Chương 1355: Bị dân nghiệp dư đánh bại
Lâm Phàm cười nói: “Được, không thành vấn đề.”
Giám đốc Lưu này cũng coi như là rất tôn trọng mình, bản thân chắc chắn cũng phải thân thiện một chút.
Bạn tôn trọng người khác, người khác sẽ tôn trọng bạn, như vậy là tôn trọng lẫn nhau.
...
Ngày hôm sau!
Tin tức trên mạng bùng nổ.
‘Lâm đại sư nói: Tôi không nghĩ rằng anh ta lại yếu như vậy.’
‘Quán quân vô địch bóng bàn Châu Á là tuyển thủ Kazumei Shinpei của Nhật Bản thất bại thảm hại dưới tay Lâm đại sư, sụp đổ ngay tại chỗ.’
‘Kazumei Shinpei thảm hại trong chuyến đến Trung Quốc.’
‘Cao thủ trong nhân gian, Lâm đại sư cho anh biết thế nào mới gọi là bóng bàn’
...
“Con mẹ nó, hôm nay là ngày gì vậy, vừa mở tin tức ra sao lại là những thứ này?”
“Xảy ra chuyện gì vậy? Tôi lại bỏ lỡ cái gì rồi sao?”
“Lâm đại sư sao lại chơi bóng bàn rồi, chuyện này có chút sai sai.”
“Mẹ nó, lâu trên kia, hôm qua anh không xem chương trình giải trí của đài truyền hình Thượng Hải sao? Xem chương trình này rồi anh tuyệt đối sẽ không hối hận.”
“Mẹ nó, không cần nói nữa, tôi phải đi xem sao.”
Số đông cư dân mạng không biết đã xảy ra chuyện gì, sau đó vội vàng đi tìm kiếm chương trình tối qua.
Không lâu sau, có cư dân mạng xuất hiện.
“Con mẹ nó, vừa rồi ai đề xuất video này vậy? Anh có phải là muốn chúng tôi không được yên ổn phải không?”
“Mẹ nó, một người Nhật Bản phách lối như vậy, đây là đang chê cười chúng ta hay sao, con mẹ nó!”
“Các anh đừng nóng, xem phía sau đi, phía sau mới là trọng điểm.”
Có cư dân mạng nhắc nhở một chút, video này thật đúng là đừng nói, xem phần trước chắc chắn có thể khiến người ta tức xì khói.
Nhưng sau khi xem xong phần sau, chắc chắn sẽ khiến mọi người bình tĩnh, toàn thân thông suốt.
Những người đã xem qua livestream, có người xem đi xem lại nhiều lần, mỗi lần xem đều cảm thấy rất sảng khoái. Nhất là khi nhìn thấy kỹ thuật ngoạn mục của Lâm đại sư thì đều cảm thấy đây đúng là một bữa tiệc thị giác.
Quả nhiên, không bao lâu sau.
“Mẹ kiếp, quá ngầu lòi...”
“Lâm đại sư bùng nổ ngay tại chỗ, kỹ thuật này áp đảo cả thế giới.”
“Tôi muốn hỏi, chúng ta đang chơi vẫn là một dạng phong trào thể thao thôi sao?”
“Ha ha, cười chết mất thôi, Kazumei Shinpei bị đánh cho khóc rồi.”
“Thực sự tàn nhẫn, có điều Lâm đại sư quá vô sỉ, vẻ mặt còn tỏ ra là tôi không muốn đối xử với anh như vậy.”
...
Nhật Bản.
Các tờ báo có liên quan bên đó cũng tiến hành đăng tải tin tức.
Khi Kazumei Shinpei tham gia chương trình của đài truyền hình Thượng Hải, phóng viên Nhật Bản cũng đã chuẩn bị kỹ càng bản thảo.
Ví dụ:
Sự trỗi dậy của bóng bàn Nhật Bản, vượt qua Trung Quốc.
Niềm tự hào của thế hệ hệ mới Nhật Bản, số 1 châu Á.
Những tiêu đề này đều rất bá đạo nhưng sau khi xem livestream tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Kazumei Shinpei bị một người Trung Quốc đánh cho sụp đổ ngay tại trận.
Bọn hắn đều không biết làm thế nào để báo cáo.
Người Nhật Bản chỉ cần có xem qua video thì sẽ cảm giác tự hào vì vô địch ngay lập tức bị vỡ không còn một mảnh, đối với bọn họ mà nói đây là chuyện khiến người ta không thể tin được.
Mà Kazumei Shinpei sau khi kết thúc chương trình cũng chán nản về nước.
Anh ta không dám ở lại Trung Quốc nữa.
Nguyên nhân có thể thắng trận đấu kia, trong lòng anh ta rất rõ ràng.
Hứa Tùng quả thực là bị vết thương cũ tái phát, nhưng anh ta sẽ không thừa nhận, bởi vì thắng thì cũng thắng rồi. Nhưng niềm vui chiến thắng này còn chưa duy trì được bao lâu đã bị một người Trung Quốc tự tay phá vỡ.
Phố Vân Lý.
Khi Lâm Phàm đến cửa tiệm, chuyện bất an lại xảy ra, các phóng viên lại tới rồi.
Những ông chủ cửa hàng hoài nghi: “Ông chủ nhỏ, lại làm ra chuyện lớn gì rồi?”
“Tối qua ông không xem ti vi sao?”
“Còn xem tivi cái gì chứ, ngày nào cũng mệt chết đi được.”
“Vậy là tổn thất lớn của ông rồi, tối qua ông chủ nhỏ giẫm lên quán quân Nhật Bản, rất hay đó!”
“Hả? Ông chủ nhỏ lại đánh người sao?”
“Đánh cái đầu ông, bỏ đi, bỏ đi, ông tự đi xem tin tức mới đi, tôi lười giải thích cho ông.”
...
Những phóng viên cảm thấy Lâm đại sư này quả thực quá thích náo nhiệt, mới qua năm mới chưa bao lâu vậy mà lại làm ra một chuyện lớn nữa rồi.
Hơn nữa chuyện lớn này không đơn giản, quán quân vô địch giải bóng bàn Châu Á. Danh hiệu kia đủ để Nhật Bản kiêu hãnh một năm, thế nhưng bây giờ thì hay rồi, sao có thể kiêu hãnh được nữa, bị người ta giáo huấn cho một trận tơi bời.
Chuyện này, bạn nói phải làm sao đây?
Mấu chốt nhất chính là, Lâm đại sư này còn là một tay nghiệp dư.
Tuyển thủ Nhật Bản lại thua trong tay một người nghiệp dư, chỉ cần còn chút sĩ diện chắc chắn sẽ tìm một cái hố để chui xuống.
Khó khăn lắm mới tiễn được các phóng viên đi, Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm. Không phải chỉ là đánh bóng sao, có cần phải làm như vậy không?
Ngô U Lan rất vui vẻ: “Anh Lâm, anh thật sự quá lợi hại!”