Chương 1400: Livestream ăn cơm
Lâm Phàm cân nhắc một chút, xem ra điểm đột phá của chuyện này phải xem đêm nay. Sau đó hắn đồng ý không chút suy nghĩ: "Được, nghe giọng này của ông thì có lẽ là một ông lão. Tôi cũng không phải người tốt gì nhưng lại biết kính già yêu trẻ. Nếu ông đã mở miệng thì đương nhiên không thành vấn đề. Vậy ông hẹn mấy giờ, ở đâu?”
Tần gia cười nói: "Cậu nói cho tôi biết địa chỉ, buổi tối tôi cho người đến đón cậu."
"Được, không thành vấn đề."
Hai người rất vui vẻ cúp điện thoại.
Tần gia tự tin nở nụ cười, ông ta tung hoành giang hồ mấy chục năm, loại người nào mà chưa thấy qua? Sự tình gì mà chưa từng trải? Về phần cách xử sự của Tiểu Lục, ông ta liếc mắt cũng không quen mắt, quá dung tục, quá dễ đắc tội với người khác.
Có thể lăn lộn đến mức này, chính là do nhiều bạn ít thù.
Với kinh nghiệm mấy chục năm của ông ta thì chẳng lẽ còn không giải quyết được một tên nhóc còn hôi sữa sao?
Buổi tối.
Tần gia phái tài xế tới đón.
Ở trên xe, Lâm Phàm mở điện thoại di động ra, lấy tài khoản livestream của Triệu Chung Dương gửi tới, sau đó đăng nhập, mở livestream. Tiếp đó, hắn bỏ điện thoại vào trong túi ngực, chỉ để lại một ống kính để lộ ra bên ngoài.
Tiêu đề phát sóng trực tiếp rất bá đạo.
“Lâm đại sư dẫn các bạn đi vào thế giới ngầm.”
Cư dân mạng vốn còn tưởng xem anh Dương Livestream, nhưng khi nhìn thấy tiêu đề này thì đều giật mình.
Vậy mà Lâm đại sư tự mình phát livestream, đây chính là một tin tức lớn.
Đây có lẽ là lần đầu tiên nha.
Hơn nữa tiêu đề này có nghĩa là gì?
Đi vào thế giới ngầm á?
Tài xế lái xe, thỉnh thoảng nhìn người thanh niên ngồi phía sau trong gương chiếu hậu, anh ta là tài xế bên người Tần gia nên đương nhiên biết chuyện xảy ra gần đây.
Anh ta không rõ tên này sao lại có can đảm chọc vào Tần gia cơ chứ.
Ở trong suy nghĩ của anh ta, Tần gia chính là thần. Ông ta có thể một bàn tay che trời, khống chế giới nhóm nhà giàu ở Đông Bắc. Tuy rằng đã già nhưng nhất cử nhất động của ông ta đều có thể dẫn đến ảnh hưởng rất lớn.
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
"A, sao Lâm đại sư lại không nói lời nào?"
"Suỵt, nhỏ giọng một chút, chắc Lâm đại sư đang ấp ủ cảm xúc, không thấy bây giờ là đang ở trên xe à, chắc là đang đến chỗ cần đến.”
"Có đạo lý."
Rất nhanh đã đến điểm hẹn.
Tài xế xuống xe, mở cửa xe cho Lâm Phàm: "Lâm đại sư, mời. Tần gia và Lục gia đã chờ ở bên trong rồi.”
Lâm Phàm nghe thấy Lục gia cũng tới, không khỏi nở nụ cười, xem ra đêm nay có lẽ sẽ có thu hoạch lớn.
Khách sạn Kim Thành.
Khách sạn này là tài sản của Lục gia. Ở bên Đông Bắc này cũng là một trong những khách sạn đứng đầu. Bình thường người tới nơi này không phú thì quý, chủ yếu là do mối quan hệ xã giao của Lục gia quá rộng. Cũng có không ít người muốn gặp được Lục gia ở đây, từ đó nhờ vả chút quan hệ.
Nhưng hôm nay, khách sạn này không tiếp khách lạ, chỉ chờ một mình Lâm Phàm.
Trong phòng riêng.
Lục gia ngồi một chỗ, biểu cảm không quá tự nhiên, rõ ràng đã biết tên khốn kiêm đáng ghét kia sắp tới, thế nhưng lại không thể làm gì hắn. Đã thế còn phải ăn cơm nói chuyện phiếm với đối phương, đây căn bản không phải tính cách của ông ta.
Chỉ là Tần gia ở đây yêu cầu như vậy nên ông ta cũng không thể làm gì được, nhưng vẫn không cam lòng hỏi: "Tần gia, nếu tên nhóc kia không biết tốt xấu thì làm sao bây giờ?"
Tuy tóc Tần gia đã bạc trắng như tuyết nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, trên khuôn mặt già nua vẫn mang theo nụ cười, hai mắt sáng quắc lộ ra vẻ cơ trí nhìn thấu hết thảy, ông ta mở miệng nói: "Sẽ không có khả năng này."
Kẽo kẹt.
Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra.
Đối với Lâm Phàm thì khách sạn này thật đúng là cao cấp xa hoa, chỉ sợ ăn một bữa cơm cũng tốn không ít đâu.
Đi vào phòng, nhìn thấy hai người đứng dậy, hắn bèn nở nụ cười: "Tần gia, Lục gia, chào các ông.”
Lục gia nhìn Lâm Phàm, trong mắt lóe lên một tia tức giận nhưng vẫn nhẫn nhịn lại: "Xin chào Lâm đại sư. ”
Tần gia cười nói: "Lâm đại sư, mời ngồi.”
Lâm Phàm cũng không khách khí, ngồi xuống ngay.
Tần gia phất tay, để những người còn lại đi ra ngoài, sau đó vươn tay ra nói: "Lâm đại sư, lần đầu gặp mặt, vừa ăn vừa tán gẫu chứ?”
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
Cư dân mạng hét lên.
"Con mẹ nó, nhân vật lớn kìa, đây toàn là nhân vật lớn không đó!"
"Má nó, Lâm đại sư đơn thương độc mã đến đây, đúng là vào hang rồng huyệt hổ đó."
"Lục gia? Đây chính là người đứng sau Anh Kim trong lời nói của Lâm đại sư đó sao.”
"Suỵt, mọi người im lặng, xem tình huống như thế nào."
......
Tần gia nhìn Lâm Phàm khẽ gật đầu, cũng có chút bội phục. Tuổi còn trẻ mà đã có năng lực này, thật đúng là chưa bao giờ gặp qua, sau đó ông ta giơ chén rượu lên: "Lâm đại sư, mời.”
Ba người uống một hơi cạn sạch.