Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1587 - Chương 1587 - Muốn Từ Chối Thì Có Rất Nhiều Cách

Chương 1587 - Muốn từ chối thì có rất nhiều cách
Chương 1587 - Muốn từ chối thì có rất nhiều cách

Chương 1587: Muốn từ chối thì có rất nhiều cách

Anh Quân hỏi: "Vương thiếu gia, số tiền này tạm thời chúng tôi không thể cho cậu mượn được.”

Vương Văn nghe nói như vậy, nhất thời nổi giận: "Anh có ý gì? Ý anh là tôi không đủ khả năng để trả sao?”

Tuy phía Anh Quân là bên cho vay, nhưng đối với khách hàng VIP bọn họ vẫn vô cùng khách khí, dù sao lần tới vẫn cần đối phương đến chiếu cố.

"Vương thiếu gia, cậu hiểu lầm rồi, đương nhiên không phải như vậy. Chỉ là hiện tại cậu đã nợ một trăm triệu bao gồm cả lãi suất, nếu như có thể thì tôi hy vọng cậu có thể gọi điện thoại cho người nhà để trả tiền lãi." Anh Quân nói.

Vương Văn vốn còn muốn nói thêm gì, nhưng đột nhiên nghe anh ta nói như vậy thì sắc mặt bỗng đại biến, không dám tin nhìn anh Quân: "Tôi mới mượn có bao nhiêu đâu, làm sao có thể tới một trăm triệu rồi.”

Anh Quân cười đáp: "Vương thiếu gia, giấy trắng mực đen đều viết rất rõ ràng, cậu vay tổng cộng bốn mươi ba triệu, lãi suất tăng lên theo giờ không hề tính sai. Nếu cậu không tin, có thể tự mình xem lại.”

“Các người lừa tôi đấy à?” Vương Văn rống lên, cậu ta cũng không phải kẻ ngốc, lãi suất này tăng cao như vậy là muốn ăn tươi nuốt sống cậu ta sao?

Sắc mặt anh Quân thay đổi: "Vương thiếu gia, lời này của cậu là có ý gì? Làm sao chúng tôi lại lừa cậu, chúng tôi cũng là lấy tiền mặt để giúp cậu trở mình, nếu cậu mà dựa vào bốn mươi ba triệu này thắng được mấy trăm triệu thì cậu sẽ trả nhiều hơn cho chúng tôi sao? Chúng tôi chỉ thu một chút lãi suất, tại sao lại nói là lừa cậu rồi.”

"Chúng tôi mà không cho cậu vay tiền thì cậu cũng không có khả năng trở mình, hiện tại là do cậu không may mắn mới thua sạch, cũng không thể để chúng tôi cho vay mà không được chút gì đúng không?"

"Chỉ một câu thôi, có phải cậu không muốn trả tiền hay không?"

Bầu không khí tại hiện trường đột nhiên bị đè nén.

Vương Văn đáp: "Trả cái gì mà trả, các người lừa tôi, tôi không trả.”

Anh Quân hít một hơi thật sâu, khẽ phất tay, đàn em xung quanh lập tức tới ấn Vương Văn lại, sau đó trực tiếp kéo cậu ta ra khỏi nơi này.

Đối mặt với các khách cược ở sòng bạc, anh Quân nói: "Xin lỗi mọi người, làm phiền rồi, mọi người cứ tiếp tục.”

Trong văn phòng.

Vương Văn giãy dụa, gào thét: "Buông tao ra, bọn mày muốn làm gì? Tao sẽ gọi cảnh sát.”

Bốp!

Đàn em thẳng tay tát một cái: "Cái thứ gì, mượn tiền mà không nhận, ngoan ngoãn một chút đi.”

Anh Quân phất tay, bảo đàn em lui ra phía sau, sau đó từ trên cao nhìn Vương Văn nói: "Vương thiếu gia, hiện tại tôi cho cậu lựa chọn, gọi điện thoại cho người nhà mang tiền tới đây. Nếu không thì dựa theo hợp đồng, một cái tay là năm mươi triệu, một trăm triệu chính là hai tay, cậu chọn đi.”

Nhìn thấy biểu cảm dọa người của anh Quân, Vương Văn nuốt nước miếng nói: "Anh Quân, chờ một chút, có gì từ từ nói. Một trăm triệu thật sự quá nhiều, tôi vay bao nhiêu trả bấy nhiêu có được không?”

Hợp đồng đặt ở trước mặt cậu, quy định phía trên không nhiều lắm, nhưng lãi suất và thanh toán lại viết rất rõ ràng.

Tiền ít thì có cách tính lãi suất của tiền ít.

Mà tiền nhiều thì cũng có cách tính lãi của tiền nhiều.

Nhất là loại cá cược lớn thế này, sau khi vay tiền, nếu bạn mà thắng còn dễ nói. Nhưng nếu thua tiền thì lãi suất này thật đúng là dọa người, còn nhiều hơn với số tiền vay.

Leng keng.

Một con dao rựa cắm thẳng trên bàn.

"Yên tâm, không trả tiền thì nhiều nhất chỉ mất hai tay, ở đây chúng tôi có bác sĩ chuyên nghiệp, sẽ không để cậu xảy ra chuyện gì đâu. Nếu cậu không muốn thiếu thứ gì đó thì lập tức gọi điện thoại về nhà đi, để bọn họ đưa tiền tới đây." Anh Quân nói.

Mặt dao lấp lánh, dưới ánh đèn chiếu rọi tản ra ánh sáng lạnh ngắt.

Vương Văn làm sao từng chứng kiến loại tình huống thế này, cả người bị dọa cho run rẩy.

Nếu hai tay không còn, vậy về sau mình không phải là phế nhân sao?

"Tôi gọi, tôi gọi, tôi gọi cho bạn tôi." Vương Văn vội vàng cầm lấy điện thoại di động, hiện tại cậu còn chưa dám gọi điện thoại cho người nhà, thế là gọi điện thoại cho những người bạn con của các minh tinh mình quen.

Anh Quân nhắc nhở: "Vương thiếu gia, tôi khuyên cậu nên gọi người nhà cậu, đừng để đến cuối cùng vừa thiếu tiền vừa mất bạn.”

Vương Văn không nghe, tiếp tục gọi điện thoại.

Cậu gọi một cuộc điện thoại.

"Đại Long, tôi là Vương Văn đây, bây giờ cậu có tiền không, cho tôi mượn một ít."

"Tôi muốn vay một trăm triệu."

Chưa nói được một vài câu, điện thoại đã kết thúc.

Vương Văn nghiến răng nghiến lợi nói: "Đáng ghét, vừa nói mượn tiền thì giả chết, lúc trước còn nói muốn đến làm khách mời trong phim của cha tôi, tôi cũng đã giúp cậu. Mẹ nó, đúng là anh em giả tạo.”

Sau đó cậu tiếp tục gọi điện thoại.

Vào lúc này, gọi điện thoại để vay tiền là thời điểm tốt nhất để thử nghiệm tình bạn.

Trong mắt cậu ta, tình bạn vững hơn vàng, nhưng lúc hỏi vay tiền lại là không chịu nổi một chiêu.

Vì vậy, muốn trân trọng tình bạn, hãy nhớ đừng tùy tiện mở miệng vay tiền.

Gọi bao nhiêu cuộc điện thoại nhưng cuối cùng chỉ vay được 5 triệu.

Đây là cậu ta khóc cầu xin, những người còn lại không phải có việc thì cũng nói lý do là tiền đã bỏ vào cổ phiếu nên tạm thời không lấy ra được.

Miễn là bạn muốn từ chối thì sẽ có vô số cách để nói.

Bình Luận (0)
Comment