Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1774 - Chương 1774 - Tiếp Nhận Phỏng Vấn

Chương 1774 - Tiếp nhận phỏng vấn
Chương 1774 - Tiếp nhận phỏng vấn

Chương 1774: Tiếp nhận phỏng vấn

“Lâm đại sư, xin hỏi anh đã bảo vệ khung thành như thế nào vậy?”

“Lâm đại sư, có phải anh muốn lấn sân sang cả thể thao đúng không?”

Các phóng viên đều điên thật rồi. Ai ai cũng mồm năm miệng mười, đặt câu hỏi liên tục không ngừng. Có người còn muốn trèo lên cả mặt bàn, hận không thể ôm chặt đùi Lâm đại sư.

“Đừng chen lấn nữa, dừng lại, mau dừng lại đi. Mọi người ổn định lại đã.” Lâm Phàm hô lớn, chân cũng lùi về sau mấy bước.

Đời này, Lâm Phàm không sợ bất kỳ ai, chỉ sợ mỗi đám phóng viên này. Bởi lẽ họ có thể vì tin tức mà làm ra được nhiều chuyện rất khó tin.

Ví dụ như người phóng viên này, mẹ kiếp, lợi hại đến mức chui xuống dưới đám người, bò đến gần. Chỉ vì muốn lấy được tin tức mà chuyện gì họ cũng dám làm.

Lại nhìn tiếp người phóng viên đứng phía xa kia, thân thể rất cường tráng, một tay đẩy mọi người xung quanh ra, tạo thành một khe hở nhỏ để len qua. Đúng là quá liều mạng!

Ông chủ của những cửa hàng xung quanh vội vàng lùi lại phía sau. Đối với loại tình huống này thì tất cả đều duy trì một trạng thái, đó chính là việc không liên quan đến mình thì không cần dây vào, cứ đứng ngoài xem là được.

Bọn họ đều đã từng gặp nhất nhiều nhóm phóng viên, sớm đã quen mặt gần hết, nhưng nhóm phóng viên lần này lại rất lạ. Đợi đến lúc nhìn tên, cuối cùng họ cũng hiểu, hóa ra đây chính là nhóm phóng viên chuyên đưa tin về thể thao.

“Lâm đại sư ...”

Đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng gọi, chỉ thấy lại có một nhóm phóng viên chuyên đưa tin về giải trí đang kéo tới. Đặc biệt, trong số đó còn có một phóng viên đang hét lớn: “Mẹ nó! Chúng ta đến chậm một bước, bị đám kia giành trước rồi. Các anh em, cùng nhau xông lên!!!”

Lâm Phàm nhìn thấy vậy toàn thân cứng đờ, đám người này muốn làm gì vậy? Muốn lật trời luôn sao?

Hết nhóm này đến nhóm khác kéo tới, muốn phá cửa hàng của hắn chắc?

“Tất cả dừng lại hết cho tôi...” Lâm Phàm không kịp suy nghĩ nhiều, vì an toàn của bản thân nên vội vàng hô to, thậm chí trong giọng hô còn chứa một chút sức lực.

Câu nói này khiến đám phóng viên sững sờ, mặt mày kinh hãi, giọng hô đúng là kinh khủng.

Sau đó, đám phóng viên bắt đầu ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, nhìn về phía Lâm đại sư bằng ánh mắt kinh ngạc. Bọn họ không ngờ giọng của Lâm đại sư lại lớn như vậy, khiến ai cũng ngạc nhiên và sợ hãi.

Lâm Phàm giơ tay lên nói: “Các đồng chí phóng viên, tất cả lùi hết ra bên ngoài đi. Có chuyện gì thì chúng ta trao đổi từng câu một. Hôm nay chúng ta sẽ mở một buổi họp báo đơn giản, như vậy đã được chưa?”

“Mấy người nhìn xem, bộ dáng hiện tại của mọi người như thế này thì phỏng vấn sao được? Hơn nữa còn rất dễ xảy ra tình trạng chen lấn xô đẩy, nếu có người bị thương thì chuyện này ảnh hưởng không nhỏ đâu.”

Lâm Phạm hạ giọng nói, giải thích một chút với mọi người về tình hình hiện tại.

Tất cả phóng viên đều gật đầu đồng ý, họ cảm thấy lời Lâm đại sư nói rất đúng, có một số phóng viên bị kẹp ở giữa vội hô to một tiếng: “Nhường đường một chút, tôi không thở được!”

Lúc này, nhóm phóng viên đều lùi hết ra bên ngoài cửa hàng.

Lâm Phàm nhìn về phía mấy ông chủ cửa hàng xung quanh nói: “Mọi người mau bê ghế lại đây đi, để các vị phóng viên ở đây có chỗ ngồi. Sau đó chúng ta sẽ tiến hành buổi họp báo này, mọi người đừng quá xúc động, xúc động chính là ma quỷ đấy.”

Lâm Phàm thực sự rất sợ.

Chuyện ngày hôm qua khiến hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Các chủ cửa hàng mang ghế nhựa tới, các phóng viên giải trí cũng không khách sáo mà tự lấy ghế ngồi xuống thành hàng.

Họ không còn lạ gì với Lâm đại sư, thậm chí còn rất quen thuộc với các chủ cửa hàng.

Lâm đại sư đã nói vậy rồi thì đương nhiên bọn họ phải làm theo. Bởi vì Lâm đại sư chắc chắn sẽ cho bọn họ thời gian để phỏng vấn.

Nhưng các phóng viên thể thao rất ít tiếp xúc với Lâm Phàm nên không có một ai dám ngồi xuống. Họ cũng cảm thấy nếu cứ đứng như này cũng không hay lắm nhưng khi nhìn thấy các phóng viên giải trí đều đã ngồi yên vị trên ghế thì cũng ngơ ngác.

Một phóng viên giải trí liếc nhìn đối phương rồi hỏi: “Sao mọi người không ngồi đi? Mọi người không ngồi thì sao Lâm đại sư trả lời phỏng vấn được. Nhìn thoáng qua là biết các người chắc cũng chưa tiếp xúc với Lâm đại sư được mấy lần đâu nhỉ.”

“Đúng vậy, quan hệ của chúng tôi và Lâm đại sư rất thân thiết, mấy cuộc phỏng vấn như này xảy ra thường xuyên như cơm bữa. Một tháng không tới đây bảy tám lần thì sẽ thấy cả người khó chịu luôn á.”

Các phóng viên thể thao nghe những lời này thì có chút sửng sốt, sau đó cũng lấy ghế ngồi xuống.

Lâm Phàm thở phào một hơi, cuối cùng mọi chuyện cũng ổn định được hơn chút rồi. Sau đó hắn đứng lên phía trước các phóng viên, nói: “Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi. Từng người một đặt câu hỏi, đừng làm loạn cũng đừng nóng vội. Lần này tôi nhất định sẽ cho mọi người cơ hội phỏng vấn.”

Bình Luận (0)
Comment