Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1399 - Chương 1399 - Có Một Người Bạn, Bớt Đi Một Kẻ Thù

Chương 1399 - Có một người bạn, bớt đi một kẻ thù
Chương 1399 - Có một người bạn, bớt đi một kẻ thù

Chương 1399: Có một người bạn, bớt đi một kẻ thù

Lâm Phàm: "Ai mẹ nó đưa ra kết quả này, có phải đầu óc toàn là hố phân hay không? Hay là nhận tiền của Lục gia ở Đông Bắc rồi? Ba mươi mấy kg ma túy, tự tính toán xem được bao nhiêu tiền? Một tên dê thế tội này mà có thể có nhiều tiền như vậy sao? Còn có nhiều hàng như vậy, anh ta bỏ vào kiểu gì? Để tôi nói, có làm ô dù bao che thì cũng không thể làm như vậy được. Các anh còn xứng đáng với hai chữ chính nghĩa không..."

Mấy trăm chữ lưu loát viết ra.

Ngay lập tức, cư dân mạng bùng nổ.

"Mẹ nó, tôi biết ngay Lâm đại sư chắc chắn sẽ tức giận mà.”

"Không sai, trong này nhất định có quỷ."

"Mẹ kiếp, thật sự là cầm thú. Chúng ta nhất định phải báo cáo, có người lại dám làm ra việc lớn như thế, ô dù bao che thật sự đáng ghét."

......

Trên Weibo, vô số tài khoản tích xanh nhìn thấy weibo của Lâm đại sư đã lập tức tiến hành chia sẻ.

Một biệt thự nào đó.

Lục gia nhìn thấy kết quả này thì thở phào nhẹ nhõm, ít nhất đã giải quyết êm đẹp rồi.

Ông ta nghe theo lời Tần gia, bây giờ cũng thường xuyên chú ý weibo. Mà weibo đầu tiên ông ta theo dõi chính là weibo của tên nhóc kia. Đột nhiên, khi ông ta nhìn thấy weibo này thì trợn tròn mắt, sau đó không thể nhịn được mà nổi giận.

"Con mẹ nó, thật sự là muốn chết à?"

Nhìn weibo thật dài này, trong nháy mắt, sắc mặt ông ta tái mét, thật sự không thể nhịn được nữa.

Bây giờ Lâm Phàm lại muốn gây sự lần nữa. Ông ta không thể tiếp nhận được kết quả này và cũng không muốn tiếp nhận.

Những người có liên quan đến việc xử lý chuyện này cho Lục gia lúc nhìn thấy weibo này cũng cau mày, sau đó vội vàng phân phó người cấm Weibo này của Lâm đại sư này.

Tuy nhiên, khi người phụ trách Weibo biết được chuyện này lại không nhịn được gào thét.

Cấm con mẹ nó.

Sự tồn tại của Lâm đại sư bây giờ hay trước kia là thứ mà anh ta có thể tùy tiện cấm được sao?

Sau đó anh ta coi như không biết, bỏ qua ngay lập tức.

Đinh đinh.

Lúc này, điện thoại của Lâm Phàm vang lên, đây là một số lạ.

Vừa mới nghe điện thoại, đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng nói âm trầm: "Lâm đại sư, tôi hy vọng anh có thể chú ý lời nói của mình, tốt nhất là nhanh chóng xóa weibo, đừng gây phiền toái cho mình nữa."

Lâm Phàm vừa nghe thấy lời này thì nhất thời tức giận. Tình huống gì đây? Vậy mà còn có người dám uy hiếp mình à? Sau đó hắn không chút suy nghĩ, ngay lập tức mở miệng mắng to.

"Liên quan rắm gì đến ông? Bổn đại sư là tự do ngôn luận. Còn nữa, ông con mẹ nó cho là tôi không biết ông là ai chắc. Có tí quyền lực là có thể đảo ngược đen trắng à? Ông chờ đấy cho tôi, bổn đại sư không đưa ông ra ngoài ánh sáng thì tôi cùng họ với ông luôn, tên cặn bã này."

"Anh..." Rõ ràng là đối phương cũng nổi giận.

Tút tút!

Lâm Phàm không muốn nói nhảm với đối phương, trực tiếp cúp điện thoại.

Sau đó, hắn bắt đầu suy nghĩ nên làm gì với vấn đề này? Chẳng lẽ thật sự chỉ có thể dùng thủ đoạn bạo lực để giải quyết sao?

Ngay khi Lâm Phàm suy nghĩ những chuyện này thì Lục gia đang nói chuyện điện thoại với Tần gia.

"Tần gia, thằng nhóc kia thật sự không biết điều, bây giờ hắn lại phát trên Weibo. Ông xem việc này nên giải quyết như thế nào?" Lục gia hỏi.

"Tôi đã nhìn thấy rồi, thật đúng là không biết điều. Nhưng kết quả đã công bố ra, hắn có thể làm như thế nào được." Tần gia nói, sau đó im lặng một chút: "Tuy nhiên, nếu để cho hắn tiếp tục náo loạn như vậy, chung quy cũng là một phiền toái. Như vậy đi, để tôi hẹn nó nói chuyện một chút.”

Lục gia sửng sốt: "Tần gia, ông có cái gì để nói chuyện với hắn.”

Tần gia cười: "Tiểu Lục, cậu nên học một chút, trên đời này không có kẻ thù vĩnh viễn mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Chỉ cần hắn là người thì đều có tham vọng, cậu cũng không có bao nhiêu thù oán với hắn, cho nên hẹn ra nói chuyện một chút rồi thỏa mãn yêu cầu của hắn thì sẽ có thêm một người bạn. Điều này còn tốt hơn so với việc có thêm một kẻ thù.”

Lục gia im lặng: "Tần gia, tôi sợ hắn sẽ không đáp ứng.”

"Ha ha, không thử một lần thì làm sao biết được." Tần gia tự tin cười nói, sau đó cúp điện thoại để chuẩn bị tự mình gọi điện thoại cho Lâm Phàm.

Lúc này, một cuộc gọi lạ khác lại gọi đến cho Lâm Phàm.

Hắn tiện tay kết nối.

"Ai vậy?" Trong mắt hắn, chắc chắn lại có người gọi đến uy hiếp mình, nhưng mà hắn sợ sao?

Tần gia cười tủm tỉm nói: "Xin chào Lâm đại sư, tôi là bạn của Tiểu Lục. Bạn bè trên thương trường yêu thương gọi tôi là Tần gia. Đêm nay, tôi muốn mời Lâm đại sư gặp mặt, tôi thường xuyên chú ý đến sự tích của Lâm đại sư nên rất bội phục, muốn kết bạn với cậu."

Lâm Phàm nở nụ cười: "Tóm lại cũng có một người biết nói tiếng người. Nhưng tôi không biết ông.”

"Không biết không quan trọng, mong Lâm đại sư cho tôi chút mặt mũi, cùng nhau ăn một bữa cơm, về sau cũng sẽ là bạn bè mà, đúng không?” Ngữ khí Tần gia ôn hòa, dường như thật sự muốn làm quen với Lâm Phàm vậy.

Bình Luận (0)
Comment