Chương 1421: Lâm đại sư đến trường
Tại phố Vân Lý.
Lâm Phàm lướt xem weibo, định tạm thời bỏ qua chuyện liên quan đến trường học. Nhưng đúng lúc này, lại có người tag tên hắn vào một bài.
Lâm Phàm nhấn vào phần bài tag tên mình, phát hiện đó là một video, vội nhấn mở video ra xem. Ban đầu, biểu tình rất bình tĩnh, nhưng dần dần càng xem càng phẫn nộ.
Sau khi xem xong video, hắn không nhịn được phải chửi tục một câu.
“Cmn!”
Câu chửi rất lớn, khiến mọi người có mặt trong cửa tiệm đều mơ hồ.
Điền Thần Côn ngạc nhiên nói: “Vãi chưởng! Cậu bị sao vậy?”
Lâm Phàm đứng bật dậy: “Mấy người đừng quản nhiều. Con mẹ nó! Khinh người quá đáng lắm. Xem ra hôm nay tôi không tự mình rời núi thì không được rồi.”
“Chuyện gì vậy?” Đám người đưa mắt nhìn nhau, đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hắn vừa mới xem xong đoạn video kia, nó khiến hắn cảm thấy rất tức giận. Chuyện khinh người quá đáng này đúng thật là chỉ có mấy bọn sinh viên tuổi ranh mới làm ra được.
Sự khinh bỉ, trào phúng trong video khiến người xem vô cùng tức giận.
Sau đó, Lâm Phàm cũng không chút do dự, vội đăng video này lên weibo cá nhân.
Lâm Phàm: Chuyện khác tôi mặc kệ, nhưng chuyện này tôi chắc chắn sẽ xen vào một chân, đừng có ai cản tôi.
Cộng đồng mạng theo dõi weibo không hiểu chuyện gì khiến Lâm Phàm tức giận đến như vậy, vội vàng mở video ra xem. Sau khi xem xong, tất cả mọi người cũng đồng loạt nổi giận.
“Con mẹ nó! Quá đáng thật! Thêm tôi vào nữa, tôi sẽ trốn làm để đi xem cái trường học rẻ rách cùng đám sinh viên ngu dốt đó định làm càn đến mức nào.”
“Mẹ nó, may cho chúng là ông đây không có ở Thượng Hải đấy, nếu không thì đừng trách.”
“Đám lãnh đạo của trường này bị thiểu năng trí tuệ à?”
“Cmn, khinh người quá đáng, tôi không nhịn được nữa rồi.”
“Các anh em Thượng Hải, mau đến trường đại học Kim Hạ xem đi. Hơn 30 năm chưa động thủ, nay tôi thấy ngứa tay rồi đấy!”
“Khinh người quá đáng! Không phải ai cũng bị bắt nạt dễ dàng như vậy đâu.”
“Lâm đại sư, chúng tôi luôn ủng hộ anh, cố lên!”
Hiện tại, hắn thật sự rất phẫn nộ. Mấy đứa sinh viên này quá ghê tởm, sao chúng có thể cố chấp đến tàn ác như vậy.
Chẳng nhẽ bọn chúng học nhiều đến mức đầu óc choáng váng cả rồi sao?
Haizz.
Đây chính là một bi kịch mà.
Khi đến trước cổng trường đại học Kim Hà, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Dựa theo tình trạng hiện tại của trường học, nếu hắn muốn quang minh chính đại bước vào cổng trường là chuyện không bao giờ xảy ra.
Chiếc xe Hummer dừng trước cổng trường, Lâm Phàm cố tỏ ra nghiêm túc, để bảo vệ cảm nhận được khí thế, sau đó đi ra mở cổng trường.
“Trường học không cho phép xe từ bên ngoài tiến vào.” Bảo vệ an ninh tiến tới gần. Khi nhìn rõ người ngồi trong xe là ai, cả người đều đứng hình mất mấy giây, sau đó hưng phấn hét lên.
“Lâm đại sư.”
Sắc mặt Lâm đại sư bình tĩnh hơn một chút, hắn không ngờ bảo vệ ở đây lại biết hắn, xem ra hắn cũng không quá lạnh nhạt như lời đồn.
Không đợi Lâm Phàm đáp lời, bảo vệ đã vội vàng kích động nói: “Lâm đại sư, có phải anh đến đây để đòi lại chính nghĩa không? Tôi đã đọc được bình luận của anh trên weibo, nói rằng anh muốn tới đây.”
Lâm Phàm gật đầu trả lời: “Đúng vậy.”
Bảo vệ nghe vậy, lập tức nhấn nút mở khóa, cánh cổng trường từ từ mở ra: “Lâm đại sư, anh mau vào đi, bọn ranh con đó muốn tác oai tác quái đến tận trời rồi. Nếu không vì miếng cơm manh áo thì tôi đã sớm liều mạng với bọn chúng rồi. Bọn chúng khốn lắm, thích bắt nạt người khác. Cô gái kia rất đáng thương. Thôi, tôi không nói nhiều nữa, anh mau vào đi.”
Lâm Phàm: “...”
Hắn ngây ngẩn cả người, nhưng sau đó lập tức nở nụ cười. Hắn không ngờ người bảo vệ này lại có suy nghĩ ngay thẳng như vậy. Xem ra hôm nay, nếu hắn không giải quyết chuyện này ổn thỏa thì thật sự rất có lỗi với người mở cửa này.
“Được! Chờ tin tốt của tôi đi. Mặc dù chuyện này không liên quan gì đến tôi, cũng không nên xen vào chuyện của người khác. Thế nhưng bản đại sư tôi lại thích xen vào chuyện người khác đó, kẻ nào có bản lĩnh thì đến mà cản.” Lâm Phàm cười nói.
“Đúng vậy. Lâm đại sư, tôi thực sự rất thích tính cách của anh. Anh vào nhanh lên, tôi vừa mới thấy, chuyện bên trong đang ngày càng lớn, hiện tại tất cả mọi người đều tụ tập hết dưới tòa ký túc xá của cô gái đó. Để tôi chỉ đường cho anh, anh cứ đi về phía kia là thấy ngay.” Bảo vệ chỉ về phía một con đường cách đó không xa nói.
“Được, người anh em! Sau này, nếu anh gặp phải chuyện gì, cứ đến thẳng phố Vân Lý tìm tôi. Hôm nay anh mở cửa cho tôi vào thì chính là anh hùng rồi.” Lâm Phàm cũng không nói thêm gì, vội đạp chân ga, cho xe chạy thẳng vào.
Bảo vệ đứng nguyên tại chỗ, nhìn hướng xe ô tô đi mất, tâm trạng nhảy lên nhảy xuống không ngừng.
Lâm đại sư nói mình là một anh hùng, là anh hùng đó! Ha ha ha, câu khen ngợi này khiến anh ta vô cùng vui sướng.
Đồng thời, trong lòng cũng thầm nghĩ, mong Lâm đại sư cho bọn ranh con này một trận nên hồn.
......