Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1744 - Chương 1744 - Núi Cao Thì Còn Có Núi Cao Hơn

Chương 1744 - Núi cao thì còn có núi cao hơn
Chương 1744 - Núi cao thì còn có núi cao hơn

Chương 1744: Núi cao thì còn có núi cao hơn

Ngoài phòng phẫu thuật.

Y tá thấy Vương Hạo có hơi khẩn trương thì an ủi nói: “Yên tâm đi, có Lâm đại sư ở đây thì sẽ không có chuyện gì đâu. Không phải tôi nói khoác, với y thuật của Lâm đại sư thì cả thế giới này không tìm được vị bác sĩ nào có y thuật lợi hại hơn Lâm đại sư đâu.”

Vương Hạo gật đầu: “Cháu biết, nhưng vẫn có chút căng thẳng, chờ lát nữa cháu sẽ ổn thôi.”

Y tá cười, tình huống này bà ta cũng có thể hiểu, trước đây khi người thân của bà ta nhập viện để phẫu thuật, cho dù biết rõ là ca phẫu thuật nhẹ nhưng trong lòng vẫn rất sợ hãi.

Dù sao ca phẫu thuật nhẹ vẫn rất nguy hiểm, nếu như thực sự vận may không tốt gặp phải tình huống xấu thì biết phải làm sao?

Cho nên lo lắng cũng là chuyện bình thường.

Trong phòng phẫu thuật.

Các bác sĩ vây quanh quan sát không dám thở mạnh, ánh mắt luôn dán chặt trên người Lâm đại sư.

Lâm đại sư, là bậc thầy Trung và Tây y, cho dù là Trung y hay Tây y đều vô cùng thông thạo.

Nhưng từ trước đến giờ Lâm đại sư vẫn luôn thể hiện cho mọi người thấy bản lĩnh Trung y, rất ít khi sử dụng Tây y.

Bây giờ có thể nhìn thấy Lâm đại sư phát huy y học hiện đại, đương nhiên là khiến họ rất kích động.

Có một bác sĩ lấy điện thoại ra muốn chụp ảnh.

“Đừng quay chụp, nếu lỡ như có ánh đèn flash thì sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn đấy.” Lâm Phàm nói.

Bác sĩ ở bên cạnh trừng mắt nhìn đồng nghiệp, thời điểm quan trọng như vậy rồi mà còn muốn chụp ảnh, lỡ như xảy ra chuyện thì biết phải làm sao?

Vị bác sĩ lấy điện thoại ra kia vội vàng cất điện thoại đi, cảm thấy có chút xấu hổ.

“Lâm đại sư, có cần chúng tôi giúp đỡ không?” Một bác sĩ hỏi, dù sao khi họ làm phẫu thuật thì trợ thủ là không thể thiếu.

“”Không cần, tôi tự làm là được.” Lâm Phàm khoát tay, cảm thấy tự mình làm sẽ nhanh hơn. Nếu có người trợ giúp e là có lúc sẽ không theo kịp tốc độ của mình.

Đèn mổ bật lên!

Bắt đầu tiến hành phẫu thuật.

Lúc này, tất cả bác sĩ đều chăm chú nhìn, chỉ sợ bỏ sót một điểm.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Các bác sĩ xung quanh quan sát dần dần đều há to miệng.

Trong đó có một bác sĩ không nhịn được, không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Thật lợi hại!”

Khi lời vừa nói ra, anh ta cảm giác có một ánh mắt đang dán chặt vào mình, sau đó nhanh chóng ngậm miệng lại.

Anh ta trở thành bác sĩ mổ chính cũng đã tám năm, cũng coi như là kinh nghiệm phong phú, trải qua vô số ca mổ. Thế nhưng vào lúc này anh ta lại bị y thuật của Lâm đại sư làm cho kinh ngạc.

Bây giờ không chỉ một mình anh ta kinh ngạc, mà các bác sĩ khác cũng như vậy.

Trước đây họ vẫn cảm thấy y thuật của mình rất lợi hại, nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến cảnh Lâm đại sư phẫu thuật, họ mới phát hiện mình còn kém quá xa.

Lâm Phàm bây giờ cũng được như y muốn, cảm thấy mặc dù có sự khác biệt rất lớn giữa y học hiện đại với Trung y, nhưng chúng đều có ưu điểm riêng.

“Không ngờ Lâm đại sư lại mạnh như vậy, một mình có thể hoàn thành một ca phẫu thuật, hơn nữa còn không phải là ca phẫu thuật nhỏ.”

Trong lòng tất cả mọi người đều có suy nghĩ này.

Ngay cả họ cũng không có năng lực này, nếu như để họ một mình phẫu thuật thì có lẽ tay chân luống cuống mà làm hỏng việc mất.

Bên ngoài!

“Không biết thế nào rồi.” Viện trưởng Trương đang rất mong chờ, ông ta cũng đang chờ đợi.

Đột nhiên!

Đèn phòng mổ tắt.

Các bác sĩ đẩy bệnh nhân ra ngoài.

“Lâm đại sư, thế nào rồi?” Y tá hỏi.

Lâm Phàm cười nói: “Rất thành công, không có bất kỳ vấn đề gì.”

Vương Hạo vừa nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không có chuyện gì là tốt rồi.

Lúc này, viện trưởng Trương nhìn thấy các bác sĩ ở phía sau, ai nấy đều ngẩn người, giống như mất hồn thì hỏi: “Các người sao vậy?”

Các bác sĩ đều không có bất kỳ phản ứng gì, dường như não bộ vẫn còn chưa kịp phản ứng lại.

Lâm Phàm nhìn thấy tình huống này cũng bất đắc dĩ cười, vừa nãy ở bên trong hắn chỉ biểu hiện ra một chút, có lẽ làm hoàn mỹ quá mức nên khiến họ giật mình rồi.

Kiến thức của bách khoa toàn thư cũng quá biến thái rồi, kiến thức này có thể nói là đỉnh cấp, thuộc về loại mà cả đời người không ai có thể đạt tới trình độ này.

Lúc này mới có một bác sĩ phản ứng lại, mở to miệng, ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.

“Quá thần kỳ.”

Một bác sĩ khác cũng tự nhủ: “Tôi đột nhiên phát hiện, sau khi xem Lâm đại sư phẫu thuật xong thì tôi cảm thấy mình đúng là không biết làm giải phẫu.”

“Tôi cảm thấy trước đây mình phẫu thuật quá tệ.”

Viện trưởng Trương nhìn thấy các bác sĩ ai nấy đều như người mất hồn, cũng có chút bất lực: “Các người rốt cuộc bị sao vậy?”

“Viện trưởng, y thuật của Lâm đại sư thực sự quá lợi hại.” Lúc này, các bác sĩ cuối cuối cùng cũng kịp phản ứng lại.

Bây giờ họ cũng coi như đã biết câu nói cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi ắt có người giỏi hơn rồi.

Bình Luận (0)
Comment