Chương 1879: Có thể nghiên cứu ra sao?
Sau khi bài đăng này được phát ra, nhóm cư dân mạng nhìn mà trợn mắt há mồm, giống như là gặp quỷ vậy.
“Con mẹ nó! Lâm đại sư đây là muốn liều mạng rồi!”
“A a a a!”
“Tôi có một dự cảm không lành, cảm thấy Lâm đại sư lại sắp bị người ta lôi ra mắng nữa rồi.”
“Phòng thí nghiệm, cụm từ nói ra nghe thật là cao cấp nha.”
Mấy vị chuyên gia vốn dĩ đã bình tĩnh lại nhưng khi nhìn thấy cái Weibo kia cũng đều sửng sốt, theo như họ nghĩ thì tên nhóc này chính là bị tẩu hỏa nhập mà rồi. Nhất định cứ phải qua một thời gian ngắn lại ngoi lên làm ra chủ đề khiến cho người ta tức giận.
“Thôi thôi, không nói nữa, tên đó chỉ giỏi làm trò lòe người thôi, quả thực làm lãng phí thời gian mà.”
Mấy vị chuyên gia tay chân giả không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này.
Mà một vài tổng giám đốc công ty tay chân giả nhìn thấy Weibo này cũng liên tục gửi mấy bài hỏi thăm, đồng thời cũng gửi thêm một ít ý kiến cá nhân.
Nhanh chóng bán hàng? Bạn đang đùa chúng tôi à?
Lâm Phàm lái xe tới chỗ Vương Minh Dương.
Phòng thí nghiệm được trang bị nằm trên tầng cao nhất của tập đoàn Đông Hán, là do Vương Minh Dương thu xếp một tầng chuyên môn để cho chú em của mình nghiên cứu.
Ở dưới tầng.
Vương Minh Dương đang đứng chờ ở cửa, bên cạnh còn có thư ký đứng cùng.
Trong lòng thư ký vô cùng kinh ngạc, cô không biết Lâm đại sư rốt cuộc muốn làm gì, đối với chuyện này cô cũng không hề tin tưởng.
Nhưng ai bảo đối phương là Lâm đại sư chứ, hơn nữa Vương tổng nhà mình lại vô cùng tin tưởng Lâm đại sư, cô chỉ là nhân viên nên đành phải nghiêm túc tuân thủ mệnh lệnh cấp trên.
“Minh Dương, chuẩn bị xong rồi sao?” Lâm Phàm dừng xe ở một bên, vẻ mặt tươi cười.
Hắn không nghĩ đến một ngày mình sẽ chế tạo sản phẩm công nghệ cao nên tâm tình vẫn có chút kích động.
Vương Minh Dương cười nói: “ Đều đã chuẩn bị xong, lần này vì chuyện của cậu mà đập không ít tiền vào nó đó.”
Lâm Phàm vỗ vai Vương Minh Dương: “Yên tâm đi, bỏ ra bao nhiêu thì tôi giúp anh kiếm lại bấy nhiêu.”
“Kiếm lời hay không cũng không quan trọng, cậu vui là được rồi.” Vương Minh Dương cười, tiền hắn kiếm được xài cả đời cũng không hết. Nếu người anh em này của mình muốn chơi vậy thì chơi cùng hắn đi.
Đến nối kiếm được tiền thì coi như phần thưởng là được rồi.
Anh ta cũng đã nghĩ đến việc làm thứ này khẳng định là không chuẩn bị kiếm tiền, nhưng vì lo lắng đến mình, tự nhiên cũng sẽ để mình kiếm một chút lợi.
Nhưng mà bây giờ hắn cảm thấy không quan trọng, mặc kệ là kiếm được bao nhiêu đều có thể chấp nhận. Cho dù là không kiếm được chút lợi nào anh ta cũng có thể tiếp nhận, coi như là cùng chú em làm việc thiện vậy.
“Đi, đi lên xem một chút, xem có hài lòng hay không, tài liệu đều dựa theo những thứ cậu cần mà mua hết rồi.” Vương Minh Dương vừa cười vừa nói.
Lâm Phàm cùng Vương Minh Dương đi lên lầu.
Khi đi đến tầng trên cùng thì thấy một cánh cửa giống như cửa phòng nghiên cứu trong phim khoa học viễn tưởng, rất có cảm giác khoa học kỹ thuật.
“Thấy sao? Tôi nhìn thấy nó trên phim ảnh, cảm thấy không tệ nên đã trực tiếp làm ra một cái giống vậy.” Vương Minh Dương cười nói.
Lâm Phàm nói: “Thật lợi hại, nếu người khác không biết còn tưởng chúng ta đang nghiên cứu cái gì ấy chứ.”
“Đi vào xem một chút đi.” Vương Minh Dương nhập mật mã vào, cánh cửa lập tức mở ra.
Bên trong trang trí rất tốt, rất khoa học, rất hiện đại, tổng thể một màu trắng mang đến cảm giác không tệ.
“Những máy móc thiết bị này không dễ mua một chút nào, tôi phải nhờ không ít mối quan hệ mới có thể lấy được đấy, kiểm soát tương đối nghiêm ngặt.” Vương Minh Dương nói.
Lâm Phàm nhìn tình huống xung quanh, khá hài lòng mà gật đầu.
Đồng thời khi nhìn thấy những thứ này, tri thức trong đầu hắn bắt đầu hoạt động mạnh mẽ, giống như chỉ đang chờ đợi khoảnh khắc này.
“Được rồi, bắt đầu làm việc thôi, mấy người đi ra ngoài đi.” Lâm Phàm nói.
“Hả? Bắt đầu ngay bây giờ sao?” Vương Minh Dương sửng sốt, tựa như không dám tin.
Lâm Phàm cười, nói: “Đương nhiên rồi, bằng không muốn chờ đến khi nào, đi ra ngoài chờ đợi tin tốt của tôi đi.”
“Ôi chao, mấy cái này đúng là khiến người ta hưng phấn rồi đó.”
Lâm Phàm kích động nhìn ngắm thiết bị được đặt xung quanh, còn có vật liệu, thật sự là hắn nhìn không hiểu mấy thứ này. Thế nhưng tri thức trong đầu hắn cũng không phải trưng cho đẹp.
Làm ra sản phẩm không có chút vấn đề, không những thế còn lợi hại hơn những thứ đang có mặt trên thị trường bây giờ.
“Được rồi, bắt đầu làm việc thôi, sản phẩm công nghệ cao sắp nở ra từ trong tay tôi!”
Bên ngoài!
Thư ký có chút thắc mắc, hỏi: “Vương tổng, ngài cảm thấy Lâm đại sư thật sự có thể nghiên cứu ra sao?”
Vương Minh Dương cười, nói: “Ai mà biết được chứ, nếu nghiên cứu ra được thì đương nhiên là tốt, còn nếu không nghiên cứu ra được thì cũng không có gì. Sau này coi như đây là một trò cười trong tay tôi, như vậy cũng đủ tôi nói cả đời rồi.”
“Hả?” Thư ký ngạc nhiên há to miệng, suy nghĩ của kẻ có tiền thật khó hiểu, bỏ ra một số tiền lớn như vậy mà cũng không nghĩ đến hậu quả, lỡ như không có sản phẩm thành công thì sao?