Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1681 - Chương 1681 - Cha Cậu Sẽ Đến Xử Cậu

Chương 1681 - Cha cậu sẽ đến xử cậu
Chương 1681 - Cha cậu sẽ đến xử cậu

Chương 1681: Cha cậu sẽ đến xử cậu

“Anh…” Hoàng Chấn nghe thấy lời này ngay lập tức nổi giận, cảm giác Lâm đại sư này thực sự đáng ghét vô cùng, vậy mà lại sỉ nhục cậu ta. Sau đó thì nói :“Được, được, cha của tôi là Hoàng Dương Sơn.”

“Cái tên này có chút quen thuộc, chắc là có quen biết.” Lâm Phàm nghĩ một chút, cảm thấy cái tên này có chút quen, sau đó lấy điện thoại ra mở danh bạ ra tìm kiếm.

“Tìm thấy rồi.”

Lâm Phàm rất bình tĩnh nói sau đó trực tiếp gọi điện thoại cho bên kia, khi điện thoại vừa gọi đến thì đầu dây bên kia đã lập tức nghe máy, hình như là vẫn luôn để điện thoại cạnh mình.

Còn không đợi Lâm Phàm mở lời, tiếng cười của Hoàng Dương Sơn từ đầu dây bên kia đã truyền đến.

“Lâm đại sư…”

Hiển nhiên ông ta cũng không ngờ rằng Lâm đại sư sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình, chuyện này khiến ông ta vô cùng vui vẻ.

“Hoàng tổng, bây giờ tôi đâm vào xe của con trai ông rồi, chuyện bồi thường tôi chắc chắn bồi thường. Chỉ là tôi muốn hỏi một chút, đứa con này của ông dạy dỗ kiểu gì vậy, sao cảm giác nếu nó đâm chết người thì cũng là chuyện rất bình thường…” Lâm Phàm cầm điện thoại, rất bình tĩnh nói ra chuyện này.

Hiện trường đột nhiên yên tĩnh trở lại.

Hoàng Chấn nhìn Lâm Phàm trong lòng cũng nhảy dựng lên, có chút cảm giác không ổn.

Mà cảnh sát giao thông với phụ huynh đứa bé kia cũng không biết là tình huống gì.

Xung quanh cũng có một vài cảnh sát giao thông đến, bắt đầu điều phối giao thông.

Rất nhanh, Lâm Phàm cúp máy bỏ vào trong túi.

Hoàng Chấn cảm thấy có chút kỳ lạ, sau đó trong lòng rén ngang: “Bỏ đi, xem ra các người lợi hại, tôi nhận thua, chiếc xe này tôi tự mình đi sửa.”

Lâm Phàm duỗi tay: “Đừng đi, cha cậu chút nữa sẽ đến, chiếc xe này tôi chắc chắn bồi thường. Tôi là người đâm vào, tôi nhất định sẽ bồi thường cho cậu.”

Hoàng Chấn nói: “Anh có ý gì, anh muốn bồi thường thì bồi thường còn gọi điện cho cha tôi làm cái gì?”

Lâm Phàm: “Tôi thấy tôi cũng có quen biết với cha của cậu, cậu như này tôi cũng phải nói với cha cậu một chút. Vừa rồi trong điện thoại cha cậu nói đừng để cậu đi, ông ta sẽ đến đây xử cậu, nếu như cậu đi rồi thì ông ta sẽ đánh gãy chân cậu đó.”

Lời này vừa nói ra.

Cảnh sát giao thông bên cạnh có chút ngơ ngác, cảm giác không hiểu trong đó rốt cuộc là có chuyện gì.

Lâm đại sư đâm vào xe của tên này, cũng đã đồng ý đền tiền sửa chữa, bây giờ cha của tên này lại muốn đến đây, muốn xử lý tên này.

Có chút loạn, quan hệ này có chút loạn nha.

Hoàng Chấn nghe thấy lời này trong lòng vậy mà lại có chút sợ hãi, cổ họng khẽ cử động dường như không ngờ rằng chuyện này phát triển đến bước này. Đồng thời cũng không dám tin, tên này rốt cuộc là quen biết bao nhiêu người vậy chứ.

Sao có thể quen được cả cha mình luôn thế.

Hơn nữa, dường như cha mình hoàn toàn đứng về phía của tên Lâm đại sư này

Rất nhanh, cũng chỉ hơn mười, hai mươi phút.

Một chiếc xe chạy tới, Hoàng Dương Sơn từ trên xe bước xuống, khi nhìn thấy Lâm đại sư vẻ mặt vui vẻ, vội vàng bước lên đưa tay ra bắt: “Lâm đại sư, xin chào, xin chào.”

Lâm Phàm gật đầu: “Ừm.”

Hoàng Dương Sơn phát hiện Lâm đại sư không quá nhiệt tình với mình, ông ta cũng nhớ lại, rõ ràng lần đầu tiên gặp mặt Lâm đại sư rất nhiệt tình với mình cơ mà.

Sau đó trong lòng trầm xuống, cái tên oắt con của mình.

“Cha, con…”Hoàng Chấn bước lên, giọng nói có chút yếu ớt, chỉ là câu này còn chưa nói xong đã nhận được một cái tát lên mặt.

“Cái tên ôn con này, lời như vậy mà cũng nói được hả? Cái gì mà đâm chết cũng là đáng đời, tao dạy mày như thế sao?” Hoàng Dương Sơn chỉ vào đứa con trai kiêu ngạo của mình mắng.

Sau đó trực tiếp rút thắt lưng da ra hung hăng nói: “Xem tao có đánh chết mày không.”

Hoàng Chấn thấy tình huống này thì rụng rời linh hồn, vội vàng bò dưới đất né tránh: “Cha, đừng đánh, đây là ở bên ngoài, cho con chút thể diện đi.”

"Ui da, đau chết con rồi.”

Hiện trường Hoàng Chấn đi lòng vòng quanh chiếc xe, mà Hoàng Dương Sơn thì lại đuổi theo phía sau.

Lâm Phàm khoanh tay trước ngực đứng đó, thưởng thức màn truy đuổi này.

Một số tài xế đi ngang qua đây thấy tình huống này cũng ngơ ngác, đều không biết xảy ra chuyện gì.

Lâm Phàm nhìn cô nhóc trong lòng cha nói: “Nhìn thấy gì chưa, sau này nếu không nghe lời, sẽ bị dạy dỗ như vậy đó.”

Cô nhóc kia nhìn thấy tình huống này cũng có chút sợ hãi, sau đó gật đầu nhỏ nhẹ nói: “Cháu rất nghe lời.”

Không lâu sau.

Hoàng Dương Sơn thờ phì phò đi tới, vẻ mặt áy náy: “Lâm đại sư, khiến anh chê cười rồi, là tôi không dạy dỗ chu đáo.”

Lâm Phàm cười nói: “Lúc tôi thấy con trai ông, còn cho rằng Hoàng tổng cũng có tính khí như vậy, bây giờ xem ra thật đúng chỉ là do dạy dỗ không tốt.”

Hoàng Dương Sơn rất xấu hổ, cũng chỉ có thể cười trừ sau đó nhìn về phía đứa con trai bị đánh mà tức giận nói: “Còn không mau đem chiếc xe rách nát của mày lái đi, chắn ở đây muốn cho ai nhìn? Xem về tao xử lý mày như nào, thật là coi trời bằng vung mà.”

Bình Luận (0)
Comment