Chương 1621: Không ai phản đối
Bên ngoài Hiệp hội Trung Y.
“Lão Lý, đêm nay tham gia một bữa tiệc với tôi nhé?” Một thành viên của hiệp hội, Vương Trung Phi nói.
“Thế nào?” Lão Lý đang suy nghĩ việc mới vừa rồi, việc Lâm đại sư đảm nhiệm chức vụ hội trưởng thì sẽ có lợi gì cho ông..
Cái này thật đúng là phải thận trọng suy nghĩ một phen.
“Còn có thể thế nào đây, có người muốn vào hiệp hội nên muốn được tiến cử. Ông thấy đó, lần trước người kia tôi mới đề cử vào không được tốt cho lắm, nên lần này muốn mời ông giúp đỡ một chút, không phải hai tháng rồi ông không có đề cử ai hay sao? Lần này giúp tôi nhé." Vương Trung Phi nói.
Lão Lý, hỏi: “ Là người nào?”
Vương Trung Phi cười, nói: “Yên tâm, là người hào phóng lại biết làm việc , buổi tối cứ đi với tôi là được rồi.”
Lão Lý gật đầu, đáp: “Được, nếu là người làm được việc thì tốt. Bây giờ hiệp hội không giống trước kia nữa, sau khi Lâm đại sư đảm nhiệm thì địa vị của hiệp hội này chắc chắn sẽ nước lên thì thuyền lên, muốn đi vào hiệp hội cũng không phải dễ dàng như trước nữa.”
“Tôi sao có thể không rõ, hôm nay lúc họp bàn nói chuyện, tôi đã biết hiệp hội này không chờ được nữa rồi, thời điểm cất cánh đã đến .” Trong lòng Vương Trung Phi thoải mái vô cùng.
Lâm Phàm đảm nhiệm chức vụ hội trưởng hiệp hội, đối với bọn họ mà nói là chuyện trăm lợi không có lấy một hại. Vô hình chung đã dát thêm vàng bạc lên cho hội, đề cao địa vị của hiệp hội ở trong giới y học.
Chỉ cần nghĩ đến thành tựu của Lâm đại sư thôi đã khiến cho người ta cảm giác rất khủng bố, đây là khả năng mà người bình thường có thể đạt tới sao?
Rõ ràng không phải người bình thường có khả năng đạt tới.
. . . . . . . . . .
Hôm sau!
Trên mạng.
"Hội trưởng Hiệp hội Trung Y từ chức, Lâm đại sư đảm nhiệm chức vị hội trưởng."
"Việc bổ nhiệm Lâm đại sư lên chức vụ hội trưởng Hiệp hội Trung Y sẽ là điểm khởi đầu mang tính chất lịch sử đối với giới Trung y."
" Hội trưởng hiệp hội trẻ nhất trong lịch sử."
"Chu Thanh Tuyền tại vị đã mười ba năm, đối với Hiệp hội Trung Y không có đóng góp hay sai sót gì lớn, thuộc về trường phái kiên định, vững vàng."
" Những thay đổi nghiêng trời lệch đất mà Lâm đại sư mang đến cho Hiệp hội Trung Y khi nhậm chức hội trưởng."
Cùng ngày, sau khi hội nghị của Hiệp hội Trung Y kết thúc, trang web chính thức của hội đã đưa ra thông cáo, mà chuyện này cũng khiến cho vô số ký giả chú ý, tin tức tràn ngập trên các mặt báo.
Trong phố Vân Lý.
Lâm Phàm đang suy nghĩ một ít chuyện, hắn cảm giác nhất thiết phải thay đổi, mặc dù phương pháp thay đổi này có chút thô bạo, có chút thẳng thừng. Nhưng mà có cải cách nào mà không phải gây nên oanh động cực lớn, cuối cùng thì sẽ vẫn đứng vững trước áp lực, hắn phải trực tiếp đem khoái đao trảm loạn mã để giải quyết chuyện này .
Triệu Minh Thanh gọi điện thoại tới, nói: “Lão sư, tối hôm qua tôi đã nằm suy nghĩ một đêm, chuyện mà lão sư nói, tôi cảm thấy nếu thực sự áp dụng chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện.”
Lâm Phàm, nói: “Minh Thanh, đừng thấy xảy ra chuyện là sợ bó tay bó chân như thế. Nếu đã muốn làm thì phải làm cho triệt để. Cái gì mà chậm rãi thay đổi, đó đều là lời giả tạo. Cỏ dại không trừ tận gốc, gió xuân thổi là nó lại mọc, bây giờ chúng ta không biết hiệp hội có bao nhiêu người dạng này, chậm rãi dò xét là không thể thực hiện được, nhất thiết phải một đao dứt khoát mà chém xuống.”
“Còn các chi nhánh ở khắp các tỉnh thì sao?” Triệu Minh Thanh hỏi.
Lâm Phàm, nói: “Tôi đã suy nghĩ kỹ, toàn bộ đều phải khảo hạch qua, lấy tổng bộ ở thủ đô làm cơ sở, tiến hành khảo hạch lại một lần.”
Triệu Minh Thanh có chút lo lắng, bởi vì lão sư làm cái này thật sự là quá nóng nảy, thậm chí dễ dàng xảy ra chuyện. Nếu như làm không tốt thì rất dễ bị phản tác dụng. Đến lúc đó mọi chuyện đã vượt khỏi tầm tay, không thể ngăn cản.
Thế nhưng thân là đệ tử, chỉ cần tán đồng chủ ý của lão sư là được, cho dù có là hố, cũng phải cùng nhau nhảy vào cái hố đấy.
Sau khi cúp điện thoại.
Lâm Phàm mở Weibo ra, trực tiếp lên một bài viết phát biểu cảm nghĩ.
“Rất vinh hạnh có thể đảm nhiệm chức vụ hội trưởng của Hiệp hội Trung Y, tôi nhất định sẽ dốc toàn tâm toàn lực để khiến cho Hiệp hội Trung Y phát triển rực rỡ.”
Ngắn ngủi một câu nói, đã nói rõ quyết tâm của Lâm Phàm.
“Lâm đại sư cuối cùng cũng đảm nhiệm chức vụ hội trưởng, sao không mở tiệc ăn mừng một chút.”
“Đúng vậy đấy, tôi đã theo dõi anh từ ngày chỉ có mấy chục người chú ý, từng bước một đi theo đến bây giờ, hiện tại đã có hơn chục triệu người chú ý, tôi là fan ruột của anh đó nha.”
“Chúc mừng Lâm đại sư, tiến thêm một bước.”
“Nếu như Lâm đại sư trở thành hội trưởng Hiệp hội Trung Y, nói không chừng thật đúng là có thể khiến cho Hiệp hội Trung Y đi lên đó nha.”
“Cái này có phải là nói thừa rồi sao? Lấy năng lực của Lâm đại sư mà còn có thể không chống đỡ nổi một cái hiệp hội à.”
“Không tệ, ủng hộ Lâm đại sư.”