Chương 1873: Giông tố kéo tới
Phố Vân Lý.
Triệu Chung Dương nhìn thấy weibo của anh Lâm, cũng nghi hoặc hỏi: "Anh Lâm, weibo này của anh đăng cái gì vậy?”
Lâm Phàm rất thoải mái hưởng thụ xoa bóp của U Lan, híp mắt nói: "Không có gì, chính là chân tay giả hoàn mỹ thôi. Tôi phải để cho bọn nhỏ trong viện phúc lợi khôi phục trạng thái bình thường.”
"Vậy anh hiểu về nghề này à?" Triệu Chung Dương kinh ngạc hỏi. Cậu ta phát hiện anh Lâm mỗi một lần đều sẽ làm ra rất nhiều chuyện, hơn nữa toàn là những việc khiến họ choáng váng, thậm chí nhìn có chút khó hiểu.
"Không hiểu." Lâm Phàm lắc đầu.
Triệu Chung Dương sửng sốt: "Vậy mà anh còn nói nghiên cứu và phát triển được à?”
Lâm Phàm: "Không hiểu thì không thể nghiên cứu phát triển à? Hình như không có ai quy định.”
“Con mẹ nó..." Triệu Chung Dương bị lời nói của anh Lâm hoàn toàn đánh bại. Nhưng cũng chẳng thể nói gì được, cậu ta tin tưởng anh Lâm một cách mù quáng. Mặc kệ hắn có hiểu hay không, dù sao trong lòng cậu ta chỉ có một ý nghĩ, chuyện nào đã khẳng định thì chuyện đó chắc chắn sẽ thành công.
Lâm Phàm nói nghiên cứu phát triển ra, vậy thì chắc chắn có thể nghiên cứu ra.
Lúc này, Lâm Phàm tiếp tục xem Weibo.
Tin tức mới phát ra không bao lâu, trên mạng đã sớm cãi nhau.
Một tài khoản nỏi tiếng cũng là chuyên gia chuyên nghiên cứu ngành công nghiệp này đã @ thẳng tên Lâm Phàm, nói một đống kiến thức chuyên ngành. thấy Lâm Phàm như bị vây trong sương mù, hoàn toàn không biết đối phương đang nói cái gì.
"@ Lâm đại sư, anh có hiểu những thứ này không?"
Lâm Phàm vẫn lịch sự trả lời: "Không hiểu.”
Sau khi câu trả lời này được đưa ra, mọi người trên Weibo lại bật cười.
"Lâm đại sư, cái này không đơn giản như anh nghĩ đâu. Có chuyện anh nghĩ rất tốt đẹp nhưng thực hiện lại vô cùng khổ cực. Không phải tôi đả kích anh hay gì đâu nhưng ngành công nghiệp này, cho dù anh bắt đầu học từ đầu mà không có thời gian mấy năm đầu nhập vào trong đó thì căn bản không thể hiểu được nguyên lý của nó. Huống hồ xã hội bây giờ đang tiến bộ, phương diện chân tay giả này cũng đang phát triển đến trình độ nhất định, cho nên không có chân tay giả hoàn mỹ như anh nói đâu."
Còn có một số người khác cũng lên tiếng.
"Cái tên họ Lâm này chính là loại người thích ra vẻ hiểu biết. Mày lấy chuyện này ra đùa có thấy thú vị không?"
"Không sai, thật sự cho rằng mình là thiên tài thật sao? Thậm chí ngay cả hai chữ hoàn mỹ này cũng dám nói ra."
"Lâm đại sư không có việc gì làm, chỉ có thể tìm những đề tài này để tạo sự nổi tiếng hay sao?"
"Ôi chao! Thật sự là rất đáng thương mà."
Nhưng đúng lúc này, chiến thần mắng chửi, đại tổng quản thuỷ quân đã từng biến mất một đoạn thời gian bỗng xuất hiện.
"Con mẹ nó! Đám người thiểu năng trí tuệ các anh thì biết cái gì, cái này gọi là tự tin có hiểu hay không?"
"Nào, hôm nay bổn tổng quản sẽ chiến đấu ba trăm hiệp cùng mấy người. Không chửi cho các người chết đi sống lại thì tôi cũng không phải đại tổng quản."
Lâm Phàm nhìn thấy tình hình này thì nhướng mày, cảm thấy sức chiến đấu của Đại tổng quản thuỷ quân mình thuê này đã giảm xuống quá nhiều. Vậy mà lại chỉ dùng ngôn ngữ tái nhợt vô lực như vậy để phản kích, xem ra phải nhắc nhở một chút. Sau đó hắn lập tức gửi tin nhắn qua.
"Lên mạnh cho tôi, tắm cho bọn họ thật tốt, tôi thưởng anh năm trăm đồng."
"Ông chủ, đã nhận."
......
Lâm Phàm cũng không biết phải làm sao với tình huống trên mạng, có cảm giác đám người kia đúng là quá làm càn mà. Không phải hắn ở trên Weibo nói một chút thôi sao, vậy mà lại có nhiều người đến công kích hắn như vậy.
Hơn nữa đại tổng quản thuỷ quân mình thuê sức chiến đấu càng lúc càng yếu, hoàn toàn không còn chút hào quang nào như trước đây.
Ngôn từ sạch sẽ, giọng điệu yếu ớt, khiến cho hắn thoáng có chút thất vọng.
Chẳng lẽ thực lực giảm mạnh, từ chín phần giảm còn một phần hay sao?
Nhưng mà nhìn những bình luận bênh vực trên weibo của mình hiện tại hắn cũng cảm thấy không tệ, ít nhất thì vẫn còn đám fan hâm mộ rất yêu quý mình.
"Lâm đại sư, chúng tôi ủng hộ cậu!"
"Mặc dù không rõ tình huống hiện tại của vấn đề này nhưng tôi tin tưởng Lâm đại sư vô điều kiện, coi như Lâm đại sư nói trời sắp sập tôi cũng tin."
"Cái tên lầu trên này đã trở thành fan mù quáng rồi."
Lâm Phàm trực tiếp mở Weibo đăng bài.
"Mấy vị chuyên gia đừng giảng đạo lý với tôi, mấy cái các người nói tôi thật sự không hiểu. Những thứ mà các người nói liên quan đến chân tay giả đều là loại cấp bậc quá thấp, tôi đây là nghiên cứu thứ cao cấp có biết không?”
Lúc bài viết này được đăng lên trực tiếp chọc giận giới chuyên gia, họ cảm thấy tên Lâm đại sư này đang nhục mạ mình.
Giờ khắc này trên Internet dần nổi sóng, tạo thành giông tố cực lớn kéo tới.
Chỉ trong chốc lát, một chiến trường Internet được mở ra, một đám người tràn vào bài viết bắt đầu cấu xé mắng chửi nhau.
Nhưng Lâm Phàm chỉ xem một chút, không quá để ý, đầu tiên cứ để đám dân mạng gõ phím mắng chửi một lúc, hiện tại hắn cũng không quá để ý chuyện này.