Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1419 - Chương 1419 - Biểu Tình Trong Trường

Chương 1419 - Biểu tình trong trường
Chương 1419 - Biểu tình trong trường

Chương 1419: Biểu tình trong trường

Lúc này, bên cạnh sát vách ký túc xá.

Một cô gái với khuôn mặt bị hủy hoại dữ tợn đang cúi đầu ngồi ở một bên, cô gái này chính là người bị nhà trường yêu cầu nghỉ học.

Hiện tại, Kim Thiện Bình không biết bản thân nên làm gì.

Cô biết hết mọi lời đồn đại trong trường học. Toàn bộ phòng ký túc xá cũng chỉ còn một mình cô, không một ai nguyện ý ở cùng một chỗ với cô. Bạn bè nếu thấy cô cũng sẽ tránh từ xa, không dám lại gần.

Trong lớp học, cô ngồi một mình trong góc lớp, không ai để ý. Thầy cô giáo có thấy cũng không muốn nói chuyện với cô. Cô bị tất cả mọi người cô lập.

Chuyện như vậy cô đã sớm quen từ lâu. Hồi cấp ba cũng vậy. Nhưng lúc đó vẫn còn có giáo viên chủ nhiệm quan tâm yêu thương cô, ít nhất vẫn để cô cảm nhận được có người nguyện ý quan tâm mình.

Nhưng kể từ khi lên đại học, mọi thứ đều thay đổi hoàn toàn.

Tất cả mọi người đều né tránh, không muốn gần gũi với cô.

Bỗng nhiên.

Cô nghe thấy âm thanh động tĩnh bên ngoài, âm thanh đó khiến tâm trạng cô suy sụp hoàn toàn.

“Cút ra khỏi trường học!”

“Kim Thiện Bình cút khỏi trường học đi, hãy trả lại cho chúng ta một môi trường trong sạch.”

Mấy người trong tòa ký túc xá đều chạy đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới, hóng chuyện.

Bên ngoài, một đoàn người tụ tập lôi kéo nhau, tay dơ cao tờ giấy biểu ngữ, hò hét về phía ký túc xá.

Nội dung trên tờ giấy đó chính là ‘Kim Thiện Bình mau cút khỏi trường học, cô làm chúng tôi sợ’.

Nội dung này rất thâm độc, khiến người nghe rất tổn thương...

Những học sinh không tham gia vào chuyện này đều cảm thấy hành động của mấy người đó rất quá đáng. Nhưng họ cũng không có biện pháp nào khác, ngoại trừ bày tỏ quan điểm phản đối ở trên mạng thì họ cũng không biết làm gì.

“Sao bọn họ lại làm vậy chứ?”

“Đúng đấy! Mặc dù tôi không quen cô ấy, nhưng cũng không ghét. Tôi cảm thấy Kim Thiện Bình là một cô gái tốt, cô ấy hay đi qua phòng ký túc xá của tôi, còn giúp tôi vứt rác nữa.”

“Haizz, chuyện này thật ra rất khó. Tôi nghe nói cách đây ba năm, vì cứu một đứa bé hàng xóm trong đám cháy mà cô ấy đã bị biến thành dáng vẻ như hiện tại.”

Bên ngoài, khẩu hiệu xua đuổi vẫn tiếp tục không ngừng.

“Kim Thiện Bình mau cút khỏi trường học, trả lại cho chúng ta một môi trường lành mạnh.”

Câu nói khẩu hiệu như vậy vang rất xa, thu hút rất nhiều sinh viên vây xem. Có người lấy điện thoại ra chụp ảnh, quay video, có người tham gia nhập cuộc cùng. Chẳng ai chê chuyện lớn, sự việc cũng không ảnh hưởng đến bản thân thì họ cứ vậy mà xõa. Mấy người đó sẽ mãi mãi không hiểu được cảm giác đau đớn của người trong cuộc.

Một cô gái người Đông Bắc đứng xem từ đầu, cuối cùng không chịu được phải mở cửa sổ ra, mắng chửi đám người biểu tình kia: “Mấy tên ngu ngốc này, mấy người mới là kẻ buồn nôn khiến cho trường học bị ô nhiễm đấy!”

Cô gái cùng phòng với cô gái người Đông Bắc đó vội vàng tiến lên, kéo trở lại: “Cậu đừng chửi nhau với bọn họ, không khéo lại rước họa vào thân đấy.”

Bên dưới tòa ký túc xá.

“Mẹ nó, cô quát cái gì mà quát, có giỏi thì xuống đây solo!”

“Tôi biết cô ta ở phòng ký túc xá nào, các chị em, mau theo tôi, lên đó cho cô ta một bài học nhớ đời.” Một cô gái trẻ trong đám biểu tình lên tiếng.

Cô gái người Đông Bắc kia vội vàng lấy mấy chiếc dao khắc nghệ thuật ở trong tủ quần áo ra, chạy đến cửa sổ, tức giận nói: “Một đám óc lợn các ngươi, có giỏi thì lên đây, bà đây không chém cho mỗi đứa các người một lỗ to ở đầu thì bà đây nguyện nhảy từ trên này xuống!”

Khí thế hung hãn này khiến mọi người kinh hãi.

“Chúng ta đừng để ý đến cô ta, tiếp tục hô khẩu hiệu nào!” Có một cô gái trong số những người biểu tình bắt đầu thấy sợ, không dám đi khiêu chiến với cô gái Đông Bắc đó nữa, mục đích chính lần này của họ là đuổi Kim Thiện Bình ra khỏi trường.

Bên phía trường học cũng đã biết tình huống này.

Vội vàng cử người tới.

Bọn họ không ngờ đám học sinh lại dám làm những chuyện như vậy ở trong trường. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ bị chế giễu.

Bọn họ đã đưa ra biên bản buộc thôi học, dù sao loại chuyện này cũng chẳng vẻ vang gì.

Nhưng hiện tại bọn học sinh lại gây sự, bọn chúng muốn làm lớn chuyện này hay sao?

Phó hiệu trưởng đến hiện trường, đồng thời dẫn cả bảo vệ theo.

Khi nghe tin có nhóm sinh viên tổ chức biểu tình trong trường, ông ta cảm thấy không ổn. Nếu chuyện này bị làm lớn, hậu quả sau đó rất khó lường.

“Các bạn học sinh, xin hãy giữ im lặng!” Phó hiệu trưởng tiến đến trấn an mọi người có mặt ở hiện trường.

Các học sinh tham gia biểu tình nhìn về phía Phó hiệu trưởng, miệng vẫn nói không ngừng.

“Chúng tôi yêu cầu Kim Thiện Bình phải rời khỏi trường học ngay lập tức, cô ta đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần học tập của mọi người.”

“Đúng vậy! Vừa nhớ đến khuôn mặt biến dị kia là tôi sẽ gặp ác mộng ngay, khiến tôi không còn tinh thần học tập.”

“Chúng tôi yêu cầu nhà trường cho cô ấy thôi học ngay lập tức, trả lại cho chúng tôi một môi trường học tập mới.”

Bình Luận (0)
Comment