Chương 1577: Chọn cái này
Hôm sau.
Lâm Phàm nằm nghỉ ngơi ở trong cửa tiệm, trong lòng thầm nghĩ, tại sao học trò của mình đến giờ này vẫn chưa tới? Chẳng lẽ ông ấy cảm nhận được điều gì rồi hay sao?
Thế nhưng suy nghĩ này vừa nhen nhóm chưa được bao lâu, một bóng dáng đã xuất hiện.
“Lão sư...”
“Ôi trời!” Lâm Phàm than nhẹ, có lẽ hắn vẫn phải kéo dài chuyện này thêm một khoảng thời gian nữa, hiện tại hắn vẫn chưa biết phải xử lý như thế nào.
“Lão sư, bao giờ thì chúng ta bắt đầu tiến hành nghiên cứu chế tạo phương thuốc?” Triệu Minh Thanh kích động hỏi, rõ ràng ông ấy vẫn chưa cảm nhận được sự khác thường.
“Cái này...” Lâm Phàm thấy rất khó xử. Học trò ngoan của mình vẫn chưa từ bỏ ý định. Nhưng dù sao đi nữa, hắn cũng không thể từ chối thẳng thắn, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hình tượng của mình.
Ngay lúc Lâm Phàm đang tìm lý do để ngụy biện, Ngô U Lan ở bên cạnh bỗng nhiên cất tiếng hỏi: “Anh Lâm, anh có biết loại thuốc này mua ở đâu không?”
“Cái gì cơ?” Lâm Phàm ngây ngẩn cả người, không rõ lời này có ý gì.
Ngô U Lan cầm điện thoại di động đáp: “Anh Lâm, anh đọc tin tức trên weibo đi, có người đang cần giúp đỡ. Họ muốn mua thuốc điều trị động kinh, nhưng rất khó tìm được nơi bán thuốc. Hơn nữa, còn có tin nói rằng, giá gốc ban đầu của loại thuốc này chỉ là 70 tệ một hộp, nhưng hiện tại đã bị thổi giá lên hơn mấy ngàn tệ, đắt quá!”
Lâm Phàm cầm điện thoại lên, lướt đọc tin tức. Bài đăng weibo này cũng không có quá nhiều nội dung, nhưng người phóng viên đăng bài lại đưa thêm rất nhiều tin tức bổ sung khác.
Trong số đó có một số thông tin khiến nhiều người khó hiểu.
Chính là ngôn ngữ tranh luận giữa phía người mua và phía người bán trên một trang web chợ đen.
“Anh muốn mua số lượng bao nhiêu? Bệnh viện nào giới thiệu anh trang web này vậy?”
“Hiện tại trong kho chúng tôi cũng không còn nhiều hàng, anh phải đưa cho chúng tôi bệnh lý và đơn thuốc của bác sĩ mới được.”
Mấy câu nói này có chút vấn đề.
Lâm Phàm suy nghĩ một lúc, cảm thấy có rất nhiều điểm khó hiểu.
Triệu Minh Thanh ở bên cạnh đọc tin tức, sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn: “Lão sư, ngài nhìn xem, loại chuyện này xảy ra rất nhiều.”
Lâm Phàm không nói gì thêm, quay trở lại lướt xem tin tức. Bên phía phóng viên cũng đã liên hệ với bên xưởng sản xuất, bên đó luôn viện cớ để lẩn tránh, đồng thời cũng lên tiếng phủ định giá bán là 3800 tệ một hộp. Nói rằng giá sản phẩm không cao như vậy.
Nhưng giá bán trên mạng thật sự là 3800 tệ. Vì vậy, chuyện này có rất nhiều điểm đáng nghi.
“Đây chắc chắn là ôm hàng tích trữ rồi.” Lâm Phàm nói.
Triệu Minh Thanh xoa đầu nói: “Nếu vậy thì cũng rất bình thường, một số loại thuốc có doanh số bán hàng không lớn, ít lưu thông trên thị trường. Nhưng có một số loại bệnh đặc thù không thể không dùng loại thuốc đó, vì vậy có nhiều người tích trữ hàng hóa, dẫn đến tình trạng thiếu hụt thuốc, rồi sau đó lại bán ra với giá cao hơn để kiếm lời.”
Đinh đinh!
Ngay lúc Lâm Phàm đang đọc tin tức thì nhận được thông báo có người tag tên hắn. Hóa ra là người cần mua thuốc, họ muốn nhờ hắn trợ giúp.
Hắn chắc chắn sẽ không cự tuyệt lời thỉnh cầu như này, ai bảo hắn là người thích xen vào chuyện của người khác chứ!
Sau đó, Lâm Phàm lên mạng tra thông tin về loại thuốc này, bao gồm cả công dụng điều trị và thành phần.
Sau khi đánh giá tổng quát, Lâm Phàm nhận thấy độ khó của việc nghiên cứu chế tạo loại thuốc này cũng không quá lớn.
Hắn suy nghĩ một lát, cuối cùng nghĩ ra được một biện pháp tốt hơn.
“Minh Thanh, ông có suy nghĩ gì về vấn đề này không?” Lâm Phàm bình tĩnh hỏi.
Triệu Minh Thanh trả lời: “Việc làm này rất quá đáng!”
Lâm Phàm: “Còn gì khác nữa không?”
Triệu Minh Thanh nghe vậy thì ngây ngẩn cả người. Ông cảm thấy, ngoại trừ khiến người khác tức giận ra, ông cũng chưa có suy nghĩ gì thêm về việc này, sau đó vội hỏi lại: “Lão sư, vậy theo ý của ngài là ...?”
Lâm Phàm ho nhẹ một tiếng: “Minh Thanh, ông nhìn xem, công việc của chúng ta là nghiên cứu chế tạo ra phương thuốc, nhưng cũng không thể đâm đầu nghiên cứu một cách mù quáng được. Ông xem, chuyện này có giống như vậy không? Chúng ta có thể nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc này, đây mới là thứ chúng ta cần phải làm ngay lúc này.”
“Mặc dù việc nghiên cứu chế tạo này chắc chắn sẽ rất mệt mỏi, nhưng hiện tại có người đang cần chúng ta giúp đỡ, chúng ta không thể thấy khó mà từ bỏ được, phải quyết tâm tiến lên.”
Triệu Minh Thanh nghe thấy vậy, hai mắt tỏa sáng như nhìn thấy mảnh đất mới, vội đáp: “Lão sư, lời ngài nói rất có lý!”
“Vậy chúng ta bắt tay vào nghiên cứu chế tạo loại thuốc này chứ?”
Lâm Phàm gật đầu một cái: “Đúng vậy, tôi thấy chúng ta nên nghiên cứu loại thuốc này trước, ông thấy thế nào?”
Đối với Triệu Minh Thanh, ông không quan tâm mình sẽ nghiên cứu chế tạo ra cái gì, chỉ cần có liên quan đến y học thì ông đều cảm thấy vô cùng hứng thú.