Chương 1624: Cầm chuỳ nện, không chết thì xem như bọn họ lợi hại
Lâm Phàm cười nói: “Cái này có gì lớn chứ, chỉ là một chút cải cách mà thôi. Tùy tiện nói một chút, việc này cứ như vậy mà được quyết định.”
Điền Thần Côn lắc đầu, nói: “Tôi cảm giác cậu có chút quá khích rồi, loại tình huống này là phải nước ấm nấu ếch xanh. Làm thế này không phải là lập tức là có thể giải quyết, hiện tại làm rùm beng như vậy, ngược lại sẽ gây nên phản tác dụng rất lớn đó.”
Lâm Phàm vui vẻ , nói: “Còn nước ấm nấu ếch xanh gì chứ, nước cạn có khi ếch xanh còn chưa chết, bây giờ tôi chính là cầm chùy nện xuống, không chết coi như bọn họ lợi hại.”
Trong một căn biệt thự nào đó.
“Cha, đại sự không xong rồi, cái tên Lâm đại sư này vừa nhậm chức thì đã dùng đến chiêu này, hoàn toàn chính là muốn thanh lý thành viên hiệp hội mà.” Người đàn ông trung niên vội vàng hấp tấp chạy tới.
Nhà bọn họ ở trong hiệp hội đã sớm thâm căn cố đế, không biết có bao nhiêu người có quan hệ chặt chẽ với nhà bọn họ. Bây giờ hiệp hội đột nhiên ra một chiêu này, toàn bộ thành viên hiệp hội bị tước chức vụ, không còn là thành viên, muốn lần nữa tiến vào hiệp hội thì phải trải qua khảo hạch.
Vậy thì nếu như trượt bài khảo hạch thì sao?
Chẳng lẽ thật sự là không được vào làm nữa ư?
Trương Quốc Thủ nhìn xem cái thông cáo này, chau mày, hiển nhiên là rất không cao hứng, “Lợi hại, không nghĩ tới thật đúng là dám chơi như vậy, ngược lại là không nghĩ tới.”
“Cha, làm sao bây giờ? Cái thông cáo này đi ra, chắc chắn là phải áp dụng.”
“Áp dụng?” Trương Quốc Thủ nhìn con trai, nói: “Hắn đây là đang nằm mơ, vốn còn cho là hắn có thể tự hiểu quan hệ bên trong hiệp hội còn định mốc nói một chút, hiện tại xem ra thì hắn cũng là nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi.”
“Hội trưởng Hiệp hội mặc dù nghe giống như rất có quyền lợi, nhưng mà cái quyền lợi này là dựa trên sự ủng hộ của các thành viên. Ngược lại cha muốn nhìn xem, một mình hắn có thể chơi ra cái dạng gì.” Trương Quốc Thủ tức giận nói, hắn tại hiệp hội kinh doanh lâu như vậy, tiêu hao bao nhiêu tinh lực, tiêu hao bao nhiêu tài nguyên, thật vất vả lấy được mạng lưới quan hệ, sao có thể nói đuổi là đuổi được.
“Cha, vậy chúng ta làm sao bây giờ?”
Trương Quốc Thủ, nói: “Hôm qua không phải có đài truyền hình nào đó muốn mời cha đi quay tiết mục sao, con liên lạc đối phương cho cha. Hôm nay cha sẽ đi. Còn có, con đi thông báo một chút đi, để cho những người kia trong hiệp hội đi tìm Chu Thanh Tuyền, nếu lão ta cũng muốn làm lớn chuyện này, vậy thì bồi hắn chơi tới cùng.”
“Hiểu rồi, cha.”
Trong văn phòng nào đó ở Hiệp hội Trung y.
Bây giờ bên trong đang hò hét loạn cào cào.
Chu Thanh Tuyền và Vương Điền Phong nhìn người chung quanh, có người ngồi ở một chỗ, vẻ mặt âm trầm, có người đứng ở một nơi, hoặc là đi tới đi lui.
“Chu hội phó, ông phải nói với Lâm hội trưởng một chút, anh ta không thể chơi như vậy, như thế sẽ khiến một hiệp hội mất bao công gây dựng trong nháy mắt sụp đổ mất.” Một vị thành viên cũ lên tiếng, vẻ mặt đau lòng nhức óc, giống như là những việc Lâm hội trưởng làm là một chuyện vô cùng sai trái.
Những người khác cũng ở bên cạnh phụ họa.
“Đúng vậy, hiệp hội của chúng ta phát triển như bây giờ vẫn là nhờ sự vững vàng mà từng bước mở rộng, chưa từng dám sải bước xa như thế. Bây giờ Lâm hội trưởng vừa mới nhậm chức liền lấy tất cả chúng ta ra khai đao, dù chúng ta không có công lao thì cũng có khổ lao mà. Làm vậy thật đả kích tấm lòng của mọi người.”
“Không sai, không thể tiếp tục như vậy, những hiệp hội khác đều đang nhìn chúng ta, nếu thật náo ra chuyện thì quả thực đáng để chê cười đó.”
“Ai, hối hận không kịp mà, tôi vào hiệp hội đã mười một năm cẩn trọng từng bước. Nhưng hôm nay, nói muốn đóng băng thành viên là đóng băng, ngay cả một chút cảm nhận của mọi người cũng không thèm cân nhắc?”
Chu Thanh Tuyền và Vương Điền Phong nghe đám người phàn nàn.
Trong lòng áp lực cũng rất lớn, chuyện này chính là treo một lưỡi dao lên đầu mà.
Không cẩn thận, liền có thể bị cắt một nhát.
Nhưng mà Lâm đại sư lúc trước đã cùng bọn họ trao đổi qua, có bất kỳ chuyện gì xảy ra chỉ cần đẩy lên người hắn là được.
Giờ khắc này, Chu Thanh Tuyền mở miệng nói: “Các vị an tĩnh một chút, điều chỉnh một chút tâm tình, chuyện này thật là có hơi quá khích. Thế nhưng ý kiến của Lâm hội trưởng cũng là ý tốt, tôi nghĩ các vị cũng đều hiểu mà.”
“Chu hội phó, cái này còn có gì tốt? Ông có biết là buổi sáng hôm nay tôi đã phải tiếp bao nhiêu cuộc điện thoại rồi hay không? Họ nói là muốn rời khỏi hiệp hội, nói là hiệp hội đả thương lòng tự trọng của bọn họ, cả đời này cũng sẽ không vào lại nữa.”
“Chỗ này của tôi cũng vậy, ông Dương, ông Trần đều bị chuyện này mà tức giận, nằm ở trong nhà không thèm ra ngoài.”
“Tôi rất không đồng ý lần này cải cách, thật sự là quá mức. Tôi đề nghị miễn trừ chức hội trưởng của Lâm đại sư, lần nữa bầu lại hội trưởng.”
“Đúng, tôi cũng đồng ý.”