Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1450 - Chương 1450 - Con Có Thể Giúp Em Trai Khoẻ Lên

Chương 1450 - Con có thể giúp em trai khoẻ lên
Chương 1450 - Con có thể giúp em trai khoẻ lên

Chương 1450: Con có thể giúp em trai khoẻ lên

Giữa trưa!

Trong phòng bệnh.

Dương Hoan nằm ở trên giường bệnh, trong tay bé đang cầm một quyển truyện tranh xem đến ngon lành, lộ ra vẻ mặt rất kiên cường.

Mỗi lần điều trị làm cho bé rất đau đớn, nhưng vì để cha mẹ bé không khổ sở nên bé vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ, không sợ bất cứ khó khăn gì.

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng động.

Bác sĩ: “Chính là cả nhà này đây, xin mọi người giúp đỡ cho họ. Đứa bé này chỉ mới chín tuổi mà đã bị mắc căn bệnh máu trắng, cần phải có một số tiền rất lớn để điều trị, nhưng gia đình bọn họ thật sự rất nghèo nên không còn điều kiện để tiếp tục điều trị nữa.”

Dương Binh nhìn thấy phóng viên đẩy cửa đi vào phòng bệnh, vẻ mặt ông ta ngay tức khắc kích động lên. Sau đó ông ta không nói câu nào mà quỳ xuống trước mặt các phóng viên.

“Cầu xin mọi người, xin mọi người giúp đỡ cho gia đình chúng tôi.”

Các phóng viên đều bị dọa sợ, sau đó mới phản ứng lại: “Ông anh à, ông nhanh đứng lên đi, lần này chúng tôi đến là để xem tình hình gia đình ông như thế nào để hỗ trợ cho gia đình ông mà.”

Bọn họ là những phóng viên thuộc về mảng từ thiện, bọn họ đến hiện trường để khảo sát và xem xét sự việc có thật hay không. Nếu là sự thật thì bọn họ sẽ đưa tin ra ngoài.

Các phóng viên chụp vài bức hình của Dương Hoan đang nằm trên giường bệnh, cũng có phóng viên đến nói chuyện với Dương Hoan.

Trong quá trình phỏng vấn.

Các phóng viên đều bị đứa nhỏ này làm cho cảm động, thật là một đứa bé kiên cường, thật sự quá hiểu chuyện.

“Cha, mẹ, em trai…” Dương Viễn xuất hiện ở cửa phòng bệnh.

Mà Dương Binh đang nói tình hình cho các phòng viên khi thấy được Dương Viễn, ông ta lập tức ngẩn cả ra, không thể tin nổi hỏi: “Sao con đến đây được thế?”

“Cha, là chú này chở con tới đó.” Dương Viễn chỉ vào bác tài xế bên cạnh, sau đó cậu nhóc thấy em trai mình đang ngồi trên giường bệnh nên lập tức chạy tới: “Em trai…”

Dương Hoan nhìn thấy Dương Viễn, bé vui vẻ hô: “Anh hai…”

Các phóng viên đang quay chụp tình hình tại hiện trường, sau đó bọn họ vây quanh bác tài xế để hỏi thăm chuyện thế nào.

Bác tài xế có bao giờ gặp qua tình huống như này đâu, cho nên cũng sững sờ một lúc. Sau đó thì ông ta kể lại quá trình sự việc cho mọi người biết.

Trốn vào hầm chứa hành lý của xe buýt!

Chờ mười mấy tiếng đồng hồ!

Các phóng viên nghe xong cũng ngây ngốc một lúc, bọn họ cảm thấy không thể nào tin được.

Bác tài xế xe buýt biết rõ ràng tình huống thì cảm thấy chuyện còn nghiêm trọng hơn so với suy nghĩ trước đó của ông ta. Ông ta không nói gì nhiều mà trực tiếp đi đến ngân hàng lấy ra năm ngàn đưa đến.

Ông ta đã bị đứa nhỏ này làm cho cảm động mất rồi.

Các phóng viên tiếp tục ghi chép.

Bác sỹ ở bên cạnh nói: “Bệnh của đứa nhỏ này thật sự rất phức tạp nhưng không phải không thể điều trị, chỉ cần kiên trì điều trị, còn tình huống cụ thể như thế nào thì còn phải xem kết quả điều trị đã.”

“Vậy phải cần bao nhiêu tiền mới được?” Các phóng viên hỏi.

Bác sĩ: “Khó nói lắm, việc này cần phải căn cứ vào loại bệnh, tuổi tác và quá trình điều trị của bé. Nếu suông sẻ thì hai trăm ngàn là có thể trị được, nếu tình trạng bệnh nguy hiểm hơn thì có thể cần đến khoảng năm trăm ngàn, còn có một số ít khó trị thì có lẽ phải hơn con số năm trăm ngàn này. Chưa kể sau khi mắc bệnh máu trắng thì người bệnh có kháng thể rất kém, sợ nhất là bị nhiễm trùng, nếu bị nhiễm trùng thì phải điều trị lại thêm lần nữa.”

“Vậy gia đình bọn họ đã tốn hết bao nhiêu tiền rồi?”

Bác sĩ: “Đã tốn gần 150 ngàn rồi, đây chỉ là một đợt điều trị mà thôi. Sau này còn có rất nhiều đợt điều trị khác nữa, nếu ở trong phòng ICU thì mỗi ngày đều phải tốn hơn 10 ngàn.”

Viện phí chừng này, nếu không phải là gia đình giàu có thì sợ là thật sự không chống đỡ nổi.

Một ngày cả chục ngàn, hơn nữa bệnh máu trắng lại không giống như bệnh cảm thông thường, không phải chỉ cần vài ngày là có thể khỏe lên được, ngay cả thời gian điều trị cũng không thể nói chính xác.

Dương Binh nắm lấy tay Dương Viễn, vẻ mặt lo lắng: “Sao con lại một mình đến đây chứ, sao không lo đi học hả?”

Các phóng viên đã chụp rất nhiều ảnh của Dương Viễn, họ thật sự rất cảm động về người anh trai này, vì để gặp em trai mình mà trốn ở trong xe, việc này tính nguy hiểm quá cao rồi.

“Cha, con có thể làm cho em trai con khỏe lên đó.” Dương Viễn nói.

Dương Hoan nằm trên giường bệnh gật đầu: “Anh hai, em thấy anh xong là thấy khỏe lên liền, em nhất định sẽ sớm khỏi.”

Dương Binh sờ đầu Dương Viễn: “Nghe lời nào, em trai con sẽ khỏe lên thôi, ngày mai cha đưa con về nhà, con phải tiếp tục đi học biết không?”

Bác sỹ đi đến bên cạnh Dương Viễn: “Bạn nhỏ, phải nghe lời nhé, không bao lâu nữa em trai con sẽ tốt lên mà.”

Đương nhiên, chẳng qua lời nói này chỉ để dỗ dành trẻ con mà thôi, bệnh này như thế nào, không lẽ thân là bác sĩ mà ông không biết hay sao?

Bình Luận (0)
Comment