Chương 1439: Không trốn được rồi
Phố Vân Lý!
Khi Lâm Phàm tới cửa hàng, một nhóm người ngay lập tức vây quanh.
Điền Thần Côn: “Thế nào rồi?”
Lâm Phàm hỏi ngược lại: “Ông nói xem?”
Điền Thần Côn bất lực: “Cậu không nói, tôi sao biết được.”
Triệu Chung Dương liếc mắt nhìn Điền Thần Côn một cái: “Thần Côn, tôi có lúc cảm thấy ông thật ngu, anh Lâm xuất mã còn có thể có chuyện không thành sao? Bây giờ tôi xem như đã hiểu, ông độc thân đến bây giờ cũng không phải là không có lý do.”
“Cút đi, không phải là cậu lừa tôi, tôi có thể không tìm được sao, lừa đảo, cậu là siêu lừa đảo.” Điền Thần Côn oán hận sâu sắc Triệu Chung Dương, cũng không biết đêm hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn đến cỡ nào, vậy mà lại để cho Thần Côn nhớ đến bây giờ.
Ngô U Lan thở phào nhẹ nhõm, cười hi hi nói: “Hồi phục là tốt rồi, sau này cũng không còn bị người ta chỉ trỏ nữa.”
Thân là phụ nữ, cô ấy có thể cảm nhận được loại bất lực này, bây giờ chuyện vào tay của anh Lâm thì hồi phục lại được, đây chính là một chuyện tốt.
Ngô Thiên Hà ngồi ở đó, hiếu kỳ nhìn Lâm Phàm. Bây giờ ông ta cũng hoàn toàn bái phục Lâm Phàm, chuyện này không phục không được.
Loại chuyện như này cũng có thể giải quyết được, rất khó mà để tưởng tượng nha.
“Không nói nữa, tôi phải trốn đã nếu không thì muốn đi cũng không đi được.” Nghĩ đến các phóng viên sắp đến, hắn cảm thấy có chút hoảng loạn.
“Sao vậy?” Mọi người nghi hoặc, không biết xảy ra chuyện gì, sao lại phải vội đi như vậy.
“Tôi làm ra chuyện này, còn ở lại cửa hàng được sao, các người nghĩ sẽ xảy ra chuyện gì?” Lâm Phàm nói.
Nhưng đúng lúc này.
Có gì đó không ổn.
“Lâm đại sư còn ở trong cửa hàng, chúng ta không đến muộn rồi.” Những phóng viên hò hét, kỹ thuật lái xe tăng vọt đến mức cực hạn, quay đít xe một cái đã đỗ xe xong, sau đó toàn bộ xông vào.
“Con mẹ nó cũng nhanh quá đi.”
Sắc mặt Lâm Phàm ngẩn ngơ, những phóng viên này chẳng lẽ cũng là thần xe sao, tốc độ này có chút dọa người rồi đó nha.
Các ông chủ cửa hàng xung quanh nhìn thấy nhiều phóng viên như vậy cũng đã quen rồi, từ sau khi bọn họ cùng ông chủ nhỏ mở cửa hàng, nhìn thấy khách hàng sợ rằng còn không nhiều bằng thấy đám phóng viên đâu.
Có điều lúc này đây, bọn họ cũng đều rất tò mò, không biết ông chủ nhỏ lại làm ra chuyện tốt gì kinh thiên động địa, sau đó ai nấy đều chạy qua hóng hớt, tìm hiểu chút thông tin.
“Không đi được nữa rồi.” Lâm Phàm thở dài, sau đó điều chỉnh trạng thái một chút để tâm trạng càng thêm vui vẻ, chuẩn bị đối diện với những câu hỏi điên cuồng của phóng viên.
Kim Thiện Bình đến trước mặt Lâm Phàm, cảm kích hô: “Lâm đại sư...”
Lâm Phàm mỉm cười, nhìn Kim Thiện Bình đứng trước mặt mình: “Sao rồi, gương mặt này vẫn như trước kia chứ.”
Đám người Điền Thần Côn nhìn thấy khuôn mặt này, lại nghe thấy cái tên này trong nháy mắt trợn tròn mắt.
“Đây là Kim Thiện Bình? Cô gái bị bỏng kia?”
Trong mắt bọn họ, nhan sắc này phục hồi như cũ chắc chỉ là tốt hơn trước một chút mà thôi, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy thì kinh ngạc đến trợn tròn mắt.”
Khuôn mặt này so với lúc trước, thực sự là cùng một người sao?
Triệu Chung Dương không dám tin nói: “Cô là bạn học Kim Thiện Bình?”
Kim Thiên Bình xúc động khó có thể kiềm chế được cảm xúc: “Ừm, tôi chính là Kim Thiện Bình, tất cả đều cảm ơn Lâm đại sư.”
Sau nghi nghe được câu trả lời, Triệu Chung Dương đã không biết nên nói cái gì.
Không thể tin được!
Thật sự không thể tin được!
“Lâm đại sư, thực sự rất cảm ơn anh.” Kim Thiện Bình cảm động nói, không do dự chút nào quỳ gối trước mặt Lâm Phàm, rất chân thành nói: “Lâm đại sư, nếu như không có anh thì tương lai của tôi nhất định sẽ rất mù mịt, cảm ơn sự giúp đỡ của anh, đây là như tôi được tái sinh lần thứ hai.”
Các phóng viên bên cạnh nhanh chóng ghi hình lại.
Bọn họ cũng vì em gái này làm cho hào hứng, có thể khôi phục lại về sau sẽ không bị người khác cười nhạo nữa.
Có thể làm bất cứ chuyện gì giống như người bình thường.
Bây giờ, Kim Thiện Bình quỳ xuống cảm ơn Lâm đại sư, đây là chuyện nên làm. Chuyện này giống như cho cô ta cuộc sống lần thứ hai. Nếu như không phải là Lâm đại sư ra tay, cuộc đời của Kim Thiện Bình này sợ rằng sẽ vô cùng u ám.
Ngay cả khi thành tích đứng đầu trường, cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
Bởi vì không có công ty nào sẽ tuyển một người phụ nữ có diện mạo hoàn toàn bị huỷ hoại như thế, cho dù có thì đó cũng là thấy đáng thương mà thôi, căn bản không thể nào bước ra được ánh sáng.
“Mau đứng dậy đi, không cần như vậy, đây chỉ là tiện tay giúp mà thôi.” Lâm Phàm có chút ngại ngùng, thật đúng là không có nhiều người quỳ trước mặt mình. Nhất là em gái này quỳ trước mặt mình càng thêm ngượng ngùng.
Kim Thiên Bình thực sự rất cảm kích Lâm Phàm, loại cảm giác này đã không cách nào dùng ngôn từ có thể hình dung được.
Kiểu vui vẻ này, giống như vận may từ trên trời rơi xuống.