Chương 1631: Tay vươn quá dài
Dựa theo tư duy của người bình thường khi gặp loại chuyện này thì nhất định sẽ đi trấn an họ một chút, khuyên bảo bọn họ không nên kích động.
Nhưng sao có thể ngờ tới, Lâm đại sư không cò kè một lời đã trực tiếp đồng ý, làm cho bọn họ không ai kịp đề phòng, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Nghe được lời này, Lâm Phàm lập tức cười, nói: “Những người kia thật là khôi hài, muốn vào thì vào, muốn ra thì ra. Bây giờ đã chiều theo ý bọn họ cho họ rút khỏi mà giờ lại còn bày trò kháng nghị tập thể? Bảo tôi nói với bọn họ là, hiệp hội mặc dù ít người nhưng tuyệt đối không thiếu người.”
Chu Thanh Tuyền: “Ừm, vậy để tôi nói lại, cũng không để ý bọn họ nữa. À đúng rồi, Trương Quốc Thủ bên kia hình như không được tốt lắm, phía trên có lãnh đạo mở miệng, muốn nói đỡ cho ông ta.”
Lâm Phàm, nói: “Ai mở miệng, đưa dãy số cho tôi, tôi đi tâm sự với người ta.”
“Ừm, tôi cũng bị phiền không chịu nổi.” Chu Thanh Tuyền cầu còn không được, ông ta mặc dù nhậm chức hội trưởng, nhưng mà phong cách xử lý cũng không dám bá đạo giống Lâm đại sư, vẫn phải làm gì chắc đó.
Lâm đại sư không sợ đắc tội người, nhưng mà ông ta sợ, người khác không dám đắc tội Lâm đại sư, thế nhưng dám đắc tội ông ta.
Sau khi hàn huyên thêm vài câu, hai người liền cúp điện thoại.
Có tin tức truyền đến.
Lâm Phàm nhìn dãy số vừa được nhắn đến, trực tiếp gọi đi.
Mà ở một cơ quan nào đó, người lãnh đạo kia đang xử lý sự việc. Đối với vấn đề của Hiệp hội Trung Y, ông ta cảm thấy Lâm đại sư xử lý rất không hay, quá cực đoan.
Trương Quốc Thủ là cây đa cây đề trong Hiệp hội Trung Y, càng có tư cách tiền bối. Tên nhóc này nói chèn ép là chèn ép, không sợ khiến cho lòng người trong hội nguội lạnh sao?
Mặc dù ông ta cũng chẳng mấy quan tâm chuyện này, nhưng thân là lãnh đạo, vẫn phải đứng ra nói vài câu với Chu Thanh Tuyền một chút .
Đinh đinh.
Lúc này, điện thoại di động kêu lên, ông ta cũng không để ý mà trực tiếp kết nối, lúc ông ta còn kịp chưa mở lời, bên kia đã truyền đến âm thanh.
“Tôi là Lâm Phàm, là hội trưởng đương nhiệm của Hiệp hội Trung Y. Tôi nói vị đồng chí lãnh đạo này, sải tay của ông cũng dài thật đấy, còn vươn đến quản chuyện trong hiệp hội của tôi.”
“Tôi chỉ muốn nói cho vị đồng chí biết, làm tốt chuyện của chính mình đi, chớ để ý quá nhiều đến chuyện bên ngoài, nghe hiểu không?”
Cái này lãnh đạo một mặt ngu ngơ, vừa nghe điện thoại đã bị chửi. Hơn nữa còn bị mắng đến nỗi không dám phản kháng.
“Lâm hội trưởng, là hiểu lầm, hiểu lầm rồi.” Đối với Lâm đại sư, trong lòng của ông ta vẫn tự biết rõ, không thể gây gổ, ý nghĩ này vô cùng vững vàng.
Lâm Phàm, nói: “Đừng nói hiểu lầm , ông làm tốt chuyện của ông là được rồi, chuyện của Hiệp hội Trung Y không liên quan tới ông, cho nên cũng đừng quản.”
Tút tút!
Trực tiếp cúp điện thoại.
Lúc này, nói chuyện là phải cứng rắn, dùng cảm tình thì nói được cái gì.
Vị lãnh đạo nghe thấy tiếng máy bận truyền đến từ trong điện thoại, sắc mặt cũng rất khó coi. Đây là lần đầu tiên ông ta bị khiển trách như vậy, mà lại còn là bị một người trẻ tuổi như vậy khiển trách.
Có điều nghĩ đến địa vị của đối phương, ông ta cũng đành nhịn, cứ bỏ qua mà không chấp nhặt với người trẻ tuổi như hắn.
Nếu như cậu ta muốn làm vậy thì để cứ để cậu ta làm, đợi đến khi thế cục không thể cứu vãn được nữa xem cậu ta sẽ phá giải như thế nào.
Sau khi Lâm Phàm nói chuyện điện thoại xong, cảm giác chuyện này sợ là còn có người sẽ nhúng tay vào. Ngay lập tức hắn mở Weibo đăng một dòng trạng thái.
“Cải cách là tình thế bắt buộc của hiệp hội, vẫn mong các vị ‘Ngưu quỷ xà thần’ đừng thò tay quá xa, đừng trách tôi không nhắc trước. Nếu không bổn hội trưởng sẽ cũng các người chiến đấu đến cùng, còn có một vài thành viên nên điều chỉnh tốt thái độ của bản thân, đã nghỉ hưu rồi thì ở nhà dưỡng lão đi, người khác sủng ái người nhưng bổn hội trưởng tôi sẽ không sủng ái ai đâu.”
Khi dòng trạng thái này được đăng lên tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Cư dân mạng.
“Mẹ kiếp! Lâm đại sư thật bá đạo, lời này là nói cho ai nghe vậy?”
“Nói cho ai nghe? Trong lòng những người đó chẳng lẽ còn có thể không chút ngứa ngáy hay sao?”
“Không sai, chính là ý tứ này, đây là chuyện của Lâm đại sư, chỉ sợ là có đủ loại người có hậu trường phía sau nhảy ra giúp đỡ. Nhưng bọn họ chọn nhầm đối tượng rồi, Lâm đại sư không phải là người dễ nói như vậy.”
“Tôi là bác sĩ Trung y ở nông thôn, thấy thông báo của Lâm đại sư nên tôi đã đăng ký cũng như chuẩn bị kiến thức để tiến hành khảo hạch vào hiệp hội Trung Y.”
“Tôi cũng vậy, trước đây tôi cũng muốn tham gia hiệp hội Trung y, có điều bởi vì không ai đề cử nên vẫn không thể vào được.”
“Tôi cho rằng quy định của Lâm đại sư rất tốt, muốn gia nhập hiệp hội Trung y thì phải dựa vào năng lực của bản thân để vào, như vậy mới công bằng.”