Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1594 - Chương 1594 - Được Đề Cử

Chương 1594 - Được đề cử
Chương 1594 - Được đề cử

Chương 1594: Được đề cử

Nhìn vào các ý kiến trên Weibo.

Hầu hết mọi người đang ủng hộ mình.

"Giải Nobel Y học lần này nếu Lâm đại sư không được, thật sự quá không công bằng."

"Đúng vậy, tôi tính kỹ một chút, Lâm đại sư giải quyết chứng biếng ăn, bệnh máu trắng và chứng động kinh ở trẻ em, nhất là hai bệnh đầu tiên cũng không biết đã cứu vớt bao nhiêu người rồi. Tôi dám cá, giải Nobel Y học lần này thuộc về Lâm đại sư, không anh ta thì là ai nữa."

"Trước đây tôi quan tâm nhất là giải vật lý, bây giờ tôi quan tâm nhiều hơn đến giải y học, bởi vì đây là giải thưởng mang lại lợi ích tốt nhất cho chúng ta."

"Đúng vậy, sức khỏe là quan trọng nhất, không có sức khỏe, tất cả chỉ là bong bóng."

"Tôi cảm thấy cơ hội đoạt giải thưởng của Lâm đại sư rất nhỏ, bởi vì y học Trung Quốc trên trường quốc tế không được công nhận, chỉ sợ ngay cả đề cử cũng sẽ không có."

"Vớ vẩn, sao tôi thấy mấy lời ông nói ngứa tai thế nhỉ? Theo tôi, giải năm nay nhất định là của Lâm đại sư."

"Đúng vậy, nếu năm nay không có Lâm đại sư, vậy chứng minh giải thưởng này hoàn toàn dành cho người nước ngoài, chẳng liên quan gì đến chúng ta."

Lâm Phàm nhìn những bình luận này, trong lúc nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, hắn cũng không nghĩ tới những chuyện này, nhưng không ngờ tới cư dân mạng lại đang thảo luận.

Khẳng định ai cũng muốn đạt được giải thưởng này, nhưng hắn cũng không quá theo đuổi, nếu thật sự đoạt giải thì lấy còn không đoạt giải thì quên đi vậy, cũng không có vấn đề gì.

Có điện thoại của Vương Minh Dương gọi đến.

Lâm Phàm: "Minh Dương, có chuyện gì vậy?”

Vương Minh Dương: "Là tôi nhìn thấy trên mạng thảo luận về việc cậu có thể đoạt giải Nobel ấy mà, tôi vừa mới nhìn thấy tên của cậu có trong danh sách đạt giải Nobel quốc tế trên web cá độ đó. Hơn nữa tỷ lệ đặt cược cũng không nhỏ đâu nha, tôi chuẩn bị đặt hy vọng của tôi lên người cậu rồi đó."

"Cái gì, còn có trò này nữa à? Con mẹ nó thật là biết chơi mà." Lâm Phàm cười, ngược lại hắn không nghĩ tới trên trang web cá độ quốc tế lại có tỷ lệ đặt cược mình như thế, thật đúng là có chút dọa người.

Vương Minh Dương: "Người anh em, không nói cái khác, tôi vì ủng hộ cậu mà đã đặt cược cậu có thể thắng giải rồi đó, đủ thành ý chứ.”

"Đừng, chờ đã, để tôi tính một chút." Lâm Phàm bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Minh Dương, tôi đề nghị anh không nên đặt cược, tôi vừa tính cho anh một quẻ, anh đây là có dấu hiệu phá tài đó.”

"Ôi chao, làm sao mà cậu không có chút tự tin gì về bản thân thế? Phương thuốc chữa bệnh máu trắng này, nghiên cứu này có thể nói là lớn thế nào chứ. Để tôi nói, nếu cậu không đạt giải tôi sẽ khỏa thân chạy khắp Thượng Hải cậu có tin không?” Vương Minh Dương đối với người anh em của mình có thể nói là tin tưởng đến mù quáng.

Thậm chí tín nhiệm đến mức nếu không đạt giải thưởng sẽ trần truồng chạy khắp nơi.

Thử hỏi bạn có sợ không.

"Tin rồi." Đối với chạy khỏa thân như vậy chắc chắn phải cởi sạch để chạy đó nha, nhưng xét thấy cái tên Vương Minh Dương là người không biết xấu hổ, cũng có thể là anh ta chỉ đang bốc phét.

"Đúng rồi, khi nào thì bắt đầu trao giải Nobel Y học?" Lâm Phàm hỏi.

"Sắp rồi, cũng chỉ trong vòng một tháng nữa, hiện tại tên của cậu đã được đưa vào danh sách đạt giải Nobel quốc tế của trang cá cược, nói trắng ra là gần như vào vòng trong rồi. Nhưng cũng đừng nóng vội, tôi sẽ từng giờ từng phút chăm chú xem giúp cậu, chỉ cần có tình hình mới sẽ thông báo cho cậu ngay." Vương Minh Dương nói.

Lâm Phàm thở dài: "Nhưng tôi tính cho mình một quẻ rồi, tôi thật sự sẽ không giành được giải thưởng này. Thôi quên đi, anh chú ý thì chú ý đi, tôi không quan tâm.”

Sau đó hắn trực tiếp cúp máy.

Triệu Chung Dương hưng phấn nói: "Anh Lâm, nếu anh thật sự giành được giải thưởng, vậy thì thật sự quá tuyệt vời rồi, anh sẽ là người đầu tiên trong nước nhận được giải thưởng này.”

Lâm Phàm cười cười: "Được rồi, đừng nghĩ chuyện này nữa, không có khả năng đó đâu.”

Nhưng hắn cảm giác mình nói như vậy cũng sẽ không có ai tin tưởng, vừa rồi hắn bấm ngón tay tính một chút, quả thật không có cảnh tượng hắn nhận giải.

Quên đi, cứ để cho bọn họ vui vẻ, chờ lúc có chân tướng, bọn họ cũng sẽ biết.

Vài ngày sau.

Một diễn đàn Nobel ở nước ngoài.

"Làm sao có thể có một người Trung Quốc được chọn vào giải Nobel Y học, không phải là tôi nhìn lầm đấy chứ."

"Ấy, giải Nobel Y học chính là giải thưởng mà người Trung Quốc khó mà lấy được nhất, không nghĩ tới năm nay lại có một người."

"Lâm Phàm, cái tên này thật lạ, có ai biết hắn đạt thành tựu quan trọng gì không?"

"Tôi biết, hắn ta không phải giáo sư, cũng không phải nhà khoa học, mà là một người nổi tiếng trên weibo."

"Nổi tiếng trên weibo là ý gì?"

"Chính là một người nổi tiếng trên mạng đó."

"Chúa ơi, anh đang đùa giỡn với tôi phải không, một người nổi tiếng trên mạng lại có thể được chọn vào giải Nobel Y học?"

Bình Luận (0)
Comment