Chương 1877: Chiêu trò của đại tổng quản thuỷ quân
Sau đó lại có thêm không ít người dựa vào hướng gió mà tham gia bình luận về việc này.
Thậm chí một số người của ngành nghề liên quan cũng đi ra.
Cựu giáo sư chuyên gia bệnh máu trắng cũng lên tiếng chỉ trích Lâm Phàm, nói ra một đống đạo lý.
Thời điểm cư dân mạng nhìn thấy tình huống này cũng thật sự vui vẻ.
“Ha Ha, cười chết tôi mất thôi, thật sự là quá buồn cười mà. Giáo sư chuyên gia về bệnh máu trắng cũng chạy ra lên án chỉ trích Lâm đại sư, tôi thấy Lâm đại sư lần này sợ là lành ít dữ nhiều rồi. Đã qua nhiều ngày vậy mà nhiệt độ không những chẳng giảm xuống ngược lại còn bị người khác lôi ra.”
“Chuyên gia tay chân giả xuất hiện phê bình thì tôi còn hiểu được, nhưng vị chuyên gia bệnh máu trắng này nhảy ra làm cái gì vậy? Hình như Lâm đại sư không có đụng chạm gì đến ông ta mà?”
“Không trêu chọc, không thù oán, nhưng có chút sâu xa. Tôi cho anh biết kể từ ngày Lâm đại sư đánh hạ bệnh máu trắng thì những người này đều hận không thể nuốt sống Lâm đại sư luôn ấy chứ.”
“Ôi trời, tôi nhớ ra rồi, thì ra còn có một màn này, nhưng mà chuyện này cũng không thể trách Lâm đại sư được.”
“Sao lại không thể trách, có biết là Lâm đại sư đã khiến cho bao nhiêu người phải thất nghiệp hay không? Loại chuyện như này thật là rất đáng giận!”
“Ha ha, tôi xem lầu trên khẳng định là một tên ngốc, thất nghiệp là bởi vì họ không kiếm được tiền nữa. Thế nhưng mà người ta sinh bệnh không chỉ là mất đi tiền tài mà còn phải chịu giày vò vô cùng lớn. Thậm chí có khi còn không thể giữ được tính mạng. Cho nên trong chuyện này tôi ủng hộ hành động của Lâm đại sư.”
“Tôi cũng ủng hộ, thất nghiệp thì đi kiếm việc làm lại thôi. Thời đại phát triển, không thể nào mãi mãi không thể giải quyết căn bệnh này được, chẳng lẽ nếu sau này trị khỏi căn bệnh nào thì còn phải cân nhắc đến việc giải quyết công việc cho những người này nữa sao, vậy thì khỏi trị bệnh luôn cho rồi.
“Con mẹ nó, nói không thông với mấy tên đần các người nữa, nói cho mà biết Lâm đại sư đã hại không ít người, khiến cho vô số người lâm vào cảnh thất nghiệp.”
“Mọi người đừng tranh luận với tên lầu trên nữa, chuồng lợn nhà tôi đóng không kỹ cho nên hắn đã xổng ra ngoài đó.”
Bình luận trên mạng vào giờ phút này ầm ĩ lên cũng là vì Lâm đại sư nói đến chuyện tay chân giả.
Bọn họ đều đang đợi câu trả lời đến từ Lâm đại sư nhưng hắn lại biến mất không thấy tăm hơi, không trả lời bất kỳ điều gì ở trên mạng, điều này khiến họ không biết nên làm gì.
Bảo tin tưởng Lâm đại sư nhưng hắn lại không xuất hiện.
Nhưng không tin tưởng Lâm đại sư thì lại sợ sau này bị vả mặt, cho nên cuối cùng đại đa số người đều giữ im lặng. Trước hết cứ để mấy vị chuyên gia giáo sư đi ra mắng chửi đi.
Tuy nhiên họ chắc chắn không thể nhìn thấy thần tượng của mình bị bôi đen nên cần mắng vẫn thì vẫn mắng lại.
May mắn ở nơi này Lâm đại sư vẫn có đại tổng quản thủy quân, đi theo tiết tấu này thì có thể ổn định một chút.
Hiện tại Thu Đao Trảm Ngư cảm thấy rất phiền, ngồi trước màn hình máy tính rút ra một điếu thuốc, ánh mắt rất là u buồn, nhìn trận mắng chửi trên mạng mà hắn có chút lực bất tòng tâm.
Nếu như là trước kia mà nói, đối với những phần tử kiêu ngạo này, chỉ dựa vào tốc độ tay tựa như hồ điệp ảo ảnh của hắn hoàn toàn có thể dạy đối phương làm người.
Nhưng bây giờ thì không được, bởi vì mấy ngày trước gõ phím quá nhanh làm ngón tay bị tổn thương gây ảnh hưởng đến tốc độ.
Nhất thời trong đầu hắn lóe lên một tia sáng, có biện pháp, thế là trực tiếp mở nhóm chat ra.
Nhóm này là do hắn lẻn vào, mấy người bên trong toàn là kẻ thù của Lâm đại sư, đặc biệt là anh Kim vẫn ở trong đó.
“Đi ra đi, có chuyện lớn phải làm.”
Sau khi hắn phát tin nhắn này ra lập tức khiến người trong nhóm trở nên sống động, trải qua khoảng thời gian này đã khiến mọi người vô cùng bội phục Thu Đao Trảm Ngư, giống như tìm được lãnh đạo.
Anh Kim càng là người đầu tiên gửi tin nhắn hỏi: “Quản lý, có chuyện gì?”
Tên bán thuốc: “Có phải là tiếp tục muốn khai chiến không?”
“Gần đây tên họ Lâm rất xui xẻo, chúng ta nhất định phải thêm một ngọn lửa!”
Đại tổng quản nhóm thủy quân gõ bàn phím, nói: “Nhiệm vụ hôm nay chính là đến dưới Weibo của tên họ Lâm kia dìm mấy tên bình luận xàm kia xuống.”
“Ý gì đây? Chúng ta đi giúp tên họ Lâm kia sao? Quản lý, anh có nhầm lẫn gì không vậy?”
Đại tổng quản: “Mấy người thì biết gì chứ, cái này gọi là dời tầm mắt. Bây giờ người mắng hắn rất nhiều, thêm chúng ta vào cũng không có thay đổi gì nhưng nếu chúng ta đứng về phía tên họ Lâm kia mắng mấy tên nói xâu kia nhắm dẫn phát mâu thuẫn càng lớn hơn. Các người nghĩ mà xem, làm sao hắn có thể tạo ra được tay chân giả hoàn mỹ được cơ chứ, đến ngày đó chuyện này triệt để bạo phát không phải đưa đến ảnh hưởng càng lớn hơn nữa hay sao?”
Nhóm chat nhất thời im lặng, nhưng không lâu sao tin nhắn điên cuồng xuất hiện.