Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1434 - Chương 1434 - Một Ngày

Chương 1434 - Một ngày
Chương 1434 - Một ngày

Chương 1434: Một ngày

Ồn ào trên mạng không tính là quá kịch liệt, có điều trên Weibo lại có một cuộc bình chọn rất thú vị.

Một cuộc bình chọn về chuyện diện mạo của bạn học Kim có thể phục hồi hay là không.

Có thể phục hồi: 15,032 phiếu.

Không thể phục hồi: 52,101 phiếu.

Weibo cũng có chú ý một số chuyện, nhất là đối với Lâm đại sư, bọn họ đương nhiên càng thêm quan tâm. Bây giờ cũng làm ra một chức năng bình chọn, để tất cả mọi người bỏ phiếu xem có thể hồi phục được hay không.

Đương nhiên, có không ít người không tin, cho rằng đây là chuyện không thể nào.

Nhưng đối với những fan hâm mộ của Lâm Phàm mà nói, chuyện này không tin cũng phải tin. Thua người không thua trận, cho dù kết quả cuối cùng là như thế nào, cũng phải đem khí thế chiến thắng trở về.

Bệnh viện.

Lâm Phàm đỗ xe xong sau đó nhìn Kim Thiện Bình vẫn còn đang lo lắng ở trong xe, hắn cười nói: “Đừng căng thẳng quá, phải có niềm tin, xuống xe đi.”

“Vâng.” Kim Thiện Bình gật đầu, tự cổ vũ mình một chút.

Cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, mình bây giờ cũng đã là thảm nhất rồi, còn có thể sợ biến thành thảm hại hơn hay sao?

“Lâm đại sư...”

Lâm Phàm ngẩng đầu, nhìn về hướng phát ra nguồn âm thanh, vừa nhìn thì ngây ngẩn cả người. Haizz, những phóng viên này cũng là quá điên cuồng rồi, đuổi theo đến tận đây.

“Các anh muốn làm cái gì?” Lâm Phàm cười hỏi.

Các phóng viên nhìn thấy Lâm đại sư, rất hưng phấn: “Lâm đại sư, hôm qua anh nói muốn trị liệu gương mặt cho bạn học Kim, xin hỏi là dùng cách nào? Trên mạng có vài chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ nói chuyện này là không thể.”

Lâm Phàm ngẩn ngơ, không biết mình đắc tội với người nào, chuyện này với những chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ kia có liên quan gì chứ.

“Vấn đề này, bảo tôi phải trả lời sao đây. Tôi với bọn họ không phải là cùng cấp độ, bọn họ là thay đổi hoàn toàn bộ mặt của đối phương, còn tôi chỉ là khôi phục về trạng thái ban đầu cho đối phương. Vậy nên, thủ pháp của tôi cũng không phải là bọn họ có thể hiểu được.”

Về phần một vài giáo sư chuyên gia gì đó thì cũng chẳng là cái vẹo gì. Vậy mà là phản bác, con mẹ nó, đúng là thích kiếm chuyện với mình mà, thật là tức chết mất thôi.

Các phóng viên gật đầu, ghi chép lời Lâm đại sư nói, theo bọn họ nghĩ, lời của Lâm đại sư đúng là có đạo lý mà.

Rõ ràng còn trẻ như vậy lại giỏi giang như thế, người so với người đúng là tức chết mất thôi.

“Lâm đại sư, xin hỏi anh chuẩn bị dùng phương pháp gì để phục hồi khuôn mặt cho bạn học Kim?” Phóng viên hỏi.

Lâm Phàm vốn muốn nói một câu thật ngầu là dựa vào đan dược, nhưng nghĩ thì cũng có chút dọa người, vẫn nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.

“Dựa vào công cụ của bệnh viện, thêm thuốc tôi tự tay chế tác.”

Các phóng viên nghe nói như vậy nhất thời trợn mắt há mồm, rõ ràng là không dám tin.

Vừa rồi Lâm đại sư nói cái gì?

Dùng một vài công cụ của bệnh viện, thêm một viên thuốc là có thể thành công.

Lâm Phàm phát hiện biểu cảm của những phóng viên này có chút gì đó sai sai, trong lòng cũng thầm nghĩ lại câu nói của bản thân, không biết có nói hơi quá đến mức doạ cho bọn họ sợ luôn rồi đó chứ.

“Lâm đại sư, vậy cần bao lâu mới có thể hồi phục.”

Lâm Phàm không sợ trời không sợ đất, về phần nói cái gì cần thời gian mấy ngày thì đó hoàn toàn là điều không thể nào, đan dược chắc chắn là ngay lập tức sẽ thấy hiệu quả. Hơn nữa bản thân cũng không phải là rất thích lừa người, sau đó giơ một ngón tay lên.

Các phóng viên ngơ ngác: “Một tháng?”

Lâm Phàm lắc đầu: “Một ngày.”

Ồ!!!

Tất cả những phóng viên ngay lập tức cảm thấy, không phải Lâm đại sư là bị điên rồi đấy chứ, đây không phải là chữa cảm cúm mà là điều trị cả khuôn mặt đó.

Cho dù là bệnh viện thẩm mỹ hàng đầu thế giới thì phẫu thuật cũng cần mất một khoảng thời gian dài để phục hồi.

Bây giờ bọn họ nghe thấy cái gì?

Một ngày có thể khỏi, lời này nói ra ngay cả quỷ cũng không tin được.

Lâm Phàm cười nói: “Được rồi, không nói nhiều nữa, thời gian gấp gáp, tạm thời không nói với các anh nữa.”

Hắn có đan dược, cũng không sợ bị vạch trần, vạch trần thì vạch trần ai sợ ai.

“Đi thôi.” Lâm Phàm cười nói.

Kim Thiện Bình sớm đã hoàn toàn ngơ ngác, sau đó gật đầu đi theo sau Lâm Phàm. Lời vừa rồi cô cũng nghe thấy rồi, luôn cảm giác không dám tin.

Viện trưởng của bệnh viện biết Lâm thần y đến bệnh viện mượn phòng phẫu thuật, một chút do dự cũng không có, lập tức tán thành hai tay.

Có điều lần phẫu thuật này, Lâm Phàm cũng không muốn bất kỳ ai nhìn thấy.

Bởi vì nếu như nhìn thấy, Lâm Phàm sợ rằng sẽ khiến mọi người hoài nghi nhân sinh luôn mất.

Bệnh viện!

Một bác sĩ chính rất hưng phấn, cũng rất chờ mong, nhưng khi biết được không thể quan sát thì lại vô cùng thất vọng. Ánh mắt nhìn về phía viện trưởng có chút nuối tiếc: “Viện trưởng, không thể nhìn thấy phương án trị liệu của Lâm thần y như thế đúng là quá đáng tiếc.”

Bình Luận (0)
Comment