Chương 1633: Để ý làm gì?
Khi đó hiệp hội Trung y còn chưa lớn mạnh, thế hệ trước bọn họ vì tương lai của hiệp hội không ngừng phấn đấu. Tâm nguyện chính là khiến hiệp hội lớn mạnh, nhưng chuyện hôm nay xảy ra ngay lập tức làm cho ông ta buồn lòng.
Dù sao, họ viết nhiều như vậy, nhìn qua đương nhiên sẽ cảm động sâu sắc, rất dễ thu hút được nội tâm cảm thông của những cư dân mạng, thương hại, đồng tình.
Mà quả nhiên, khi đăng những thứ này lên.
Một số cư dân mạng đứng ngồi không yên.
“Ài, sau khi xem xong những thứ này, tôi đột nhiên phát hiện cổ tay của Lâm đại sư hơi cứng, căn bản không nghĩ đến thế hệ trước người ta có thể tiếp nhận hay không?”
“Đúng vậy, ông lão Trương Quốc Thủ phấn đấu cả đời vì hiệp hội, không ngờ rằng khi già rồi lại không giữ được chút khí tiết.”
“Đây là chèn ép thế hệ công thần ngày trước, tôi hy vọng Lâm đại sư có thể chậm lại chút.”
“Cái chó gì mà Lâm đại sư, tôi thấy hắn là nhân vật phản diện thì đúng hơn, một tay nắm quyền, không thèm để ý đến cái nhìn của người khác, thực sự là quá đáng ghét.”
“Lầu trên kia, lời này của anh không thể nói như vậy, Lâm đại sư như vậy cũng là vì tốt cho hiệp hội, chỉ là thủ đoạn có chút kịch liệt mà thôi.”
Thủ đô, tại một biệt thự sang trọng
Nơi đây vốn không phải là một người bình thường có thể mua được, nhất là ở nơi vị trí tấc đất tấc vàng như này. Trừ đại gia, một người trong giới Trung y muốn mua được những thứ này, trừ khi phải có y thuật không gì sánh bằng.
Chỉ là chủ nhân của biệt thự này mặc dù là người trong giới Trung y nhưng trình độ y thuật thì thật đúng là chẳng đâu vào đâu, nhất là dưới sự bao bọc của Tây y điều đó là hoàn toàn không thể.
Trong thư phòng phong cách cổ điển.
Trương Quốc Thủ ngồi đó, ngón tay già nua di chuyển con chuột trước mặt, xem tình huống trên mạng, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười.
Trương Hán bên cạnh hiển nhiên cũng rất vui vẻ: “Cha, đã theo ý của cha công bố tin lên trên mạng rồi, hơn nữa bộ phận quan hệ công chúng, còn cả thủy quân cũng đang hành động. Lần này xem hắn còn có thể chống đỡ được bao lâu.”
Trương Quốc Thủ rất hài lòng gật đầu: “Ừm, tên này không biết trời cao đất dày, vừa lên chức hội trưởng Hiệp hội thì tự cho rằng có thể kiểm soát được tất cả, quả thực là suy nghĩ viển vông. Hắn thuận miệng nói một câu nhưng lại liên lụy đến lợi ích của biết bao người, thực sự cho rằng không ai làm gì được hắn hay sao?”
Trương Hán nói: “Cha, chỉ là những người trước đây muốn rút khỏi hiệp hội hình như bị tên này dọa cho sợ, ai nấy đều đang quan sát hình như không dám có hành động gì.”
“Những người này, haizz…” Trương Quốc Thủ trong nháy mắt lộ ra biểu cảm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Bọn hắn chính là bị thủ đoạn nhỏ của tên kia dọa cho sợ, tất cả đều muốn tự bảo vệ mình, nhưng cũng không nghĩ xem nếu như hiệp hội thực sự tiếp tục tiến hành cải cách theo tên kia, bọn hắn cho rằng sau này thực sự có thể chiếm được lợi ích gì nữa sao?”
Trương Hán gật đầu: “Cha, nếu không thì nói với bọn họ một tiếng, để bọn họ đi ra nói một câu. Hiện tại dư luận thế này, tên kia ở trên mạng bị chửi rất nhiều. Bây giờ cư dân mạng không biết gì hết, cứ dư luận thiên về bên nào thì họ sẽ nghiêng về bên đó. Chỉ cần viết thế nào để có thể chiếm được cảm tình thì bọn họ sẽ tán đồng.”
“Ừm.” Trương Quốc Thủ trầm tư một lát: “Đi đi, thông báo một chút, chuyện này chỉ dựa vào chúng ta sợ là thực sự không được, chuyện này để cho bọn họ cũng hành động, tranh thủ làm lớn chuyện này, khiến cho cái tên nhóc kia bị bãi nhiệm chức vụ.”
Trương Hán đối với loại chuyện này vẫn là có sở trường, lập tức đi lo liệu.
Những thành viên Hiệp hội kia cũng ba phải, hai mặt, bên nào mạnh thì đứng về bên đó. Mặc dù khiến cho người ta thấy trơ trẽn nhưng chuyện này vẫn cần bọn họ giúp đỡ, nếu như bọn họ không giúp đỡ thì thật không dễ giải quyết.
Phố Vân Lý!
Tâm trạng Lâm Phàm không phải là quá tốt, cảm giác cái ông già này thực sự biết đùa giỡn, ban đầu định là đuổi đi rồi không thèm quan tâm nữa.
Nhưng không ngờ ông già này vẫn thích đùa, chơi nghiện luôn rồi. Vậy mà còn dám thò ra lưỡi lê muốn liều mạng với mình.
Điều này khiến người khác có chút bất đắc dĩ.
Thực sự cạn lời.
Trong cửa hàng.
Những người dân vẫn đang xếp hàng, Lâm Phàm thấy tình huống thế này cũng đành để chuyện này sang một bên, bây giờ quan trọng nhất chính là làm cho xong bánh kếp.
Đợi bận xong chuyện này thì nghiêm túc chơi đùa với đối phương một chút, trực tiếp nghiền ép đối phương.
Một người đàn ông trung niên đang đứng đợi sau đó mở lời hỏi: “Ông chủ nhỏ, chuyện trên mạng, anh không để ý sao?”
Lâm Phàm thuần thục làm bánh kếp, cũng không ngẩng đầu lên mà đáp: “Để ý làm cái gì? Tùy ông ta thích làm gì thì làm đi.”
Người đàn ông trung niên hình như nghĩ ra cái gì đó, mở lời: “Ông chủ nhỏ, tôi tuyệt đối tin tưởng cậu, những người trên mạng thực sự là bệnh thần kinh. Cũng không điều tra mọi chuyện rõ ràng đã tùy ý chửi bới, đúng là đám anh hùng bàn phím.”