Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1737 - Chương 1737 - Tìm Được Nơi Thuộc Về

Chương 1737 - Tìm được nơi thuộc về
Chương 1737 - Tìm được nơi thuộc về

Chương 1737: Tìm được nơi thuộc về

Khi Anh Kim nhìn thấy tin nhắn này, vốn muốn xóa đi nhưng không biết vì cái gì mà lại cảm giác ở đây có người cùng chí hướng với bà ta, vậy nên ma xui quỷ khiến như nào mà bà ta lại tiến hành gia nhập.

Sau khi vào, tin nhắn trong nhóm điên cuồng hiện lên.

“Hoan nghênh, hoan nghênh, đội ngũ của chúng ta lại lớn mạnh rồi.”

“Chúng ta đều là người phi thường chán ghét cái tên khốn kia.”

“Tôi nói một chút, oppa của tôi bị tên họ Lâm kia ép trở về nước, tôi không thể gặp được oppa nữa, tôi muốn báo thù.”

“Tôi là một người bán thuốc, bây giờ tôi tích một đống thuốc mà hiện tại lại không bán ra được, cả đời này của tôi muốn chửi chết chết cái tên này.”

“Tôi là một người buôn bán rất có tiếng, đều là tên họ Lâm này quấy rầy việc làm ăn của tôi, khiến tôi bị truy nã.”

“Người mới vào, cô với Lâm đại sư có quan hệ gì?”

Anh Kim nhìn thấy tin nhắn trong đó ngay lập tức có cảm giác tìm thấy được tổ chức rồi, bà ta rất hận Lâm Phàm, vẫn luôn tồn trữ trong lòng, luôn tìm không được điểm bộc phát. Hôm nay vào nhóm này, bà ta đột nhiên cảm thấy giống như tìm được người thân vậy.

Có điều bây giờ người ta hỏi bà ta, bà ta đương nhiên không thể nói mình là Anh Kim được, mà nghĩ cách khác.

“Tôi là fan hâm mộ của Anh Kim, chính là bởi vì hắn mà tôi mới không thể nhìn thấy thần tượng của tôi.” Anh Kim rất hài lòng với lý do mình tìm được.

“Anh Kim? Con mụ xấu xí kia sao?”

Anh Kim vừa nhìn thấy tin nhắn ngay lập tức nổi giận, trả lời lại một câu: “Anh nói cái gì? Anh nói ai là kẻ xấu xí?”

“Ngại quá, lỡ miệng, lỡ miệng, được rồi, đều là người của mình bây giờ tôi xin tuyên bố nhiệm vụ, mau lên Weibo chia sẽ tin tức vụ miếng đất của viện phúc lợi, lần này là cơ hội tốt của chúng ta, tên này phải toi đời rồi.”

Anh Kim nhìn thấy tin tức cũng không thể chờ đợi mà lập tức chia sẻ luôn.

Đường đường là một thiên hậu một thời, cuối cùng vậy mà lại biến thành một antifan, thậm chí còn hạ mình gia nhập vào thủy quân, thế này thì cũng đủ bi ai rồi.

Ngày hôm sau!

Lâm Phàm đã sớm tỉnh dậy, điện thoại là của bí thư Vương gọi đến để thông báo thủ tục đã xong, cần phải đến để làm chút thủ tục. Đồng thời cần dẫn theo viện trưởng Hoàng của viện phúc lợi để làm một vài thủ tục.

Mặc dù có chút phiền phức, nhưng người ta có thể giúp mình làm đến bước này rồi thì đã xem như là rất nỗ lực rồi.

Ngay lập tức hắn liên hệ với viện phúc lợi để hẹn viện trưởng Hoàng cùng nhau lên đường.

Viện trưởng Hoàng mới đầu không biết là chuyện gì, thế nhưng khi biết chuyện này đã được phê duyệt thì cũng rất vui vẻ. Dù sao đây cũng là chính phủ ủng hộ viện phúc lợi của bọn họ.

Khi đến nơi, thư ký Vương đang đợi.

“Lâm đại sư.” Thư ký Vương nhìn thấy xe lập tức chạy đến vẻ mặt tươi cười, đối với người khác anh ta có lẽ sẽ trưng ra một loại thái độ lãnh đạo, nhưng đối mặt với Lâm đại sư thì anh ta vẫn rất nhiệt tình.

Mặc dù Lâm đại sư không có quyền lợi lớn như anh ta, nhưng sức ảnh hưởng không phải là anh ta có thể so sánh.

“Thư ký Vương, vất vả cho anh rồi.” Lâm đại sư cười nói.

Thư ký Vương vừa nghe vội vàng xua tay: “Không vất vả, không vất vả, thực sự vất vả vẫn là bí thư Trần của chúng ta. Hội nghị hôm qua không ngừng tranh luận, cuối cùng vẫn là một mình bí thư Trần bắt nhịp cứ quyết định như vậy, cho nên mọi chuyện mới xong.”

Mặc dù anh ta không nói chi tiết nhưng Lâm Phàm nghĩ một chút cũng có thể cảm nhận được, hội nghị ngày hôm qua có lẽ thực sự không đơn giản.

Dù sao ở đây bạn ngành liên quan đến có chút nhiều, hơn nữa với quyết định lần này phải ném đi bao nhiêu tiền thuế, vậy nên có người phản đối thì cũng là chuyện rất bình thường.

“Xem ra lát nữa vẫn phải cảm ơn bí thư Trần hẳn hoi một chút.” Lâm Phàm cười nói.

Thư ký Vương cười cười dẫn hai người đi thẳng vào bên trong, sau đó gõ cửa phòng họp.

“Mời vào.” Trong phòng họp truyền đến một giọng nói.

Khi Lâm Phàm đi vào phát hiện bên trong còn có không ít người, ngoại trừ bí thư Trần còn có các lãnh đạo khác, có điều mấy vị lãnh đạo khác luôn cho hắn cảm giác giống như không mấy vui vẻ, có điều bởi vì bí thư Trần ở đây nên không dám phát tác.

“Lâm đại sư, chuyện này đã xử lý xong, hội nghị cũng đã thảo luận hoàn tất, tiếp theo đây chính là ký hợp đồng.” Bí thư Trần nói.

Lâm Phàm cười nói: “Cảm ơn bí thư Trần, nếu như không phải là có bí thư Trần giúp đỡ, chuyện này sợ là thực sự không dễ xử lý.”

Bí thư Trần cười cười, thực ra trong lòng cũng nghĩ chuyện này cho dù là ông ta không giúp đỡ, với mạng lưới quan hệ của Lâm đại sư đúng là có không ít người nguyện ý giúp đỡ hẳn. Ví dụ như một vị ở thủ đô kia, sợ là cũng sẽ ra mặt.

Chỉ là Lâm đại sư không tìm đến vị kia mà là tìm đến mình.

Bình Luận (0)
Comment