Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1447 - Chương 1447 - Bất Thuyết Đạo Trưởng

Chương 1447 - Bất thuyết đạo trưởng
Chương 1447 - Bất thuyết đạo trưởng

Chương 1447: Bất thuyết đạo trưởng

“Giỡn hoài, sao chú có thể gạt con được, không phải nói em trai con bị bệnh à? Chú có một viên tiên đan có thể giúp cho em trai con trở nên khỏe mạnh, nhưng con cũng phải đồng ý một việc với chú.” Lâm Phàm nói.

Nghe thấy có thể làm cho em trai mình khỏe mạnh trở lại, Dương Viễn lập tức gật đầu: “Chú Lâm, con nhất định sẽ đồng ý với chú.”

“Tốt lắm, đừng nói việc chú là thần tiên cho người khác biết, có được hay không?” Lâm Phàm sờ đầu đứa nhỏ nói.

“Dạ, con chắc chắn sẽ không nói cho bất cứ ai đâu.” Dương Viễn rất nghiêm túc đáp lại.

“Ừ chú tin tưởng con, vậy chú đưa con viên tiên đan này nhé, nhớ phải cất kỹ vào, ngàn lần vạn lần đừng làm mất có biết không?” Lâm Phàm dặn dò.

Dương Viễn gật đầu: “Dạ, con sẽ không làm mất đâu.”

Giải quyết xong xuôi chuyện này, Lâm Phàm vẫy vẫy tay với Dương Viễn, sau đó lái xe rời đi.

Chuyện này cũng chỉ là chuyện gặp gỡ ngẫu nhiên thôi.

Với hắn thì chỉ là một chuyện nhỏ, thế nhưng đối với người khác lại là chuyện lớn, có thể cứu vớt được một mạng người.

Mãi cho đến buổi chiều.

Lâm Phàm nhìn hướng dẫn trong điện thoại rồi lại nhìn cảnh vật trước mắt, hắn không nhịn được thở phào một hơi, con mẹ nó thật sự là chỗ cần đến đây sao?

Đạo quán Vũ Hương.

Nơi này không hề giống với cái mà hắn đã thấy trên mạng giới thiệu chút nào. Trên mạng nói cảnh vật xung quanh nơi này tuyệt đẹp, cảnh sắc động lòng người, nhưng cái mà hắn thấy được giống như chốn khỉ ho cò gáy ấy.

Con đường trước mặt này có thể cho xe chạy vào được nhưng lại bị người ta dùng hai tảng đá to chặn lại, có vẻ như không muốn để cho xe vào.

Bên cạnh có một bãi đậu xe, nơi đó có không ít xe, xem ra có rất nhiều du khách đến đây.

Nơi này muốn cái gì thì không có cái đó, thế mà lại có nhiều người đến như vậy. Thế thì chỉ có một khả năng đó chính là đạo quán đúng là ở chỗ này, biết đâu thật sự có chút thần kỳ.

Hắn lái xe vào bãi đậu xe, khi đi ngang qua trạm thu phí bãi đỗ xe thì hỏi: “Bác ơi, đạo quán Vũ Hương ở trên núi này sao?”

Một ông bác ngồi trong trạm thu phí, đầu tóc muối tiêu nhưng tinh thần sáng láng, lúc này ông ta gật đầu: “Ngay ở trên núi, này nhóc, cậu cũng đến tìm Bất Thuyết đạo trưởng à?”

“Hả?” Lâm Phàm ngẩn người Bất Thuyết đạo trưởng này là ai vậy, sau đó hắn tỏ ra rất có hứng thú tâm sự với ông bác: “Bác à, đạo quán này rất nổi tiếng đúng không? Cháu thấy chỗ này có rất nhiều xe đậu lại, chắc hẳn có rất nhiều người đến đây nhỉ?”

Nhắc đến việc này, ông bác trở nên hăng hái, hơn nữa còn có chút tự hào: “Dĩ nhiên rồi, người đến đạo quán Vũ Hương thật sự rất nhiều, Bất Thuyết đạo trưởng chính là thần tiên ở chỗ này của chúng tôi, người bên ngoài đến đây đều là tìm Bất Thuyết đạo trưởng đó, đông lắm đấy.”

“Bác à, tại sao lại gọi là Bất Thuyết đạo trưởng vậy, danh hiệu này hơi kỳ lạ ấy, ông ta thật sự không nói chuyện được hả?” Lâm Phàm tò mò, lần này hắn đến đây chính là muốn kết bạn với đạo trưởng ở đạo quán này. Sau này nếu mở trang kiến thức mới biết đâu may mắn rút được kiến thức tu tiên thì sao. Nếu như thế thật thì sẽ vui vẻ biết bao.

Ông bác cười cười nói: “Cậu nhóc, tự cậu đi xem là sẽ biết.”

Đối với người gọi là Bất Thuyết đạo trưởng này, tất cả mọi người bọn họ ở đây đều vô cùng tôn kính. Mười năm trước ở đây rất nghèo khổ, sau khi Bất Thuyết đạo trưởng đến đã làm thay đổi tình trạng này, bây giờ cũng đã trở thành địa điểm du lịch. Mặc dù ở đây không phải chùa chiền gì nhưng lại có rất nhiều người đến đây để cầu nguyện, nhất là Bất Thuyết đạo trưởng có y thuật rất tốt nên cũng có rất nhiều người gần xa đến đây để khám bệnh.

Dần dà, nơi này của bọn họ bắt đầu nổi tiếng.

Lâm Phàm không hỏi thêm gì nhiều, nếu Bất Thuyết đạo trưởng lợi hại như vậy thì chắc chắn là một đạo sĩ rất lợi hại.

Kết bạn, nhất định phải kết bạn với đối phương mới được.

“Bác à, tôi muốn ở chỗ này trong một khoảng thời gian ngắn, khi nào về thì tính tiền luôn với bác nhé.” Lâm Phàm vẫy vẫy tay, cũng không dừng lại.

Ông bác gật đầu, hiển nhiên thấy rất hài lòng.

Ông ta phụ trách trạm thu phí này, hàng năm thu vào cũng không ít. Trừ đi bảy tám phần thì một năm cũng có thể kiếm lời được hơn 100 ngàn, vô cùng thoải mái.

Lâm Phàm băng qua lối nhỏ mà xe không vào được thì phát hiện trong này có chút khác.

Nhà nghỉ, quán cơm, nhà tắm đều có, chẳng qua không phải là nhà cao tầng mà đều là kiểu nhà dân hai tầng lầu.

Có không ít người đặc biệt đến đạo quán Vũ Hương ở tại đây.

“Nhìn cũng rất náo nhiệt ha.” Lâm Phàm cười, hôm nay trời cũng sắp tối rồi, việc lên núi thì vẫn nên chờ tới sáng mai đi vậy.

Đối với người gọi là Bất Thuyết đạo trưởng này ,Lâm Phàm rất tò mò, không biết rốt cuộc dáng vẻ của lão đạo trưởng này như thế nào đây.

Hắn lên Baidu tìm kiếm nhưng cũng không tìm được cái gì liên quan đến cái tên này, cho dù có thì cũng chỉ vẻn vẹn vài câu giới thiệu, ngay cả một trang giới thiệu chính quy cũng không có.

So sánh với chính bản thân hắn, vẫn có chênh lệch rất lớn nha.

Nếu thử Baidu tìm tên Lâm đại sư thì các tin tức hiện ra sẽ có thể dọa chết người đấy.

Hắn tìm một nhà nghỉ ở lại, một đêm hơn một trăm đồng cũng không mắc. Hơn nữa hoàn cảnh không tệ, rất sạch sẽ.

Bình Luận (0)
Comment