấy không thoải mái thì e rằng sẽ bị nhận khiển trách, vậy có thể sẽ xong đời rồi.
Giám đốc Lưu suy nghĩ một chút rồi nói: “Hết cách rồi, chúng ta chỉ có thể để người dẫn chương trình nhanh chóng kết thúc chương trình mà thôi.”
Lâm Phàm ngồi ở ghế khách mời, vẻ mặt bình tĩnh nhìn chuyện đang xảy ra.
Lúc đầu hắn cũng rất tức giận nhưng hiện tại đã có thể bình tĩnh đối mặt.
Ngược lại là hắn muốn xem cái tên này có thể nhảy nhót đến khi nào.
Lúc này, người dẫn chương trình lên tiếng.
"Bây giờ sẽ bắt đầu vào phần tiếp theo, chính là ở hiện trường tranh tài trực tiếp. Tuyển thủ quốc gia đội 2 là Trương Tử Văn sẽ thi đấu một trận giao hữu với Kazumei Shinpei."
"Trương Tử Văn là tuyển thủ đã đánh bại tay vợt người Mỹ xếp hạng thứ 10 thế giới tại Giải vô địch thế giới ở Hàn Quốc và giành huy chương vàng, bây giờ mời Trương Tử Văn lên sân khấu."
Tiếng vỗ tay vang lên.
Lúc này những người đang xem chương trình đều rất cần một vị cứu thế đến dạy dỗ lại tên khốn này thật tốt.
Kênh phát trực tiếp.
"Trương Tử Văn có được không vậy?"
"Vận động viên của đội hai quốc gia, sao không phải là vận động viên đội một chứ? Nếu là vận động viên đội một quốc gia thì nhất định có thể tiêu diệt cái tên này."
"Trương Tử Văn rất mạnh. Tuy rằng ra mắt không lâu nhưng thực lực rất mạnh, anh ta đã từng giành được vị trí số 1 tại Giải vô địch thế giới Hàn Quốc. Hơn nữa còn có thành tích tốt ở giải vô địch thế giới. Tuy rằng hiện tại là thành viên đội hai nhưng thực lực không thể xem thường, nhất định có thể giáo huấn cái tên Kazumei Shinpei này một trận."
"Thật ra tôi lại thấy chuyện này cũng chưa chắc. Tuy rằng tên Kazumei Shinpei này rất kiêu ngạo nhưng thực lực cũng rất mạnh, so với những tuyển thủ Nhật Bản năm trước thì còn mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa huấn luyện viên của Kazumei Shinpei này còn là Tô Tĩnh, người đã từng là huấn luyện viên của đội tuyển nữ quốc gia của chúng ta."
"Mẹ kiếp! Chính là người đã gả đến Nhật Bản rồi thay đổi quốc tịch luôn đó sao?"
"Nếu thật sự là như vậy thì thật sự rất nguy hiểm. Trước kia Tô Tĩnh rất mạnh. Bà ta thường xuyên đạt được giải quán quân trong các cuộc thi thế giới. Hóa ra cái tên Kazumei Shinpei này như vậy đều là do bà ta dạy dỗ. Trời ạ! Cái này đúng là thật hại người mà!”
Trương Tử Văn lên sân khấu, gật gật đầu với người dẫn chương trình, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào Kazumei Shinpei.
Khi đứng ở hậu trường, anh ta đã nghe được tất cả cho nên trong lòng cũng rất tức giận. Anh ta không nghĩ tới một tuyển thủ Nhật Bản chỉ thắng một trận đấu mà đã kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn không để tất cả mọi người vào mắt.
Anh ta muốn hung hăng giáo huấn cái tên này.
Tuy rằng áp lực rất lớn nhưng anh ta không sợ. Khi ở hậu trường, anh ta đã điều chỉnh trạng thái của mình.
Đừng thấy anh ta chỉ là thành viên đội hai mà lầm, cho dù là ở trong đội một thì thực lực của anh ta cũng không hề yếu hơn các tuyển thủ khác.
Kazumei Shinpei nhìn Trương Tử Văn, trên mặt lộ ra nụ cười.
Chỉ là nụ cười này lại như đang coi thường người khác, anh ta căn bản cũng không để Trương Tử Văn vào mắt.
Thật ra giám đốc Lưu mời Trương Tử Văn tới, đồng thời sắp xếp trận đấu này trong chương trình, chính là muốn tiêu diệt uy phong của tên này.
Chỉ là ông ta cũng chịu áp lực rất lớn, nếu như thua thì thật sự là thảm rồi.
Người dẫn chương trình cũng không muốn Kazumei Shinpei nói nhảm, cho nên lập tức bắt đầu thi đấu.
Bây giờ cần một chiến thắng để trấn an tâm trí của mọi người.
Nếu như thua thì hậu quả không dám tưởng tượng.
"Cố lên!" Khi người dẫn chương trình đi ngang qua Trương Tử Văn thì nhỏ giọng nói.
Trương Tử Văn gật gật đầu, hít sâu một hơi, hoạt động thân thể một chút, sau đó ném bóng cho Kazumei Shinpei: “Người tới là khách, anh bắt đầu đi!”
Kazumei Shinpei cười. Anh ta đã tìm hiểu rõ thói quen chơi bóng của đội tuyển quốc gia Trung Hoa.
Huấn luyện viên của anh ta đã truyền đạt những kinh nghiệm này cho anh ta, thậm chí ngay cả một số thói quen xấu của đội tuyển quốc gia cũng đã nói hết với anh ta.
Đây chính là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Trước mắt, tuy rằng Trương Tử Văn rất mạnh nhưng anh ta có lòng tin mình có thể giành chiến thắng.
Cho đến nay, người có thể làm anh ta cảm thấy áp lực cũng chỉ có một mình Hứa Tùng. Đương nhiên, anh ta cũng sẽ không thừa nhận những điều này, bởi vì thắng chính là thắng.
Mặc kệ có phải là cậu ta bị vết thương cũ tái phát hay không.