Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1665 - Chương 1665 - Bảo Bối Của Thượng Hải

Chương 1665 - Bảo bối của Thượng Hải
Chương 1665 - Bảo bối của Thượng Hải

Chương 1665: Bảo bối của Thượng Hải

Nhân viên chỉ đạo hành động là một người đàn ông trung niên khá lớn tuổi, nhưng lúc đối mặt với Lâm Phàm cũng rất khách sáo. Dù sao hiện tại có ai mà không biết đến danh tiếng của Lâm đại sư cơ chứ, sau đó ông ta bắt đầu nghiêm túc giải thích.

"À, ý của anh chính là trước tiên khiến cho bánh xe bốc khói, tiếp đó gia tốc một khoảng rồi xoay tròn 360 độ đúng không?" Lâm Phàm hỏi.

Nhân viên chỉ đạo gật đầu: “Đúng vậy, chính là như vậy. Còn những cái khác thì nhân viên đóng thế có thể tự do phát huy, chỉ là cuối cùng nhất định xe phải lật 360 độ ”

"Ừm, hiểu rồi! Động tác này cũng không phải quá khó." Lâm Phàm nói.

Trong lòng nhân viên chỉ đạo cảm thấy bất lực. Lâm đại sư nói không khó vậy thì cứ cho là không khó đi. Thật ra động tác này rất khó ấy chứ. Điểm quan trọng chính là, nếu chỉ là một động tác thì không khó nhưng khi liên kết chúng lại với nhau thì lại không đơn giản. Những người có thể làm được như vậy rất ít, có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay.

Nhất là ống kính sẽ không bị ngắt quãng, sẽ quay liền mạch. Cho dù là nhân viên đóng thế lúc trước bọn họ mời tới cũng không dám cam đoan có thể hoàn thành trong một lần quay.

Vương Khả Hào ở một bên nói: "Lâm đại sư, chuyện này chắc là không có vấn đề gì chứ?"

Lâm Phàm gật đầu: “Không thành vấn đề, rất đơn giản.”

Nếu như là người khác nói thì ông ta nhất định sẽ cho rằng người này đang khoác lác, tự cao tự đại. Thế nhưng người nói ra lời này lại là Lâm đại sư thì ông ta tin chuyện này thật sự là không có vấn đề gì, người kia nhất định sẽ làm được. Người có thể được Lâm đại sư tin tưởng như thế thì nhất định không phải người bình thường.

"Lâm đại sư, cậu yên tâm, chuyện giá cả nhất định tôi sẽ làm cậu hài lòng." Tuy rằng đây là người do Lâm đại sư gọi tới nhưng tiền thì nhất định vẫn phải cho.

Lâm Phàm nhanh chóng mở cửa xe, ngồi vào trong xe: “Tiền thì thôi đi, Đạo diễn Vương đến viện phúc lợi quay phim, vậy thì miễn phí cho anh một lần vậy.”

Lúc này, Vương Khả Hào nhìn thấy Lâm đại sư ngồi vào trong xe thì trong lúc nhất thời ngây ngẩn, không hiểu rõ đây là ý gì?

“Lâm đại sư, cậu làm như vậy nghĩa là sao?” Trong lòng suy nghĩ nhiều hơn nữa thì có ích gì? Còn không bằng hỏi một chút.

Lâm Phàm cười: “Tôi sẽ thực hiện cảnh quay đặc biệt này cho ông anh, vừa rồi không phải chúng ta đã nói rồi sao?”

"Hả?" Vương Khả Hào khiếp sợ. Nhân viên chỉ đạo hành động đứng ở một bên cũng choáng váng, vừa rồi Lâm đại sư nói cái gì?

Lâm đại sư trực tiếp thực hiện cảnh quay, đây chắc là đùa phải không? Nhất là nhân viên chỉ đạo lại càng cảm thấy đây là chuyện không có khả năng. Loại chuyện thế này, người nào không phải luyện tập cả ngàn lần chứ? Nếu không có kỹ năng thật sự thì không thể thực hiện được cảnh quay này.

Hơn nữa ông ta cảm thấy, Lâm đại sư làm sao có thể làm những thứ này, đây không phải là nói nhảm rồi sao?

Vương Khả Hào thở dài. Nếu như là người khác chơi loạn như vậy thì ông ta đã sớm mở miệng mắng người rồi. Nhưng mà người trước mắt này lại là Lâm đại sư, nên chỉ có thể khóc lóc cầu xin: “Lâm đại sư, cậu đừng đùa tôi nữa mà, cậu mau xuống xe đi! Nếu cậu mà xảy ra chuyện gì thì tôi không gánh vác nổi đâu.”

Lời này không sai một chút nào. Nếu như Lâm đại sư thật sự xảy ra chuyện thì ông ta có thể rời khỏi Thượng Hải hay không còn là một vấn đề.

Hiện tại có ai không biết, Lâm đại sư chính là một bảo bối của Thượng Hải cơ chứ?

Bây giờ ông ta vẫn còn nhớ rõ, lúc ông ta đi xin mượn còn đường trước cửa viện phúc lợi để quay phim. Ban đầu, những người đó đều khó xử, cảm thấy chuyện này không tốt lắm.

Bởi vì quá gần viện phúc lợi, hơn nữa nhân viên làm phim cũng quá phức tạp. Nếu như xảy ra chuyện gì thì nhất định Lâm đại sư sẽ nổi trận lôi đình.

Đừng nhìn quan hệ giữa Lâm đại sư và người bên chính phủ không quá thân thiết, nhưng hãy xem vài chuyện mà Lâm đại sư làm đi. Cho dù là người có chức to hay nhỏ thì đều rất cẩn thận, không dám đắc tội Lâm đại sư.

Dù sao thì nghĩ đến những cống hiến của Lâm đại sư đã đóng góp đi, đây chính là bảo bối mà các địa phương đều muốn cướp.

Bọn họ còn nghe nói, khoảng thời gian trước có lãnh đạo bên bộ phận nào đó đã hạ mệnh lệnh bắt chó. Hơn nữa mệnh lệnh này là chủ ý đối với phố Vân Lý, thiếu chút nữa đã bắt nhằm chú chó của Lâm đại sư. Tuy rằng không biết việc này do ai tung lên mạng, nhưng lãnh đạo kia cũng quá xui xẻo, cuối cùng đã bị khiển trách, thiếu chút nữa đã bị giáng chức luôn rồi.

Nghĩ đến hiện tại, nếu như để viện phúc lợi xảy ra chuyện thì chuyện này không biết sẽ ra sao.

Bởi vậy, sau khi Vương Khả Hào trải qua chuyện này thì đã biết được, Lâm đại sư rất quan trọng trong lòng những người Thượng Hải này.

Chỉ sợ cho dù phải chọn giữa người giàu nhất Đài Loan và Lâm đại sư thì những người lãnh đạo Thượng Hải đều sẽ không chút do dự mà chọn Lâm đại sư.

Bởi vì tầm quan trọng của cậu ta là không thể so sánh.

Bình Luận (0)
Comment