Chương 1666: Tôi là tài xế già
Tiền đúng là rất quan trọng, nhưng so với một số thứ thì nó rất vô dụng.
Trình độ y thuật của Lâm đại sư làm người ta phải kinh ngạc, nghiên cứu chế tạo ra được nhiều phương thuốc, lại là người đoạt giải Nobel nữa chứ. Chỉ cần mấy danh hiệu này thôi cũng đã có thể đè chết người rồi.
Lâm Phàm thấy vẻ mặt của Vương Khả Hào hiện lên vẻ không tin thì cũng bất lực: “Đạo diễn Vương, ông không tin tôi sao? Ông anh thấy tôi giống người hay nói đùa à?”
Vẻ mặt Vương Khả Hào đầy khổ sở cười đáp: “Lâm đại sư, cậu tha cho tôi đi. Nếu cậu xảy ra chuyện gì thì tôi thật sự không chịu nổi đâu.”
Rừm rừm!
Tiếng xe vang lên, Lâm Phàm phớt lờ lời của đạo diễn Vương. Xem ra hắn không biểu diễn một chút thì mấy người này lại không biết sự lợi hại của hắn rồi.
Vương Khả Hào buông lỏng tay, vội vàng hét to: "Lâm đại sư, cậu đừng chơi thế nữa!"
Chỉ là giờ khắc này, mọi người vốn đang vô cùng hoảng sợ, khi nhìn thấy cảnh trước mắt thì hoàn toàn sợ ngây người.
Bọn họ đã thấy cái gì? Lâm đại sư thế mà thật sự đang thể hiện kỹ năng lái xe chuyên nghiệp.
Lái xe nghiên bằng hai bánh, drift, drift tại chỗ 360 độ… một loạt các kỹ năng thượng thừa được thể hiện rất thành thạo.
Vương Khả Hào nhìn về phía nhân viên chỉ đạo hành động đang đứng ở một bên hỏi: “Cái này có thể được không?”
Nhân viên chỉ đạo hành động trợn tròn mắt. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì cho dù có đánh chết ông ta cũng không thể tin, đặc biệt là người thể hiện lại là Lâm đại sư nữa chứ.
"Ai nha! Đạo diễn Vương, những động tác mà Lâm đại sư vừa thể hiện đều là những động tác có độ khó cao. Tuy rằng có rất nhiều người có thể làm những động tác này nhưng mức độ đạt tới cấp bậc như này thì có lẽ sẽ không có." Nhân viên chỉ đạo hành động nói.
Lúc này, Lâm Phàm đã lùi xe trở về. Đã thử một chút, xem ra cảm giác cũng không tồi, hắn cười nói: "Đạo diễn Vương, ông anh xem rồi đó, tôi làm vậy có được không?”
Vương Khả Hào nhìn Lâm đại sư, ánh mắt có hơi dại ra, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, gật gật đầu.
"Được!"
Lâm Phàm cười nói: “Tôi đã nói rồi mà, tôi là tài xế già, ông anh còn không chịu tin.”
Mỗi người vào chỗ, ai cũng đều đến vị trí của mình.
"Mọi người mau lấy lại tinh thần cho tôi, nếu ai gây rối thì xem tôi xử lý như thế nào."
Vương Khả Hào nổi tiếng là người bắt đầu làm việc sẽ trở nên rất nghiêm túc. Mặc kệ người đó là tiểu tam của nhà tài trợ hay là con trai của nhà tài phiệt nào đó thì đều phải làm việc 100%, nếu không thì nhất định sẽ bị mắng.
Trước kia cũng không phải chưa từng có chuyện như vậy, lúc đó có một nhà đầu tư đã cố nhét một nữ diễn viên vào đoàn phim. Cô ta không chỉ đến muộn mà còn không tập trung diễn, cho nên đã bị Vương Khả Hào chửi ầm lên, tuyên bố nếu không đuổi cô ta đi thì ông ta sẽ không quay tiếp bộ phim này nữa.
Sau đó nhà đầu tư đó mới qua nói chuyện, thuyết phục Vương Khả Hào tiếp tục quay phim. Chỉ là sau đó Vương Khả Hào đã nói một câu làm nhà đầu tư kia phải vội vàng đưa người nữ diễn viên đó đi.
Ông ta nói nếu có người nữ diễn viên này ở đây thì cuối cùng bộ phim ông ta quay sẽ không thể đạt được doanh thu mấy chục triệu được.
Chỉ một câu này đã làm cho nhà đầu tư sợ hãi, không chút do dự nào mà đưa người nữ diễn viên đó đi.
Đạo diễn có hàng ngàn hàng vạn người, đối với nhà đầu tư mà nói thì đương nhiên không sợ không có đạo diễn. Nhưng khi đó Vương Khả Hào chính là đạo diễn có thể bảo chứng phòng vé. Chỉ cần là bộ phim ông ta quay thì trên cơ bản đều sẽ có doanh thu cao.
Tuy rằng hiện tại ông ta đã không còn như thời đỉnh cao, nhưng vẫn không thể xem thường.
"Lâm đại sư, được rồi, chúng ta có thể bắt đầu!" Hiện tại Vương Khả Hào vô cùng tin tưởng Lâm đại sư, màn thể hiện vừa rồi của hắn đã làm cho ông ta rất bội phục.
Tiếng động cơ vang lên.
Xe mạnh mẽ xông ra ngoài, sau đó gặp phải chướng ngại vật thế là nghiêng một bên rồi bay lộn một vòng trên không. Đối với Lâm Phàm mà nói thì những động tác này vô cùng đơn giản, chỉ là các biện pháp bảo hộ trên đầu có chút phiền phức. Nhưng mà hắn cũng hết cách rồi, nếu không làm như vậy thì sao Vương Khả Hào dám cho hắn biểu diễn chứ?
"Rất đẹp!"
Vương Khả Hào nhìn cảnh trước mắt, hưng phấn vỗ tay. Mà đúng lúc này, một cảnh làm bọn họ kinh ngạc đã xảy ra.
Trong nháy mắt, xe trở nên quay cuồng, xoay tròn bảy trăm hai mươi độ trên không trung. Sau đó rơi xuống rồi lao thẳng về phía trước, cuối cùng thì ngừng lại.
"Được!" Vương Khả Hào nhìn thấy hết thảy, trong lòng vô cùng hài lòng, chuyện này còn tốt hơn cả trong dự đoán của ông ta.
Quay một vòng đẹp như vậy, nói không chừng còn có thể nhận được giải thưởng kỹ xảo đặc biệt ấy chứ.
Sau khi xe dừng lại, nhân viên công tác chung quanh nhanh chóng chạy tới, chuẩn bị kéo Lâm đại sư đang ở bên trong ra. Chỉ là khi bọn họ còn chưa tới thì Lâm Phàm đã đi từ trong xe ra.