Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1435 - Chương 1435 - Chờ Đợi

Chương 1435 - Chờ đợi
Chương 1435 - Chờ đợi

Chương 1435: Chờ đợi

“Haizz, hết cách, Lâm thần y từ chối bất kỳ ai quan sát, chúng ta chỉ có thể ở đây chờ đợi thôi.” Viện trưởng thở dài bất lực, đây là cơ hội học tập tốt cỡ nào. Mặc dù đây cũng xem như là phẫu thuật thẩm mỹ nhưng có thể tận mắt nhìn thấy Lâm thần ý ra tay, cũng là may mắn rồi.

“Tôi thấy mặt của bệnh nhân này bị hủy hoại nghiêm trọng như vậy, Lâm thần y có thể chữa trị được sao?” Một bác sĩ khác hoài nghi hỏi.

Cũng không phải là anh ta hoài nghi y thuật của Lâm thần y, mà là trong kiến thức thông thường của anh ta thì chuyện này là không thể nào. Trình độ y học hiện tại muốn một bệnh nhân bị bỏng nặng như vậy chữa trị về trạng thái ban đầu thì tỉ lệ là bằng không.

Cho dù qua năm năm, mười năm nữa cũng không thể.

Viện trưởng: “Không nên suy đoán lung tung, Lâm thần y đồng ý ra tay vậy dĩ nhiên có phần nắm chắc rồi. Các anh phải biết, y thuật của Lâm thần y, không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng được.”

Trước đây, Lâm Phàm vì nhiệm vụ mà tiến hành khám chữa bệnh miễn phí, chữa khỏi cho bao nhiêu bệnh nan y. Hơn nữa, có người mắc bệnh hiểm nghèo mà đến cả trình độ y học hiện tại cũng không thể chữa được. Thế nhưng, cuối cùng chuyện gì đã xảy ra?

Những bệnh nhân sau khi được Lâm thần y chữa trị thì tất cả đều hồi phục khỏe mạnh, điều này trong lịch sử y học có thể gọi là phép màu.

Bất cứ ai miễn là có liên quan đến y học, ai không biết tên của thần y.

Bao nhiêu bệnh viện hạng A đều hy vọng Lâm thần y có thể thành chuyên gia vinh dự của bệnh viện, cuối cùng đều bị Lâm thần y từ chối.

Lần này Lâm thần y đến bệnh viện của bọn họ, theo lời viện trưởng nói thì đó là chúng ta may mắn. Có thể được thần y nhìn trúng thì đó là loại may mắn cỡ nào chứ.

Viện trưởng viện Trung y Triệu Minh Thanh nhận thần y làm thầy, chuyện này trong ngành không ai là không biết. Bây giờ thành tựu cao đến dọa người, một thân y thuật xuất thần nhập quỷ, trước kia có thể so sánh được sao?

Khi các phóng viên đang ở bên ngoài đợi, bọn họ cũng muốn biết Lâm đại sư rốt cuộc là muốn chữa trị như thế nào.

Bọn họ đã bị lời của Lâm đại sư làm cho khiếp sợ.

Một ngày có thể khỏi?

Nếu như đây là sự thật, còn không phải là nghịch thiên sao.

Đây hoàn toàn là chuyện không dám tưởng tượng.

Các phóng viên vây quanh nhóm bác sĩ đang chờ đợi, bọn họ tạm thời không tìm được người để săn tin nên chỉ có thể săn tin từ nhóm bác sĩ này trước, tìm chút tin tức xung quanh.

“Xin chào, xin hỏi ông có cái nhìn như thế nào đối với chuyện này.”

Viện trưởng cũng đã quen với các phóng viên, ông ta không giống như một vài chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ ở trên mạng, dám mạnh miệng nói cái gì mà không thể nào, mà là rất lý trí nói: “Đối với sự kiện trị liệu này theo quan điểm của tôi là như vầy. Nếu dựa theo trình độ y học hiện tại mà nói thì đây là việc không thể hoàn thành. Thế nhưng đối với Lâm thần y thì tôi rất tín nhiệm, tôi nghĩ nhất định sẽ xảy ra kỳ tích.”

Phóng viên không ngờ rằng viện trưởng đánh giá Lâm đại sư cao như vậy, tiếp tục hỏi: “Là bởi vì y thuật của Lâm đại sư rất lợi hại hay sao, cho nên ông mới có sự tín nhiệm như vậy?”

Viện trưởng cười đáp: “Vấn đề này kỳ thực không cần hỏi tôi thì tất cả mọi người ở đây đều có thể trả lời anh, y thuật của Lâm thần y khiến chúng tôi phải kính nể.”

Các phóng viên tiếp tục hỏi, mà viện trưởng bọn họ cũng không từ chối. Đối với chuyện này trong lòng bọn họ mặc dù còn hoài nghi, nhưng đối với trình độ của Lâm Thần y thì bọn họ tín nhiệm một cách dị thường.

Những người này cũng là fan hâm mộ trong giới y học của Lâm Phàm, là fan hâm mộ về phương diện học thuật.

Trong phòng phẫu thuật.

Lâm Phàm an ủi: “Đừng căng thẳng, nằm ở đây rất nhanh sẽ khỏi thôi.”

Tình huống bây giờ, đối với Kim Thiện Bình mà nói không căng thẳng là giả, lúc này nằm trên bàn mổ cô ta cảm thấy hô hấp của bản thân bắt đầu nhanh hơn.

“Lâm đại sư, tôi thực sự có thể hồi phục lại sao?”

Kim Thiện Bình nắm lấy vạt áo của Lâm Phàm, nhìn chằm chằm Lâm Phàm dường như muốn tìm chút an ủi.

“Ừm, nhất định.” Lâm Phàm cười trả lời, cho cô ấy một loại tự tin. Nếu không cho cô ấy tự tin, bản thân không thể triển khai được.

Đối với chuyện này bản thân hắn vẫn có niềm tin rất lớn, có điều vết thương của Kim Thiện Bình này nghiên trọng như vậy thật không biết đáng tin hay không.

Nhưng nếu như không đáng tin, vậy thì toang rồi.

Bản thân không thể mất thể diện vậy được.

Nếu như đan dược thực sự không được, vậy nhất định phải bật hack rồi, mất tiền không mất mặt. Nếu như điểm bách khoa hết thì còn có thể kiếm lại, nhưng chuyện này đã chém gió ra ngoài thì không thể thu lại.

“Cô ngủ một lúc trước, đợi khi tỉnh lại thì cô sẽ phát hiện thế giới này thay đổi thành rất khác.” Lâm Phàm gây mê cho Kim Thiện Bình.

Nếu mà cứ tỉnh thì rất ảnh hưởng đến việc bản thân phát huy.

Sau khi Kim Thiện Bình hôn mê, Lâm Phàm lấy đan dược ra.

Đây chính là đan dược do bản thân vất vả tinh chế, chắc chắn là đáng tin cậy.

Thuốc làm đẹp chất lượng hoàn hảo, trong các loại đan dược thì thuộc về gân gà. Thế nhưng dùng ở trong tình huống này thì tuyệt đối rất đáng tin.

Nhét đan dược vào trong miệng Kim Thiện Bình, sau đó hắn nâng người lên để cô ấy nuốt xuống.

Bây giờ chính là chờ đợi.

Bình Luận (0)
Comment