Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1448 - Chương 1448 - Trốn Vé Xe

Chương 1448 - Trốn vé xe
Chương 1448 - Trốn vé xe

Chương 1448: Trốn vé xe

Bến xe.

Sau khi Dương Viễn tan học là lập tức đeo cặp sách vội vã chạy đến trạm xe ngay.

Cậu bé đứng trước quầy hỏi cô bán vé giá tiền vé xe, khi biết phải mất hơn hai trăm đồng thì cậu bé lại không nỡ mua. Mặc dù trong túi có ba trăm đồng nhưng cậu bé nghĩ đến em trai mình còn trong bệnh viện nên cuối cùng cắn răng không mua vé.

Bởi vì đây chỉ là bến xe nhỏ nên khâu kiểm vé cũng không nghiêm ngặt, cho nên Dương Viễn rất dễ dàng chui vào được.

Sau đó cậu ta trốn vào hầm chứa hành lý.

Trong này rộng rãi nhưng đã chất đống không ít hành lý, với lại trốn vào trong này thì sẽ tạm thời không bị người khác phát hiện.

Sau khi chọn xong vị trí, cậu bé ôm chặt cặp sách trong ngực mình, trước khi tới bến xe, cậu bé đã bỏ hết trứng gà vào trong cặp để đem đến bệnh viện cho em trai ăn.

Hôm nay gặp được chú thần tiên, chú thần tiên cho một viên tiên đan, có thể giúp cho em trai có thể trở nên khỏe mạnh.

Lúc ở trường, cậu đã dùng điện thoại trong trường học để gọi điện cho cha mẹ mình, nói mình có loại thuốc có thể trị bệnh cho em trai. Thế nhưng cha mẹ không tin tưởng mà còn kêu cậu bé phải ngoan ngoãn trông nhà.

Việc này làm cho Dương Viễn không biết làm sao, cậu bé rất muốn nói đây là do thần tiên cho, nhưng bản thân đã đồng ý với chú thần tiên là sẽ không nói chuyện này ra ngoài rồi.

Cuối cùng cậu bé quyết định tự mình đích thân đi đến bệnh viện.

“Bắt đầu khởi hành, bắt đầu khởi hành, ai chưa lên xe nhanh nhanh lên xe ngay.” Nhân viên soát vé xe hô lên, sau khi nhìn thấy không còn ai thì lập tức đóng lại cửa hầm cất hành lý.

Dương Viễn có hơi sợ, cả người co rúm lại, nhưng chỉ cần nghĩ đến em trai còn trong bệnh viện thì cậu bé cắn răng cố gắng để không ai có thể phát hiện ra mình.

Cậu bé trốn trong này rất nguy hiểm, rất có thể sẽ bị ngộp chết.

Nhưng may mắn xe buýt này có hơi cũ kỹ, chỗ cửa sắt có khe hở nên ít ra vẫn đảm bảo có không khí ra vào.

Không biết qua bao lâu.

Cậu bé mơ mơ màng màng mở mắt ra, sau đó bị giật mình, trong nháy mắt thì tỉnh táo lại.

Kẽo kẹt!

Cửa hầm chứa hành lý được mở ra.

Các hành khách chuẩn bị lấy hành lý đột nhiên thấy một đứa bé lao ra ngoài thì lập tức hoảng hốt.

“Ui trời, sao trong này lại giấu một đứa bé vậy?”

Nhóm tài xế xe buýt cũng ngớ người ra, lúc thấy có một đứa bé trong đó chạy ra cũng bị sợ đến cả người đổ mồ hôi lạnh: “Đừng chạy, đứng lại.”

Dương Viễn thấy tài xế xe buýt đó đang rượt theo mình thì bị dọa đến chạy tụt quần.

Nhân viên bảo vệ trạm xe ở phía trước thấy thân hình nhỏ bé này ngay lập tức kéo Dương Viễn lại.

“Nhóc con, chạy đi đâu hả.” Bảo vệ nói.

Lạch cạch!

Cặp sách ôm trong ngực bị rơi trên đất.

Giống như vang lên âm thanh lanh lảnh.

Các du khách xung quanh vây tới, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tài xế xe buýt vội vã chạy lại: “Sao con lại ở trong đó hả?”

Dương Viễn bị dọa: “Con… Lúc xe sắp khởi hành thì con lén trốn vào.”

Tài xế nghe xong lập tức ngây người: “Con trốn tận mười mấy tiếng…” Sau đó trách móc: “Con có biết con làm như vậy là cực kỳ nguy hiểm không, bộ con muốn bị ngộp chết hả?”

Nhưng mà cũng may là vào khoảng thời gian trước thì cửa hầm chứa hành lý này xảy ra vấn đề nên không cách nào khép kín lại được, nếu không thì e là đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Dương Viễn cúi đầu: “Con xin lỗi, con không phải cố ý.”

Tài xế liếc nhìn Dương Viễn, ông ta không nhịn được thở dài, chỉ cần người không có chuyện gì là tốt rồi, nếu thật sự có chuyện thì đúng là tai bay vạ gió mà.

Bảo vệ trạm xe hỏi: “Người lớn đâu?”

Dương Viễn nói rất nhỏ: “Chỉ có một mình con thôi, cha mẹ con dẫn em trai con đi khám bệnh ở bệnh viện rồi. Con tới đây để gặp em trai con, con không phải cố ý không trả tiền đâu, mọi người đừng bắt con đi mà.”

Những người vây xem nhìn quần áo trên người của đứa nhỏ, vừa rách rưới vừa có mảnh vá thì họ cũng biết hoàn cảnh gia đình của đứa nhỏ này không được tốt lắm.

“Trời ạ, có mùi gì tanh dữ vậy?”

Lúc này, những du khách vây xem hô lên, sau đó nhìn thấy cặp sách rơi trên đất: “Trong này để thứ gì vậy?”

Dương Viễn giật mình, khi cậu ta nhìn thấy cặp sách đó thì lập tức nôn nóng hô: “Trứng gà của con…”

Dương Viễn mở cặp xách ra nhìn thấy trứng gà bên trong đã bị vỡ nát, nước mắt cũng lạch cạch rơi xuống.

Hu hu.

Bảo vệ trạ xe không biết làm thế nào, không biết làm sao bây giờ, ông ta không ngờ sẽ xuất hiện chuyện như thế này.

Các du khách xung quanh cũng không rõ tình hình hiện tại ra sao.

Sau đó bọn họ bắt đầu tưởng tượng lên.

Theo bọn họ nghĩ, em trai của cậu nhóc này nhất định bị mắc bệnh nặng, hơn nữa trong nhà còn rất nghèo nên cậu nhóc mới lén lút trốn lên xe, chỉ bởi vì không có tiền mua vé xe.

Mấy cái trứng gà này e là để đem đến bệnh viện cho em trai cậu nhóc ăn rồi.

Bây giờ đa số trứng gà đều bị vỡ nát, chắc chắn cậu nhóc rất đau lòng.

Bình Luận (0)
Comment