Chương 1475: Tranh nhau để được đầu tư
Nếu như hắn có thể chữa trị được hết tất cả các căn bệnh nan y trên thế gian này, thành tựu này e là sẽ còn khủng khiếp hơn nữa.
Ví dụ như đến hàng trăm năm sau, sẽ được giới thiệu trong tài liệu y học nào đó chẳng hạn.
“Năm 20xx sau Công nguyên. Lâm Phàm, nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử Y học, đã chữa trị được các căn bệnh ung thư phổi, ung thư gan, ung thư não v.v… Hãy cùng tìm hiểu sâu hơn về cuộc đời của Lâm đại sư...”
Mới chỉ nghĩ như vậy thôi đã khiến hắn cảm thấy có chút phấn khích rồi đây.
“Minh Thanh, ông liên hệ với công ty thuốc Trung y kia đi. Nói với họ gửi chút dược liệu Trung y tới trường học, chúng ta tiếp tục trở lại phòng nghiên cứu.” Lâm Phàm rất nghiêm túc, nếu đã bắt tay vào điều chế thuốc thì nhất định hắn phải cố gắng hết sức.
Lần trước ở phòng nghiên cứu của Học viện, hay kể cả khi hắn vừa công bố phương thuốc chữa bệnh chán ăn, lúc đó còn bị đám người trên mạng hắt nước bẩn một trận. Nhưng lần này chắc sẽ không có ai tiếp tục bôi đen hắn như vậy nữa đâu.
“Học trò hiểu rồi, học trò sẽ làm ngay.” Triệu Minh Thanh gật đầu.
Đúng lúc Lâm Phàm đang chuẩn bị rời khỏi phố Vân Lý thì có một nhóm người kéo đến bao vây quanh cửa tiệm.
Trong số đó có một người đàn ông mặc đồ vest đi giày da bước lên, đưa ra một tấm danh thiếp bằng cả hai tay, trên mặt lộ ra chút phấn khích: “Chào Lâm đại sư, tôi là Giám đốc Công ty Y dược Cáp Nhi, công ty chúng tôi hy vọng có thể được đầu tư vào dự án nghiên cứu của ngài.”
Lâm Phàm cầm lấy tấm danh thiếp, nhìn lướt qua: “Đầu tư cho tôi sao? Cũng được, xem ra công ty Y dược của anh cũng vì dân phục vụ đấy nhỉ.”
“Đó là điều đương nhiên. Công ty chúng tôi luôn hướng về mọi người. Nếu như phương thuốc anh điều chế ra do công ty chúng tôi phụ trách phân phối nhất định sẽ đạt được hiệu quả không tồi.” Người đàn ông hào hứng nói.
Ông ta thấy, nếu được làm đại lý phân phối loại thuốc này, tiền sẽ chảy vào túi mình ào ào như nước, cuồn cuộn không ngừng luôn ấy chứ. Nghĩ thôi đã thấy phấn khích quá rồi.
Trong vô vàn các ngành nghề khác, ngành nghề nào đạt được lợi nhuận cao nhất?
Đương nhiên là dược phẩm rồi. Số tiền lời khi đầu tư vào ngành này lớn đến mức khiến người ta phải khiếp sợ.
Hơn nữa nếu như Lâm đại sư thật sự điều chế ra được phương thuốc chữa bệnh máu trắng, công ty của bọn họ có thể dựa vào loại thuốc đó để tiến ra thị trường quốc tế. Đến lúc đó có khi giá cổ phiếu có thể tăng vọt đến mức đáng ngờ chỉ trong một đêm không biết chừng.
Lâm Phàm nghe thấy câu nói này lập tức cười lớn: “Các anh phân phối sao? Phân phối thế nào?”
Người đàn ông đó vẫn không nhận ra giọng điệu của Lâm Phàm đã có chút thay đổi, ông ta thấy chắc là Lâm đại sư cũng thấy hứng thú với đề nghị này của ông ta rồi đây.
Nếu ông ta biết sự thật suy nghĩ trong đầu Lâm Phàm lúc này, chắc hẳn sẽ tức hộc máu mũi ra mất.
Người đàn ông cứ vậy mà thao thao bất tuyệt, luôn mồm chém gió về đủ các thể loại kế hoạch mà ông ta nghĩ ra trong đầu. Nếu là người bình thường e là sớm đã bị ông ta làm cho lú lẫn không biết đông tây nam bắc nữa luôn rồi.
“Thôi, thôi được rồi. Ông không cần nói nữa đâu. Phương thuốc mới này tôi tuyệt đối sẽ không ủy quyền cho bất kỳ ai làm đại lý phân phối đâu. Vậy nhé, mọi người giải tán hết đi, tôi còn có việc.” Lâm Phàm trực tiếp xua tay. Những người này vốn chỉ nhìn thấy lợi ích từ đan dược nên mới đến thôi.
Mà Lâm Phàm lại hoàn toàn không quan tâm tới vấn đề đó.
Người giàu nhất thế giới? Người quyền lực nhất thế giới? Trong mắt hắn, hoàn toàn không có chút giá trị nào cả.
Chính hắn sẽ tự mở khóa được phân loại kiến thức tu tiên, đến lúc đó còn phải để ý đến mấy trò trẻ con này sao?
Huống hồ đối với mấy thứ tiền tài đó hắn cũng không thèm để vào mắt. Nếu như hắn thật sự muốn kiếm tiền như vậy, tùy tiện chữa trị được một căn bệnh nan y nào đó trên thế giới thì chắc chắn sẽ trở thành triệu phú luôn rồi.
Hay cả việc trở thành người giàu nhất thế giới cũng không thành vấn đề.
Nhưng Lâm Phàm thấy mấy việc đó chả thú vị gì cả.
Nhóm người đang vây quanh Lâm Phàm lúc này đều là người đến từ các công ty y dược khác nhau. Mục tiêu của bọn họ chính là trở thành đại lý phân phối của Lâm Phàm.
“Lâm đại sư, đừng đi, xin đợi một chút.” Những người này mắt thấy Lâm Phàm đang chuẩn bị rời đi, lập tức lo lắng. Cơ hội hiếm có như vậy sao có thể để Lâm đại sư đi khỏi đây được chứ.
Lâm Phàm đã hơi mất kiên nhẫn, những người đó vẫn không chịu từ bỏ: “Được rồi đó, không phải tôi đã nói rất rõ ràng rồi sao. Chuyện này tôi sẽ không hợp tác với bất cứ một công ty nào cả. Đồng thời tôi cũng không cần bất cứ sự đầu tư của ai, như vậy nhé. Tạm biệt.”
Nhưng hắn vừa xoay người định rời đi lập tức bị đám người vây quanh.
“Lâm đại sư, anh nghe tôi nói đã, công ty chúng tôi...”
“Lâm đại sư, anh nghe tôi này. Công ty chúng tôi rất thành tâm muốn được hợp tác, chúng ta có thể thảo luận rõ hơn về hợp đồng. Chúng tôi thật sự đã mang cả tấm lòng thành tới đây.”
…