Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1589 - Chương 1589 - Lâm Đại Sư Giúp Một Tay

Chương 1589 - Lâm đại sư giúp một tay
Chương 1589 - Lâm đại sư giúp một tay

Chương 1589: Lâm đại sư giúp một tay

Chẳng bao lâu, điện thoại lại reo.

Lý Mạnh Hoa vội vàng nhận điện thoại, sau đó gật đầu đáp: "Vâng, vâng, cảm ơn anh Thành, cảm ơn anh.”

Lúc này Vương Khả Hào rất khẩn trương, không biết sự tình rốt cuộc như thế nào.

Lý Mạnh Hoa hít sâu một hơi rồi nói: "Đã hỏi rồi, một trăm triệu không thể thiếu một đồng nhưng có thể bảo đảm an toàn cho Vương Văn. Thế lực của anh Quân này ở Hoàng Giang cũng rất lớn, phía sau có Vĩnh Lợi và sòng bạc chống lưng nên anh Thành cũng không thể làm gì đối phương.”

"Anh Thành nói tốt nhất nên nhanh chóng đưa tiền, anh Quân là người không dễ chọc, chuyện gì cũng có thể làm ra, nếu như đến lúc đó thì mọi chuyện đều đã muộn."

Vương Khả Hào rối lên: "Đi đâu kiếm một trăm triệu nhanh vậy được, ôi trời, đúng là chết mất thôi.”

Lý Mạnh Hoa nói: "Trong thẻ của tôi còn hơn hai mươi triệu, hẳn có thể dùng lúc khẩn cấp.”

Trịnh Long: "Tôi cũng có một ít, trước tiên cứ gom góp một chút, hiện tại đối phương có thể cam đoan không động vào Vương Văn coi như là bảo đảm an toàn rồi. Tôi gọi một cuộc điện thoại, lần trước khi tôi đi quay phim có quen biết một người phụ trách trong nội bộ Vĩnh Lợi.”

Vương Khả Hào đáp: "A Long, cảm ơn cậu nhiều, cậu mau gọi qua gọi thử xem.”

Tại Vĩnh Lợi Hòa, Hào Giang.

Bên trong văn phòng sang trọng.

Vân Tuyết Dao đang quan sát số tiền thu nợ của công ty mấy ngày gần đây, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh không ngừng đưa lên hết tài liệu này đến tài liệu khác.

"Tiểu thư, gần đây lợi nhuận của công ty rất tốt." Người đàn ông trung niên nói.

"Ừm." Sắc mặt Vân Tuyết Dao bình tĩnh, lật xem sổ sách.

Lúc này, điện thoại di động của người đàn ông vang lên, khi nhìn thấy số điện thoại thì ông do dự một lát, sau khi xin phép sự đồng ý của tiểu thư ông mới nghe điện thoại.

"Tiểu Trịnh, chào cậu, chào cậu."

"Chuyện này tôi cần xin chỉ thị lãnh đạo, xin cậu chờ một chút." Người đàn ông trung niên che điện thoại lại, nhìn về phía Vân Tuyết Dao, nói: "Tiểu thư, là đại minh tinh Trịnh Long ở HongKong gọi tới. Con trai Vương Khả Hào vay tiền ở sòng bạc, lãi cộng thêm tiền gốc đã lên đến một trăm triệu, anh ta hy vọng chúng ta có thể giảm bớt một chút..."

Ông ta còn chưa nói hết, Vân Tuyết Dao đã nhướng mày, trừng mắt nhìn đối phương một cái, giọng điệu lạnh lùng: "Đây là ngày đầu tiên ông đi làm à? Quy củ của công ty là cứ ai gọi điện thoại đến thì đều có thể thay đổi được sao?”

Người đàn ông nghe nói như vậy nhất thời cả kinh, cả người đẫm mồ hôi lạnh: "Vâng, vâng..."

Sau đó ông ta tiếp tục nói chuyện điện thoại: "Tiểu Trịnh à, ngại quá, đây là quy củ nên không thể sửa được. Ừ, đúng, cậu hiểu cho.”

Bên phía Thượng Hải, Trịnh Long thở dài: "Thật ngại quá, vô phương rồi.”

......

Lâm Phàm cảm thấy việc này không liên quan gì đến mình nhưng một bữa tiệc ngon lành lại bị chuyện này làm cho có chút không vui, ngược lại cảm thấy có chút đáng tiếc.

"Đạo diễn Vương, anh có cần tôi giúp không?" Lâm Phàm hỏi.

Vương Khả Hào đáp: "Cảm ơn ý tốt của cậu, chỉ là việc này không xảy ra ở Thượng Hải. A Hoa và Tiểu Trịnh đều không nghĩ ra biện pháp, xem ra chỉ có thể gom đủ tiền trước rồi chuộc người về.”

Lâm Phàm nói: "Chỉ sợ tối nay cũng không có vé máy bay đi Hào Giang, tôi cũng quen biết người ở bên đó, hẳn là có chút ích. Thôi, tôi vẫn nên gọi điện thoại qua hỏi một chút đi, các ông sốt ruột cũng vô dụng.”

Cũng không đợi nhóm Vương Khả Hào nói gì thêm, Lâm Phàm trực tiếp lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.

Tại Hào Giang!

Vân Tuyết Dao đang nghiêm túc làm việc. Lúc này, điện thoại di động đặt ở bên phải vang lên. Cô vốn muốn theo thói quen tắt máy nhưng khi nhìn thấy màn hình hiển thị trên điện thoại, cô lại trở nên kích động. Trên khuôn mặt bình tĩnh kia lộ ra nụ cười xán lạn.

Người đàn ông trung niên vẫn luôn ở bên cạnh nhìn thấy sắc mặt tiểu thư thay đổi, trong lòng cũng kinh ngạc. Không biết cuộc gọi này là từ ai mà khiến tiểu thư vốn làm việc cực kỳ nghiêm túc lại phá lệ để lộ ra nụ cười này.

Vân Tuyết Dao buông tất cả công việc trong tay xuống, giọng nói ngọt ngào nói: "Anh Lâm, rốt cuộc anh cũng nhớ tới gọi điện thoại cho tôi rồi.”

Người đàn ông bên cạnh nghe thấy tiểu thư gọi người kia là anh Lâm, đột nhiên thấy sửng sốt, xưng hô này có chút thân mật nha.

Đầu dây bên kia, Lâm Phàm mỉm cười.

“Tuyết Dao, trễ như vậy còn gọi điện thoại cho cô, không ảnh hưởng đến cô nghỉ ngơi đó chứ?”

Đám người Vương Khả Hào nhìn Lâm đại sư, không biết Lâm đại sư gọi điện thoại này cho ai nhưng nghĩ đến hắn lợi hại như vậy, có lẽ thật sự có biện pháp.

Chỉ là Lý Mãnh Hoa và Trịnh Long đều tìm quan hệ. Hơn nữa quan hệ này cũng không nhỏ, nhưng cuối cùng cũng không có biện pháp, cũng không biết Lâm đại sư có thể tìm được ai.

Vân Tuyết Dao đáp: "Anh Lâm, không đâu, thật sự không phiền. Hiện giờ tôi vẫn đang làm việc, nhưng cho dù là thời gian nghỉ ngơi, chỉ cần là điện thoại của anh Lâm thì tôi cũng cực kỳ vui vẻ.”

Bình Luận (0)
Comment