Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1390 - Chương 1390 - Lâm Đại Sư Chính Nghĩa Ra Tay Rồi

Chương 1390 - Lâm đại sư chính nghĩa ra tay rồi
Chương 1390 - Lâm đại sư chính nghĩa ra tay rồi

Đạo hữu thân mến, xin tặng cho truyện ít kim phiếu nha, cám ơn nhiều lắm lắm!!!

Chương 1390: Lâm đại sư chính nghĩa ra tay rồi

Hôm sau!

Lâm Phàm cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại.

“A lô, xin hỏi là Bắc Phương Thần Báo phải không? Tôi là Lâm đại sư ở Thượng Hải. Bây giờ tôi đang ở Đông Bắc, tôi muốn tố cáo một việc......”

Lại gọi một cuộc điện thoại.

“Xin hỏi là Đông Bắc nhật báo sao? Tôi là......”

Lục tục ngo ngoe một hồi, Lâm Phàm cơ bản đã liên lạc với tất cả tòa soạn báo bên Đông Bắc này một lượt.

Đối với những người trong ngành báo chí truyền thông này, bọn họ chắc chắn biết Lâm đại sư ở Thượng Hải là ai.

Bên trên Weibo, khi nhìn thấy Lâm đại sư đã tới Đông Bắc, bọn họ đã nghĩ phải tìm Lâm Phàm bằng được. Thế nhưng thật đáng tiếc, lúc bọn họ đi sân bay ngồi chờ thì ngay cả một cọng lông của người ta cũng không thấy. Vậy mà bây giờ đây Lâm đại sư lại chủ động liên hệ với bọn họ.

Điều này khiến bọn họ rất là hưng phấn, không biết lại xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà liên hệ những toà báo này còn chưa đủ, hắn nhất định phải tới thông báo cho các ban ngành liên quan mới được.

Ví dụ như là…

Cục cảnh sát.

Hoặc là…

Bộ kiểm tra an toàn thực phẩm.

Mà khoan đã.

Đối với loại chuyện này, hắn sao có thể không đem mọi chuyện làm lớn lên, nếu chỉ là mấy trò trẻ con này thì còn đâu là phong cách của hắn chứ.

Mở Weibo ra.

Lâm Phàm hơi trầm tư mấy giây, sau đó thì viết xuống một đoạn văn.

“Tôi đã đến Đông Bắc, nhưng mà lại gặp một chuyện hết sức nghiêm trọng, một chuyện ác tày trời liên quan đến an toàn và sức khỏe của vô số người. Thân là người chính nghĩa, tôi chắc chắn là không thể ngồi yên mặc kệ, bởi vậy tôi mới đến đây. Những người hâm mộ trung thành của tôi tại Đông Bắc, xin mọi người giơ cánh tay lên, để cho tôi biết mọi người còn sống.”

Chỉ trong nháy mắt, bình luận điên cuồng nổi lên.

“Cmn! Lâm đại sư còn sống kìa!”

“Nói đến người hâm mộ chân chính, tôi là người đầu tiên nên giơ tay.”

“Lâm đại sư, anh đến cùng ở chỗ nào, có thể nói một câu hay không. Tôi chỉ muốn chụp một tấm ảnh với anh, không có ý gì khác.”

“Lâm đại sư xuất hiện rồi, tôi ngồi bấm ngón tay tính toán một chút, tính ra sắp xảy ra chuyện lớn nữa rồi.”

Hắn tạm thời còn không có công bố mọi chuyện ra ngoài, ít nhất phải đợi phóng viên và người trong ban ngành liên quan đến mới được. Đối với loại chuyện này, hắn nhất thiết phải dùng lời lẽ chính nghĩa, thậm chí còn phải vạch trần chuyện này.

Hướng dư luận về phía công ty của cái tên Lục gia kia.

Ở trước cổng ra vào, bảo vệ cảm thấy có chút không được bình thường.

“Anh đang làm gì ở đây thế?” Bảo vệ hỏi.

Lâm Phàm nhìn đối phương, nói: “Tôi là Lâm đại sư chính nghĩa tới từ Thượng Hải, tôi tới đây để diệt trừ cái ác.”

Bảo vệ: “???”

Hắn tự hỏi người trẻ tuổi trước mắt này có phải là não có vấn đề rồi hay không, diệt trừ cái ác vậy mà đánh tới nơi này làm gì?

Chẳng lẽ hắn ta không biết, đây là địa bàn của ai hay sao?

“Nhanh chóng đi chỗ khác đi, đừng ảnh hưởng tới mọi chuyện ở đây.” Bảo vệ trách móc, thân là người của Lục gia, gã chưa bao giờ cảm thấy bản thân thấp kém hơn người khác. Mặc dù gã chỉ là một tên bảo vệ, nhưng mà cảm giác bản thân rất là trâu bò. Bởi vì nơi này là địa bàn của Lục gia, ai dám không nể mặt mũi chứ.

Lâm Phàm khoát tay, nói: “Theo tôi thấy, anh tốt nhất nên rời đi trước đi, bằng không lát nữa muốn rời đi cũng không được.”

“Mày.....” Bảo vệ cảm giác hôm nay đã gặp phải một tên bị bệnh thần kinh, ngay khi hắn chuẩn bị thô lỗ đuổi tên này đi thì...

Một hàng ô tô nối đuôi nhau chạy đến.

Ô tô của phóng viên báo chí ngừng lại trước cổng.

Các phóng viên nhìn thấy Lâm Phàm, lập tức kinh hô một tiếng: “Ở nơi đó, Lâm đại sư đang ở nơi đó.”

Bảo vệ nhìn thấy tình huống này, trong nháy mắt chửi thầm, cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.

Tại sao lại có nhiều nhà báo tới đây như vậy.

Đây là tình huống mẹ gì thế này?

Lập tức, gã cảm giác mọi chuyện có chút không ổn nên đã nhanh chóng liên hệ đồng sự tới, cục diện bây giờ, một mình gã không thể nào đối phó được.

Hơn nữa kẻ trước mắt này, đến cùng là ai, tại sao lại có nhiều nhà báo biết đến hắn như vậy?

Chẳng lẽ là đại nhân vật gì hay sao?

Phóng viên: “Lâm đại sư, xin chào anh, xin hỏi anh tới Đông Bắc là bởi vì chuyện gì?”

Phóng viên: “Lâm đại sư, ở đây xảy ra chuyện gì sao? Vừa rồi ở bên trên Weibo anh đã nói, có chuyện trọng đại muốn thông báo, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Đám người mồm năm miệng mười hỏi, trong lòng bọn họ đều rất hiếu kỳ.

Bọn họ mặc dù không phải là phóng viên Thượng Hải, nhưng trong lòng cũng biết, chỉ cần Lâm đại sư xuất hiện chỗ nào thì chỗ đó sẽ có tin tức lớn xuất hiện.

Cái này cũng đã là chuyện mà trong giới truyền thông đều biết, và công nhận.

Đối diện những phóng viên này, Lâm Phàm rất là bình tĩnh khoát tay nói: “Làm phiền mọi người rồi, an tâm đi, chớ vội. Đợi lát nữa còn có người tới, chờ bọn họ tới thì tôi sẽ dẫn dắt đoàn người, vạch trần tội ác trong này.”

Các phóng viên đầy chờ mong, bọn họ cũng không biết tội ác mà Lâm đại sư nói đến rốt cuộc là cái gì.

Thế nhưng có một ít phóng viên phát hiện trong đó có chuyện không thích hợp.

Bình Luận (0)
Comment