Chương 1664: Lâm Phàm muốn làm diễn viên đóng thế
Vương Khả Hào: “Có thể làm sao bây giờ, hôm nay đành phải lãng phí như vậy thôi. Lại còn địa điểm này nữa, tôi phải xin mãi người ta mới cho thuê một ngày đó, sau hôm nay chúng ta biết đi đâu tìm đây chứ?”
Lúc này, Lý Mạnh Hoa nhìn về phía trước nói: “Đạo diễn Vương, Lâm đại sư tới rồi.”
Sau khi Vương Khả Hào nghe thấy thì vẻ mặt đang giận dữ dần biến mất nhưng ánh mắt vẫn hiện lên vẻ khó chịu. Chỉ là hiện tại ông ta phải ra đón Lâm đại sư nên không thể bày vẻ mặt thối này cho người ta xem được.
Lâm Phàm đỗ xe xong, đi về phía viện phúc lợi. Hắn thấy ở xung quanh đây có không ít nhân viên. Không hổ là đạo diễn lớn, chuẩn bị tất cả đầy đủ như vậy.
"Đạo diễn Vương." Lâm Phàm nhìn thấy Vương Khả Hào thì mỉm cười đi tới.
"Lâm đại sư, cậu tới rồi." Vẻ mặt Vương Khả Hào đầy ý cười, so với vẻ mặt lúc nãy thì như hoàn toàn như hai người khác nhau. Ông ta giống như không để chuyện xảy ra lúc trước ở trong lòng.
"Chú Lâm..." Bọn nhỏ đang ở đầu lan can, khi nhìn thấy Lâm Phàm thì đều vui vẻ gọi to. Mỗi một khuôn mặt nhỏ bé đều mang theo một nụ cười rất tươi tắn.
Lâm Phàm nghe được tiếng hoan hô của bọn nhỏ thì vẫy tay nói: “Ngoan! Nghe lời chú, lát nữa chú sẽ đến chơi với các cháu.”
Lý Mạnh Hoa và Trịnh Long cũng nhìn thấy cảnh này. Không ngờ Lâm đại sư có thể được nhiều trẻ con như vậy thích, sau này cho dù Lâm đại sư có xảy ra scandal lớn đến đâu thì bọn họ cũng sẽ không tin.
Bởi vì tận mắt nhìn thấy mới là thật, người có thể chơi đùa với trẻ con như vậy thì thật sự là hiếm thấy.
Dù sao trẻ con cũng không có tâm tư tỉ mỉ, giỏi che giấu cảm xúc của mình như người lớn.
Đối với bọn chúng mà nói, không thích chính là không thích, thích chính là thích. Mà hiện giờ chúng lại lộ ra vẻ mặt tươi cười như vậy đủ để nói rõ, bọn nhỏ yêu thích Lâm đại sư đến cỡ nào.
Lâm Phàm nhìn Vương Khả Hào, không khỏi nghi hoặc nói: "Đạo diễn Vương, ông anh cau mày như vậy, có phải là đã có chuyện gì xảy ra không? Hay là ông anh đang gặp vấn đề gì?”
Vương Khả Hào thở dài: “Nhân viên đóng thế bây giờ bắt đầu làm giá rồi. Phần mở đầu của bộ phim này có một cảnh quay về kỹ năng lái xe, hơn nữa còn rất nguy hiểm. Chỗ nên cần một nhân viên đóng thế mà nhân viên đóng thế bình thường thì không làm được, vì vậy chúng tôi phải hẹn trước nửa tháng với diễn viên đóng thế này. Mà hiện tại người đó lại nói hôm nay không thể tới đây được, phải đến ngày mai mới có thời gian. Anh ta không biết nếu tôi phải nghỉ việc một ngày thì sẽ tổn thất bao nhiêu tiền hay sao? Hơn nữa, đây hoàn toàn là không giữ chữ tín mà.”
"Đạo diễn Vương, đây là lỗi của tôi. Nếu tôi theo sát một chút thì đã có thể biết sớm rồi.” Người phụ trách diễn viên tự trách nói.
Anh ta và Đạo diễn Vương đã làm với nhau được rất lâu rồi, hiện tại anh ta lại để chuyện này xảy ra nên tâm trạng cũng không dễ chịu lắm.
Lúc này nhân viên chỉ đạo động tác lên tiếng nói: "Nếu không chúng ta tìm một người địa phương đi, động tác sẽ đơn giản hơn một chút.”
"Không được! Nhất định phải làm thật tốt!" Vương Khả Hào nói.
Kỹ năng tốt sao?
Lâm Phàm sờ sờ cằm, hình như hắn cũng biết đấy, dù sao hắn cũng là xe thần trong cuộc thi đua xe ở vịnh Thanh Điền mà. Là tài xế già trong đám tài xế già đó nha, chơi chút kỹ xảo chắc là không thành vấn đề đâu nhỉ.
"Đạo diễn Vương, ông anh để tôi thử một chút nhé!" Lâm Phàm mở miệng nói.
Vương Khả Hào sửng sốt, vỗ đùi: “Đúng rồi! Lâm đại sư nhất định là có cách.”
Nhưng hiển nhiên là ông ta đã hiểu nhầm ý của Lâm Phàm. Ông ta cho rằng Lâm Phàm sẽ giúp ông ta tìm người nhưng lại không biết là Lâm Phàm muốn tự mình diễn.
Vương Khả Hào phản ứng lại, Lâm đại sư là ai? Đây chính là nhân vật lớn ở Thượng Hải, chẳng lẽ có thể không có chút quan hệ nào sao?
Nghĩ tới đây, ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra chuyện này có thể giải quyết được rồi.
Chỉ là ông ta thề, sau này ông ta nhất định sẽ không thuê cái người kia nữa.
Lâm Phàm nhìn trái nhìn phải nói: “Xe chúng ta sẽ sử dùng là loại xe gì?”
Vương Khả Hào không nghĩ tới nhiều như vậy, ông ta đi tới trước mặt một chiếc xe nói: “Lâm đại sư, chính là chiếc xe này.”
Lâm Phàm gật gật đầu, chiếc xe này không tồi, sau đó hỏi: "Vậy kỹ xảo của cảnh quay này yêu cầu những gì?"
Vương Khả Hào không biết Lâm đại sư hỏi những thứ này để làm gì, nhưng suy nghĩ một chút, hẳn là Lâm đại sư quen biết diễn viên đóng thế kia, biết rõ năng lực của người đó. Bởi vậy mới muốn hỏi cho rõ ràng để xem có thể hoàn thành yêu cầu hay không.
Nghĩ tới đây, Vương Khả Hào cũng không khỏi cảm thán. Nhìn xem, người so với người đúng là tức chết người mà. Đây là người có trách nhiệm cỡ nào cơ chứ? Cho dù là tình huống nào thì cũng hỏi rõ ràng, không để người ta phải đi một chuyến vô ích.
Nhưng ông ta cũng không biết cách giải thích, nên đã nhờ người nhân viên chỉ đạo hành động tới.