Chương 1496: Sinh viên phản đối
Đây rốt cuộc là cái gì?
Lâm Phàm ngây người không phải là do hắn câu được cái quần lót, mà là hắn thấy thời gian trên đó rốt cuộc là có ý gì?
2088?
Bây giờ hình như là năm 2017, rốt cuộc là kẻ nào nhàm chán như vậy, chơi trò ác ý như thế.
Chỉ là nghĩ tới trang kiến thức lớn câu cá này, hắn cảm thấy không hề đơn giản như vậy. Dù sao còn có thêm sức mạnh thần bí của bách khoa toàn thư, chẳng lẽ cái quần lót này thực sự đến từ tương lai hay sao?
Bản thân có thể câu được thứ đến từ tương lai?
Triệu Minh Thanh thấy lão sư ngẩn người, tưởng rằng lão sư không thể chấp nhận lần đầu câu cá của mình lại câu được một cái quần lót. Sau đó an ủi nói: “Lão sư, dưới nước này cái gì cũng có, rất bình thường mà, trước đây tôi còn câu được một cái bô……”
Lâm Phàm liếc mắt nhìn Triệu Minh Thanh, cái này mẹ nó an ủi cũng không nên an ủi như vậy chứ, cái bô? Ông câu một cái cho tôi xem nào.
Sau đó hắn ném lại cái quần lót xuống nước: “Tiếp tục đi, đây chỉ là sơ suất mà thôi.”
Nhưng Lâm Phàm không hề biết là cái quần lót vừa vứt đi đó lúc này lại đang dần phân giải và biến mất không còn nhìn thấy nữa, giống như chưa từng xuất hiện vậy.
Triệu Minh Thanh nhìn con cá nhỏ trong tay thì lắc đầu, trực tiếp thả ra: “Con cá này quá nhỏ, vẫn nên để nó tiếp tục hưởng thụ tự do thì hơn.”
Rất nhiều người câu cá, nhưng thứ mà họ câu không phải là cá, mà là một loại thú vui.
Nếu câu được con cá nhỏ thì sẽ thả nó đi, nếu câu được con cá lớn thì bọn họ sẽ lưu luyến mà chụp ảnh lại, cuối cùng lại thả nó đi. Bởi vì bọn họ không hề thiếu cá, họ chỉ tận hưởng cảm giác mong đợi và có được thành tựu khi câu được cá mà thôi.
……
Trong khi họ đang câu cá, Học viện Trung y Thượng Hải lại xảy ra chuyện lớn.
Lớp Trung y năm thứ hai.
Một nhóm sinh viên tụ tập lại với nhau, sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi.
“Cậu nói cái gì? Viện trưởng Triệu của chúng ta bị thay thế sao?” Một bạn học thấp bé nghe vậy thì không thể tin nổi hỏi.
“Ừ, bị thay thế rồi, tin tức này còn chưa được công khai, mình cũng chỉ là lúc đến phòng làm việc thì nghe được các giáo viên đang bàn luận chuyện này.” Nữ sinh biết được mọi chuyện thì tâm trạng rất tệ, cô ta thích nhất là viện trưởng Triệu. Theo cô ta thấy, viện trưởng Triệu chính là viện trưởng hòa ái nhất.
Đôi khi gặp phải vấn đề gì đó không hiểu thì đi tìm viện trưởng, viện trưởng sẽ nghiêm túc giải đáp. Hơn nữa trong trường học, nếu có sinh viên nào hoàn cảnh gia đình khó khăn không đủ tiền đóng học phí, viện trưởng cũng sẽ miễn học phí, đồng thời còn tài trợ tư nhân, giúp sinh viên giải quyết nỗi lo về sau.
Trong lòng các sinh viên, con người như viện trưởng Triệu rất tốt, rất nổi tiếng.
Bây giờ nghe ông ấy sắp bị thay thế, trong lòng họ đều khó có thể chấp nhận được.
Một truyền mười, mười truyền trăm, chuyện này của nhóm sinh viên đã triệt để truyền ra ngoài.
“Các cậu nghe nói chưa, viện trưởng sắp bị thay thế rồi, viện trưởng mới đang làm thủ tục tiếp nhận.”
“Mẹ kiếp, rốt cuộc là chuyện gì vậy, viện trưởng Triệu đang làm rất tốt, sao có thể bị thay thế chứ?”
“Liệu có phải viện trưởng Triệu thăng chức rồi không? Viện trưởng Triệu hợp lực nghiên cứu ra phương thuốc chữa bệnh máu trắng, nhất định là phải thăng chức cho ông ấy rồi.”
“Thăng chức cái rắm! Nghe nói là bị điều xuống học viện cấp thấp nhất làm viện trưởng, cậu nói xem chuyện này rốt cuộc là ai quyết định? Đầu óc người này không phải là bị cửa kẹp rồi đấy chứ?”
“Mình là vì viện trưởng Triệu nên mới đến ngôi trường này, mình thích nhất là nghe viện trưởng Triệu giảng bài. Bây giờ viện trưởng Triệu đi rồi, mình còn ở lại cái rắm, mình định ra ngoài đưa tiễn, cũng không muốn tiếp tục ở lại ngôi trường này nữa.”
“Chúng ta phản đối đi, nhất định phải trả viện trưởng Triệu lại cho chúng ta.”
“Làm sao phản đối?”
“Chắc chắn là tìm phóng viên rồi.”
……
Tất cả sinh viên đều đang thảo luận về chuyện này, có sinh viên có mối quan hệ nên đã chủ động liên hệ với phóng viên để giải thích rõ chuyện này.
Đối với các nhà báo, đây có lẽ là một chuyện lớn.
Mọi người đều biết viện trưởng Triệu tham gia nghiên cứu chế tạo phương thuốc chữa bệnh máu trắng, công lao không thể chối bỏ. Bây giờ bị dời khỏi vị trí ban đầu, hơn nữa còn không được thăng chức, trong đó nhất định là có vấn đề.
Giới phóng viên.
“Mấy người nghe nói chưa? Viện trưởng Triệu của Học viện Trung y sắp bị điều đi rồi.”
“Nghe nói rồi, hơn nữa căn cứ vào điều tra của tôi, viện trưởng mới nhậm chức là hiệu trưởng của trường Trung y nào đó.”
“Chuyện này không khoa học, với công lao của viện trưởng Triệu thì sao có thể bị điều đi chứ?”
“Cái này cậu không biết rồi, đây là giết gà dọa khỉ hiểu không? Lâm đại sư công khai phương thuốc mà không giao nộp, dẫn đến họ bất mãn. Nhưng mà họ không thể không coi Lâm đại sư ra gì, cho nên đành ra tay với học trò của anh ấy.”
“Mẹ kiếp, bỉ ổi như vậy, nhất định phải đưa tin chuyện này, nhất định phải đưa nó ra ngoài ánh sáng. Chúng ta hãy dùng dư luận để đòi lại công bằng cho viện trưởng Triệu.”
“Được, bây giờ tôi sẽ đến Học viện Trung y Thượng Hải phỏng vấn, xem thử rốt cuộc là chuyện gì.”
……