Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1625 - Chương 1625 - Kháng Nghị

Chương 1625 - Kháng nghị
Chương 1625 - Kháng nghị

Chương 1625: Kháng nghị

Chu Thanh Tuyền và Vương Điền Phong liếc mắt nhìn nhau, ngược lại là không nghĩ tới những người này bây giờ muốn bức cung , muốn bắt Lâm đại sư từ chức hội trưởng này, thế nhưng rất đáng tiếc là đây đã là chuyện không thể nào.

“Văn kiện Lâm đại sư đảm nhiệm chức Hội trưởng tôi đã giao cho cấp trên rồi, cho nên từ nhiệm là không thể nào. Lúc đó mọi người bầu hội trưởng với một trăm phần trăm phiếu tán thành, nói thế nào bỏ là bỏ được. Nếu như bây giờ từ nhiệm, mọi người muốn hội của chúng ta bị người đời cười chê hay sao .” Chu Thanh Tuyền nói.

Vương Điền Phong một bên nói: “Chuyện này trước cứ như vậy, chúng ta sẽ bàn bạc lại với Lâm hội trưởng một chút, hi vọng có thể hòa hoãn chuyện này, được chứ?”

Đám người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng gật đầu, “Vậy được, chúng tôi kích động như vậy, cũng là vì lợi ích của hiệp hội là trên hết.”

Vương Điền Phong cười, “Chắc chắn là vậy, các vị cũng là người lâu năm trong hội, ai không muốn nhìn xem hiệp hội càng ngày càng phát triển đúng không.”

Đám người không nói thêm gì nữa, bọn họ đã nuốt ý nghĩ của mình vào lòng, nhìn xem Chu Thanh Tuyền và Vương Điền Phong định xử lý như thế nào.

Hiện tại trong lòng bọn họ cũng hối hận vô cùng, sớm biết sẽ có thể như vậy, đánh chết cũng sẽ không đồng ý để cho cái tên họ Lâm tới đảm nhiệm chức vụ hội trưởng.

Mới lên vị trí được bao lâu chứ?

Hai ngày còn không đến liền bắt đầu cầm đao giết lừa, hơn nữa còn là kịch liệt như vậy.

Sau khi tất cả mọi người rời đi, Chu Thanh Tuyền và Vương Điền Phong liếc nhau.

“Nhìn mà xem, liên lụy đến lợi ích, ngưu quỷ xà thần đều lộ cái đuôi ra ngoài .” Chu Thanh Tuyền cảm thán nói, loại tình huống này trong lòng của ông ta sớm đã tính đến, chỉ là trước đó không dám động đến. Bây giờ Lâm đại sư lên đài, trực tiếp một đao cắt tiết, cắt đến nỗi chính bọn họ cũng bắt đầu luống cuống.

“Theo tôi thấy, đây có lẽ là do có người ở phía sau thúc đẩy, nếu như không ai mở miệng, bọn hắn sẽ không tới cùng lúc như vậy.” Vương Điền Phong nói.

Chu Thanh Tuyền gật đầu, nói: “Thế nhưng cũng may, phía trên bộ môn không có đưa tay ngăn cản, bằng không thì việc này thật không dễ phát triển tiếp.”

“Hẳn sẽ không can thiệp vào, Lâm đại sư giờ đảm nhiệm hội trưởng, kỳ thực nói một câu khó nghe một chút là bọn họ cũng sợ Lâm đại sư, không muốn dính vào phiền toái.” Vương Điền Phong nói ra ý nghĩ của mình, nhưng mà lời này cũng thật đúng.

Hiệp hội cũng có bộ môn quản lý, nhưng mà những bộ môn kia cũng không dám quản.

Lâm đại sư này, quá mẹ nó khủng bố, ai cũng không nể mặt mũi, ai mới là người xui xẻo, phải nhìn mới biết được.

. . . .

Trong phố Vân Lý.

Lâm Phàm đang nói chuyện điện thoại, người mà hắn liên hệ chính là người từ cục mạng lưới an ninh quốc gia mà hắn đã rất lâu không có liên hệ .

“Đúng, giúp một chút, thay đổi một chút hậu trường quản lý Hiệp hội Trung y, nếu không có lệnh cấm internet ở trên người, tôi đã sớm tự mình xử lý, sao còn cần làm phiền tới các anh chứ.”

“Lâm đại sư, đừng nói vậy, chúng tôi không thấy phiền phức tí nào. Anh cứ việc phân phó, hôm nay tôi sẽ tăng ca làm việc, chắc chắn xử lý giúp cho anh.”

“Vậy được, ngày mai sau khi các anh tham gia, hãy sao lưu tất cả danh sách thành viên hiện tại. Tiến hành truy xuất dữ liệu, còn có…”

Lâm Phàm bắt đầu cùng bọn họ giao phó , vốn dĩ lấy thực lực của hắn chắc chắn sẽ không có vấn đề, nhưng mà nghĩ đến mình bây giờ còn không thể đụng vào máy vi tính, vậy nên chắc chắn phải tuân thủ cái quy tắc này thôi.

Hơn nữa hắn quen thuộc với người của cục anh ninh mạng quốc gia như vậy thì để bọn họ hỗ trợ làm chút cũng không sao.

Đối với chuyện trên mạng, đám người kia kêu gào phản đối nhưng hắn thật sự không để vào mắt.

Ngồi xem màn kịch thú vị của một vị Trung y trong hiệp hội.

Với tư cách là tiền bối trong Hiệp hội Trung y, Uông lão sư ở trên Weibo mở lời, giọng điệu kịch liệt, có một loại tinh thần bất khuất.

“Tôi rất kiên quyết phản đối lần cải cách này của hiệp hội, đây rõ ràng là đang gieo họa cho hiệp hội, là tai họa của giới Trung y. Nếu cứ khư khư cố chấp, tôi tình nguyện rời khỏi hiệp hội, cả đời này cũng không vào nữa.”

Còn có người khác, cũng là một vị thành viên cũ của hiệp hội.

“Ôi trời ơi, bất hạnh thay, kiếp nạn của của Hiệp hội Trung y đến rồi, tuyển sai hội trưởng......”

Còn mẹ nó than trời trách đất, sao không lên trời luôn đi.

......

Triệu Minh Thanh đi tới phố Vân Lý, bởi vì chuyện này đã bắt đầu phức tạp lên rồi.

“Lão sư, tôi vừa mới nghe được phó hội trưởng tiền nhiệm của Hiệp hội Trung y là Trương Quốc Thủ bất mãn chuyện này vô cùng. Bây giờ đại bộ phận thành viên hiệp hội đều nghe theo chỉ thị của đối phương, tiến hành kháng nghị.” Triệu Minh Thanh lo lắng nói.

“À.” Lâm Phàm gật đầu, ngược lại là không có để ở trong lòng, nói: “Đúng rồi, Minh Thanh, ông nhìn xem nội dung khảo thí mà tôi viết tối qua xem, như thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment