Chương 1663: Tay đua vú em
"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng làm phiền tôi nữa! Mấy người làm phim các anh vừa thấy cái gì hot thì lại liều mạng gọi điện thoại tới làm phiền, không mệt sao."
Hắn cũng rất bất lực. Hôm nay đã có rất nhiều cuộc điện thoại tới, sớm biết như vậy thì hắn đã không công khai số điện thoại của mình lên Weibo rồi. Bây giờ thì hay rồi, hắn bị người ta gọi đến phát điên luôn rồi.
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó truyền đến một giọng nói đầy xấu hổ.
"Lâm đại sư, là tôi, Vương Khả Hào."
Vương Khả Hào nghe thấy hắn nói như vậy thì thật sự có chút xấu hổ, bởi vì ông ta chính là một trong những nhà làm phim này.
Lâm Phàm sửng sốt, nhìn xuống điện thoại, lập tức ngượng ngùng nói: "Ai nha! Là đạo diễn Vương đấy à? Thật ngại quá, tôi không phải nói anh đâu. Chỉ là sau khi Cẩu gia nhận được giải thưởng thì có quá nhiều người gọi điện tới mời nó đóng phim nên tôi cảm thấy rất phiền.”
"Tôi hiểu, tôi hiểu!” Vương Khả Hào đương nhiên cũng đã xem chương trình cho nên rất bội phục chuyện chú chó của Lâm đại sư có thể giành được giải thưởng.
Đỉnh! Thật sự là quá đỉnh!
Trong khoảng thời gian này, ông ta không hề rời khỏi Thượng Hải mà vẫn luôn bận rộn chuẩn bị thiết bị, kế hoạch để quay phim, mọi thứ gần như đã chuẩn bị xong.
"Đạo diễn Vương, có chuyện gì vậy?" Lâm Phàm đương nhiên không chú ý đến tin tức gần đây, bộ phim của Vương Khả Hào đã bắt đầu quay rồi.
Tên phim cũng đã được quyết định.
"Tay đua vú em."
Đây được coi là một bộ phim tình cảm, đồng thời cũng có vài cảnh hành động. Dù sao trong phim này cũng có đầy đủ thể loại đang hot nhất hiện nay.
Vương Khả Hào nói: “Lâm đại sư, bộ phim của chúng tôi đã bắt đầu quay rồi. Hiện tại chúng tôi đang ở viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn, cậu có thể dành chút thời gian để tới đây xem không?”
Lâm Phàm nhớ tới khoảng thời gian trước, hắn đã đồng ý chuyện của người ta. Hiện tại hắn cũng không có việc gì làm, hơn nữa còn phải hoàn thành nhiệm vụ của trang kiến thức. Để hoàn thành nhiệm vụ này, hắn vẫn nên chủ động ra ngoài tìm kiếm một chút. Đi ra ngoài dạo một vòng cũng là một lựa chọn không tồi.
"Được! Lát nữa tôi sẽ đến." Lâm Phàm trả lời.
Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn.
"Đạo diễn Vương, lát nữa Lâm đại sư sẽ tới sao?" Trịnh Long đến hỏi. Trong bộ phim này, anh ta đóng vai chính, còn Lý Mạnh Hoa đóng vai cảnh sát.
Mở đầu chính là cảnh Trịnh Long lái xe phóng nhanh đi qua nơi này. Bởi vì uống rượu say nên bị lật xe. Mà lúc đó trên người anh ta có một túi kim cương nhỏ rơi xuống bên cạnh. Trước khi anh ta hôn mê lại có một cậu bé xuất hiện trước mặt anh ta. Cuối cùng vì tìm lại kim cương nên đã tới viện phúc lợi. Đồng thời chủ nhân thật sự của những viên kim cương kia cũng đang tìm kiếm Trịnh Long. Mà Lý Mạnh Hoa thân là cảnh sát cũng bị liên lụy đến chuyện này.
Nội dung cơ bản của phim này chính là như vậy.
Vương Khả Hào nói: “Đúng vậy! Lát nữa cậu ấy sẽ tới đây. Vừa nãy khi tôi gọi điện thoại tới còn bị Lâm đại sư mắng. Xem ra sau khi chú chó của Lâm đại sư trở nên nổi tiếng thì những nhà đầu tư đã để mắt đến họ rồi.”
Trịnh Long nở nụ cười. Anh ta cũng biết chuyện này. Lúc mới biết đến chuyện này thì anh ta cũng phải khiếp sợ.
Bọn nhỏ trong viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn bám vào lan can xem tình huống bên ngoài, trong mắt cũng hiện lên vẻ tò mò.
Đồng thời con đường trước viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn cũng tạm thời bị dừng hoạt động, để đoàn làm phim tiến hành quay phim.
Đúng lúc này nhân viên chuyên sắp xếp cho diễn viên vội vã đi tới.
"Đạo diễn Vương, chúng ta có vấn đề xảy ra rồi! Diễn viên đóng thế Tiểu Lý không tới đây được."
Vương Khả Hào nghe thấy thì lập tức lộ lắng: “Sao lại không tới được chứ? Phải đợi anh ta tới thì chúng ta mới có thể bắt đầu quay được.”
Người phụ trách sắp xếp diễn viên từ tốn đáp: “Đạo diễn Vương, anh ta nói anh ta đã tới một đoàn làm phim khác, cho nên tạm thời không tới chỗ chúng ta được, phải đợi ngày mai mới có thể đến đây.”
Vương Khả Hào vừa nghe thấy thì lập tức nổi giận, giơ tay lên nói: “Cậu đi bảo anh ta cút ngay cho tôi. Làm sao có thể để cả đoàn làm phim chờ một mình anh ta được chứ? Anh ta có biết hôm nay không quay thì sẽ phải tổn thất bao nhiêu tiền không hả? Anh ta có bù đắp nổi hay không?”
Đạo diễn tức giận như vậy là do ông ta cũng bị làm cho tức giận đến mức không biết nên nói gì cho phải.
Chỉ là chuyện này cũng không thể trách đạo diễn được. Dù sao chi phí vận hành của cả đoàn làm phim trong một ngày là rất lớn.
Tiền thuê địa điểm, tiền lương nhân viên công tác, còn có những đạo cụ này, tất cả đều là tiền đó.
Trịnh Long cũng cau mày. Anh ta rất không thích loại người lỡ hẹn như vậy, nhất là khi quay phim. Bởi vì thông thường trong những tình huống như vậy sẽ làm ảnh hưởng tới rất nhiều người khác.
Nhưng bây giờ nhân viên đóng thể không đến thì biết đi đâu tìm chứ?
“Đạo diễn Vương, bây giờ chúng ta nên làm sao bây giờ?”