Chương 1478: Mọi người đều dõi theo
Lâm Phàm cũng ra đón tiếp người bên công ty dược liệu cùng với Triệu Minh Thanh. Cùng với sự giúp đỡ của các nhân viên, dược liệu đã được tiếp nhận thành công.
Những dược liệu này đều là do Lâm Phàm nhất thời liệt kê ra mà thôi, còn về sau có thể dung hợp thành công hay không thì còn phải phụ thuộc vào năng lực của hắn nữa.
Các sinh viên của học viện đều đang bao vây phòng thí nghiệm, trên tay lăm lăm điện thoại chụp ảnh.
Dù sao thì họ cũng muốn được chứng kiến điều kì diệu sẽ xảy ra.
Phố Vân Lý!
Người dân tới đúng giờ để mua bánh kếp.
Đương nhiên bọn họ cũng đã xem được tin tức hôm qua nên trong lòng cũng thắc mắc không biết hôm nay cửa tiệm của Lâm Phàm còn bán bánh kếp không. Nhưng họ nghĩ khả năng này cũng rất là thấp.
Lâm đại sư cũng đã đi nghiên cứu thuốc rồi, lấy đầu ra thời gian bán bánh kếp nữa chứ.
Nghĩ vậy nhưng họ cũng đã đến đây, chủ yếu là muốn tới hóng hớt xem tình hình ở đây giờ thế nào.
Điền Thần Côn ngồi ở trước cửa, một người đàn ông chủ động đưa cho ông ta một điếu thuốc, sau đó còn dùng hai tay châm lửa cho ông ta.
“Anh Điền, anh nói xem liệu Lâm đại sư có thể nghiên cứu thành công không?” Một người đàn ông trung niên lên tiếng.
Điền Thần Côn rít một hơi thuốc, miệng thở ra khói trắng, sau đó liếc nhìn đối phương: “Mọi người đều muốn biết sao?”
Những người dân đang đứng túm tụm ở đó gật đầu: “Đương nhiên muốn biết rồi.”
Điền Thần Côn vỗ đùi: “Vậy thì được, để hôm nay tôi sẽ nói với mọi người chuyện này...”
Triệu Chung Dương bất lực nhìn, cái con người này thật cmn có thể lừa gạt mấy người mù thông tin mà...
Nhưng thật ra trong lòng cậu ta cũng đang nghĩ, liệu chuyện này có thể giải quyết được hay không đây.
Mặc dù cậu ta luôn rất tín nhiệm Lâm Phàm, nhưng chuyện lần này quả thực khó nắm chắc được.
Các bệnh viện lớn cũng bắt đầu trở nên bận rộn hơn.
Một số bệnh viện có bệnh nhân mắc bệnh máu trắng sau khi đọc được tin tức cũng đã đổ xô đến bệnh viện, hy vọng sẽ được Lâm đại sư lựa chọn.
Các bệnh viện cũng cảm thấy thật phiền phức, chuyện này thì liên quan cái lông gì đến bọn họ kia chứ, rất là bức xúc với hành động đùn đẩy này của Lâm đại sư.
Hắn ta chỉ có mười viên đan dược, giờ bắt bọn họ phải chọn ra mười người bệnh nặng nhất, chọn kiểu gì đây chứ?
Nhưng mà chuyện lựa chọn này lại thành trách nhiệm của bệnh viện rồi, không còn liên quan tới Lâm Phàm nữa.
Học viện Trung y Thượng Hải.
Lâm Phàm và Triệu Minh Thanh đang sắp xếp lại và lên kế hoạch sử dụng đống dược liệu. Nhìn chỗ dược liệu trước mặt chất cao như núi vậy thôi chứ đợi chút nữa khi bắt đầu tiến hành thí nghiệm sẽ bốc hơi rất nhanh.
“ Lão sư, phương hướng ban đầu của chúng ta là gì?” Triệu Minh Thanh lên tiếng hỏi. Tìm ra phương hướng điều chế là việc khó nhằn nhất.
Hơn nữa ở đây hiện đang có rất nhiều dược liệu Trung y, rất khó để có thể dung hợp được chúng và điều chế ra một loại thuốc hiệu quả.
Lâm Phàm cân nhắc một lúc: “Để tôi nghĩ xem nào, phương thuốc này không giống như đan dược, chắc là chúng ta sẽ phải đi theo một hướng khác.”
Đan dược có được hiệu quả mạnh như vậy là do đã được cho thêm sức mạnh thần bí của Bách khoa toàn thư, vì dù sao trên thế giới này cũng không tồn tại linh khí. Không thì đan dược cũng sẽ không có được công dụng mạnh mẽ như vậy.”
Có điều việc điều chế thuốc lúc này lại không dễ dàng như vậy nữa.
Không thể dựa vào linh khí hay sức mạnh bí ẩn của Bách khoa toàn thư được, mà hoàn toàn phải dựa vào đặc tính của các loại dược liệu. Chúng phải có đặc tính tương xứng với nhau, như vậy khi kết hợp lại mới có thể trở thành một loại thuốc tốt chữa trị bệnh máu trắng.
Quá trình này có thể sẽ hơi phức tạp.
“Minh Thanh, ông cũng nghĩ thử xem. Nếu là ông thì ông sẽ kết hợp các loại dược liệu như thế nào?” Lâm Phàm nói.
Triệu Minh Thanh gật đầu: “Được, học trò đã biết.”
Lâm Phàm vốn dĩ rất quen thuộc với đặc tính của các loại dược liệu này, các cách kết hợp của từng loại hắn cũng nắm rõ như lòng bàn tay. Nhưng Triệu Minh Thanh lại không quá hiểu rõ, để ông ta tự mình suy nghĩ một chút có thể sẽ tốt hơn việc làm mọi thứ chỉ theo hướng suy nghĩ của hắn.
Khi ông ấy tự mình điều chế ra thuốc, nếu kết quả có gì đó sai sót thì cũng có thể tự rút ra kinh nghiệm đã làm sai ở bước nào hoặc thiếu sót ở bước nào.
Đó là cách học để có thể tiến bộ nhanh nhất.
Buổi tối.
Không một ai biết trong phòng thí nghiệm đã xảy ra chuyện gì. Nhưng từ khi Lâm đại sư với viện trưởng Triệu vào phòng cũng vẫn chưa thấy ra ngoài. Các học sinh ai nấy đều rất tò mò, không biết bọn họ đã tiến triển đến đâu rồi nhỉ.
Các phóng viên cũng đang ở ngoài đợi, họ đều muốn được là người đầu tiên lấy được tin tức. Nhưng rất tiếc lần này lại không có cách nào để phỏng vấn hai con người đang nhốt mình trong phòng thí nghiệm kia. Nhưng dù vậy thì họ cũng nhất quyết không bỏ cuộc.