Chương 1835: Đánh bảo vệ
Cúp điện thoại.
Hoàng Hạo trực tiếp bước lên vẻ mặt tức giận nói: “Lâm đại sư, anh đây là có ý gì?”
Lâm Phàm nhìn những người này: “Anh là ai?”
Hoàng Hạo tức giận nói: “Tôi là chủ nhiệm bộ phận an ninh ở đây, anh từ Thượng Hải đến đây, rốt cuộc là muốn làm cái gì?”
Lâm Phàm xua tay nói: “Không làm gì cả, tôi chỉ muốn hỏi rốt cuộc là ai ra lệnh điều động. Mau đi gọi hội trưởng của các anh ra đây, tôi muốn có một lời giải thích.”
“Anh thực sự là quá đáng rồi, cổng của hiệp hội chúng tôi chọc gì anh mà anh làm nó hỏng như thế. Anh có biết là anh đang phá hoại tài sản của chúng tôi không? Bây giờ tôi cho anh hai sự lựa chọn, thứ nhất bồi thường và xin lỗi rời khỏi đây, thứ hai chính là chúng tôi sẽ tiễn anh ra ngoài.”
Lúc này Hoàng Hạo thực sự tức giận, anh ta không ngờ rằng Lâm đại sư này vậy mà lại kiêu ngạo đến như vậy. Dám trong ngày mua vé máy bay đến đây, chuyện này hoàn toàn chính là không cho hiệp hội bọn họ mặt mũi mà.”
Hơn nữa hiệp hội thủ đô còn là tổng bộ của hiệp hội Thượng Hải, chuyện này chính là phạm thượng mà.
Lúc này, Lâm Phàm chuẩn bị thế tấn công, vẫy vẫy tay.
“Anh muốn làm gì?” Hoàng Hạo nhìn không hiểu, đây rốt cuộc là muốn làm gì, sao cái tên này cứ vô pháp vô thiên như vậy chứ.
Nhận chức lâu như vậy, trước giờ anh ta chưa từng thấy qua chuyện như này, hoàn toàn chính là không cho người ta chút thể diện nào, chẳng lẽ là muốn nghịch thiên sao.
Lâm Phàm bình tĩnh nói: “Tôi muốn đánh ngã hết các người, các người có thể cùng lên, tôi tuyệt đối sẽ không làm bị thương các người đâu.”
“Anh...” Hoàng Hạo tức giận, ở đây anh ta có mười mấy người, đối phương chỉ có một người. Thực sự coi mình là cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp, muốn một chưởng đánh chết hết nhóm cao thủ này à.
“Chủ nhiệm, tôi không nhịn được nữa rồi, tên Lâm đại sư này thực sự quá láo lếu, ở đây chính là hiệp hội thủ đô của chúng ta đó.”
Có người đã khó có thể chịu đựng được, người trước mặt này rõ ràng là đang khiêu khích bọn họ.
“Tiễn hắn ra ngoài cho tôi.” Hoàng Hạo không thể nhịn được nữa mở lời hét lớn.
Lúc này, tất cả mọi người đều xông về phía Lâm Phàm.
Sắc mặt Lâm Phàm rất bình tĩnh, về phần những thành viên này hắn nhất định sẽ không đả thương bọn họ, chỉ là khiến cho bọn họ mất đi năng lực hành động một khoảng thời gian ngắn mà thôi.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì đều hoàn toàn trợn mắt, chuyện này quá dữ dội rồi.
Có người thì lấy điện thoại ra quay video.
Mà có người thì nuốt nước bọt nhìn không chớp mắt, bọn họ không biết kết quả cuối cùng sẽ là như thế nào.
“Ui da, đau chết mất.”
“Đừng đánh vào mặt tôi.”
“Tên họ Lâm kia, ở đây không phải là nơi anh có thể làm càn. Ui da, con mẹ nó, đau chết tôi rồi.”
Trong phút chốc tiếng kêu thảm thiết vang lên, mỗi thành viên đều ôm đùi cảm giác tê dại, còn có một loạt cảm giác đau đớn truyền tới.
Lâm Phàm đánh vào chỗ huyệt đạo của bọn họ, khiến bọn họ tạm thời bị tê liệt. Dù sao đây cũng là xã hội pháp quyền coi trọng sự ôn hoà, chắc chắn không thể ra tay đả thương người được.
Đợi qua nửa tiếng nữa những người này lại có thể đứng dậy hành động khỏe như rồng như hổ thôi, còn bây giờ thì nằm trên mặt đất là được rồi.
“Ăn một chưởng của tao đi.”
“Ui da...”
Cảnh tượng lúc này lâm vào hỗn loạn.
Lâm Phàm rất bình tĩnh bước chân đạp mạnh, mặc kệ bao nhiêu người vây quanh, đều khó có thể ngăn cản được hắn.
Những thành viên vây quanh kia nhìn thấy cảnh này thì ai nấy đều choáng váng.
“Cũng mạnh quá rồi đó.”
“Kinh khủng, đây vẫn là người sao, nhiều người như vậy mà một góc áo cũng không dụng vào được, chuyện này...chuyện này.”
Hoàng Hạo đứng tại chỗ trợn mắt há mồm, anh ta hoàn toàn không nghĩ đến bản thân dẫn nhiều người như vậy đến đây vậy mà lại trong nháy mắt bị đối phương đánh bại hoàn toàn.
Nhìn những thành viên này, ai nấy đều nằm trên đất giống như không thể đứng dậy được, anh ta cũng không biết nên xử lý thế nào.
Đột nhiên!
Lâm Phàm đến trước mặt Hoàng Hạo, vả một cái lên vai của đối phương rồi nhẹ nhàng bóp. Hoàng hạo lập tức cảm thấy khí lực toàn thân như hoàn toàn bị rút sạch, tiếp đó thì ngã quỵ trên mặt đất kêu to.
“Đau chết mất.”
Lâm Phàm liếc mắt nhìn một cái, rất bất đắc dĩ lắc đầu: “Đã nói rồi, tôi sẽ đánh ngã mấy người. Bây giờ ngoan ngoãn nằm trên đất một chút cho tôi, không lâu nữa thì sẽ tự động khỏi.”
Sau đó hắn không thèm để ý đám người này mà trực tiếp rời đi.
Hoàng Hạo sửng sốt, hắn nghĩ tới rất nhiều kết quả, nhưng tuyệt đối không có nghĩ tới chuyện này.
Bọn hắn có nhiều người như vậy, thế nhưng thậm chí ngay cả góc áo của người ta cũng không đụng tới được. Chuyện này mà nói ra chẳng phải là quá mất mặt sao.
Nhìn xem các thành viên chung quanh, tất cả đều mang cùng một khuôn mặt ‘cuộc đời không còn gì nuối tiếc’ lần này mặt mũi vứt xuống tận cống hết rồi. Thế nhưng may thay không có người ngoài ở đây, ít nhất cái mặt mũi này còn có thể vớt vát lại một chút.