Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1595 - Chương 1595 - Lâm Đại Sư Quá Khiêm Tốn

Chương 1595 - Lâm đại sư quá khiêm tốn
Chương 1595 - Lâm đại sư quá khiêm tốn

Chương 1595: Lâm đại sư quá khiêm tốn

Tại Nhật Bản.

"Năm nay, đại diện nước ta nhất định sẽ được chọn cho giải Nobel Y học."

"Phía Trung Quốc cũng có người được đề cử."

"Không thể nào, nhất định là anh nhìn lầm rồi."

"Mọi người tự mình xem đi, đây là tôi thấy từ trang web chính thức của Nobel Official đó."

Trên mạng cực kỳ ồn ào.

Nhưng Lâm Phàm cũng không để ý nhiều đến những chuyện này, vậy mà một số phương tiện truyền thông trong nước lại đua nhau đưa tin về những chuyện liên quan về nó.

Tuy rằng còn chưa đoạt giải nhưng bọn họ đã tin việc hắn được chọn vào. Theo bọn họ việc Lâm đại sư chữa được bệnh máu trắng, thì việc đoạt giải là chuyện hiển nhiên, tuyệt đối không có vấn đề gì.

Phố Vân Lý.

Khi Lâm Phàm đến cửa hàng, các phóng viên từ bốn phương tám hướng vây quanh. Đối với bọn họ thì chuyện này chính là chuyện lớn đáng để đưa tin.

Khi nhìn thấy những phóng viên này, Lâm Phàm cũng không kịp phản ứng.

Bởi vì tất cả điều này đến quá đột ngột.

Làm cho hắn có chút không giải thích được.

Phóng viên: "Lâm đại sư, xin hỏi anh có cảm giác gì khi được chọn vào giải thưởng Nobel Y học hay không? ”

"Lâm đại sư, anh nghĩ anh có giành được giải thưởng này không?”

Các phóng viên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, liên tục đặt ra câu hỏi.

Một số lượng lớn các phóng viên đã đến, dẫn đến các cửa hàng khác cũng bị bao vây, không có chỗ để đứng.

Lâm Phàm xua tay: "Phiền các vị đừng chen chúc, cũng đừng ầm ĩ, tôi sẽ trả lời từng người một, mọi người im lặng đi.”

Lúc này các phóng viên an tĩnh lại, bọn họ đã tìm hiểu rõ thói quen của Lâm đại sư, chỉ cần Lâm đại sư để cho mọi người yên lặng và giữ trật tự, vậy khẳng định sẽ trả lời các vấn đề.

Lâm Phàm: "Tôi có thể trả lời câu hỏi của mọi người bây giờ, tôi sẽ không đạt được giải thưởng, thật sự sẽ không.”

Các phóng viên sửng sốt, không nghĩ tới Lâm đại sư lại trả lời như vậy, sau đó họ không tin nói: "Lâm đại sư, xin hỏi vì sao anh lại cho rằng mình không thể đoạt giải?”

Vấn đề này còn cần phải nói sao, hắn bấm ngón tay tính toán, Vương Minh Dương muốn đặt cược vào mình nhưng cuối cùng lại có dấu hiệu phá tài, đó không phải là chứng minh mình không đạt giải được sao.

"Bấm ngón tay tính toán." Lâm Phàm bình tĩnh nói.

"Hả?" Các phóng viên trợn tròn mắt, bấm ngón tay tính toán là lý do quỷ gì chứ, cho dù chúng tôi tin cũng không dám đưa tin như vậy được. Nếu thật sự đưa tin ra ngoài như vậy, chỉ sợ đều bị người ta chửi chết mất.

Thậm chí công việc này, có thể làm nữa hay không thì vẫn còn là một ẩn số luôn đó nha.

"Thật sự, tôi thật sự đã tính qua rồi. Lâm Phàm tôi tuyệt đối sẽ không đoạt được giải đâu. Mặc kệ các anh có tin hay không, có thể đợi đến ngày có kết quả xem như thế nào." Lâm Phàm nói.

Các phóng viên còn không dám tin hỏi: "Lâm đại sư, vậy xin hỏi ai có thể nhận được giải thưởng lần này?”

Lâm Phàm ngơ ngác: "Vấn đề này tôi không trả lời được, bởi vì tôi không quen biết những người được chọn kia.”

Mãi cho đến khi kết thúc, các phóng viên vẫn còn chưa phản ứng lại, rốt cục buổi phỏng vấn ngày hôm nay đã lấy được tin tức quan trọng gì đây.

Lâm đại sư chưa gì đã nói mình không được giải thưởng, chẳng lẽ đây chỉ là lời khiêm tốn?

Nhưng ngẫm lại tình huống trước kia của Lâm đại sư, cũng không giống lắm.

Nghĩ không ra, cuối cùng cũng không nghĩ tới. Thôi kệ đi, cứ viết nguyên văn đưa lên mạng vậy. Những chuyện phía sau cứ để cho cư dân mạng tự suy đoán.

Ngày hôm sau!

Khi tin tức được đưa lên, tất cả cư dân mạng đều choáng váng.

"Khiêm tốn rồi, Lâm đại sư thật sự quá khiêm tốn."

"Đúng vậy, tôi đã nói Lâm đại sư không đạt giải thì còn có ai có tư cách chứ."

"Ui trời, khiêm tốn giúp người ta tiến bộ, nhưng khiêm tốn quá mức cũng không tốt lắm đâu nha."

"Kỳ thật tôi cảm giác Lâm đại sư đang nói thật, anh ta cũng thật tự biết mình biết ta."

"Vớ vẩn, lời khiêm tốn mà anh cũng nghe không ra, không thấy Lâm đại sư rất bình tĩnh sao? Đó là vẻ mặt mà thể hiện rõ tất cả đều đã khống chế trong lòng bàn tay, các người có hiểu không.”

Lâm Phàm vẫn luôn theo dõi tình huống trên mạng, đối với chuyện này hắn tỏ vẻ bất đắc dĩ, các người không tin lời tôi vậy cũng đành bó tay rồi.

......

Lúc Ngô U Lan đọc được tin tức, cũng có chút không phục: "Anh Lâm, anh nói anh thật sự không thể giành được giải thưởng lần này sao?”

Lâm Phàm cười nói: "Để ý những thứ này làm gì? Không cần nghĩ nữa, không được thì không được thôi.”

Ngay lúc hắn đang nói chuyện với Ngô U Lan, điện thoại của Triệu Minh Thanh gọi tới.

Đối với chuyện lão sư được đề cử giải Nobel, ông là học trò đương nhiên rất hạnh phúc, ngay lập tức gọi điện thoại tới để hỏi.

Nhưng khi Lâm Phàm nói sẽ không giành được giải thưởng, Triệu Minh Thanh hiển nhiên không thể tin được. Dù sao theo ông ấy thấy, nếu như lão sư của mình không được giải thưởng thì lần này trong danh sách người được chọn, còn có ai có thành tựu cao hơn so với lão sư của mình chứ?

Chuyện này theo ông ấy thấy thì có lẽ là lão sư bởi vì khiêm tốn nên mới nói ra những lời như vậy.

Bình Luận (0)
Comment