Chương 1910: Học ai mà lợi hại như vậy?
Kim Manh: “Cậu đừng giả vờ với tôi nữa, chút suy nghĩ của cậu tôi còn có thể không biết sao. Có điều tôi không thể không nói, kiểu đàn ông này cậu rất khó có được đó nha.”
“Tại sao?” Vân Tuyết Dao sững có chút hiếu kỳ, thậm chí còn có chút căng thẳng hỏi.
Kim Manh: “Cậu xem, trước kia cậu không quen biết hắn, hắn đã quen rất nhiều em gái rồi. Hơn nữa điều kiện ngoại hình cũng không kém cậu, cậu nhìn xem bọn họ có thành công không?”
“Không thành công, mặc dù cử chỉ thoạt nhìn rất thân mật, nhưng theo kinh nghiệm của tôi có thể nhìn thấy được giữa bọn họ có một khoảng cách chưa vượt qua, cũng chính là không có lên giường. Loại tình huống này, cũng có chút đáng sợ. Từ điểm này có thể suy đoán ra có hai loại khả năng.”
Lúc này, Kim Manh dường như hóa thần thành chuyên gia quan sát, phân tích từng bước.
“Hai khả năng gì?” Vân Tuyết Dao cũng bị lời nói của Kim Manh hấp dẫn, không biết trong đó rốt cuộc là tình huống gì.
Kim Manh: “Loại thứ nhất, đó chính là Lâm đại sư này là đồng tính luyến ái, nhưng là chuyện này có thể phủ định, tôi đã điều tra qua rồi.”
“Thứ hai, đó chính là Lâm đại sư này tương đối chung thủy, hơn nữa tôi từ trong ánh mắt của hắn nhìn ra vẻ mê mang. Bởi vậy có thể kết luận trong lòng hắn có thiện cảm không chỉ với một em gái, vậy nên bây giờ đang ở trong trạng thái mê mang, không biết nên chọn như thế nào. Đừng nhìn Lâm đại sư hình như rất lợi hại, nhưng ở phương diện tình cảm hắn là một kẻ yếu, một kẻ yếu nên không muốn làm tổn thương bất kỳ người nào.”
Vân Tuyết Dao mở to hai mắt: “Kim Manh, sao cậu lại biết những thứ này?”
Khóe miệng Kim Manh nhếch lên: “Sao nào? Cậu thực sự cho rằng tôi đi học mấy năm như vậy, thực sự không học được cái gì hay sao? Tôi nói có cậu biết, mấy năm đó tôi đã theo một chuyên gia nghiên cứu tâm lý học, hành động học của con người đó.”
“Đồng thời tôi cũng cùng một vị giáo sư, cùng nhau nghiên cứu xác suất loại tình huống này. Vậy nên nói, tâm ý của các cậu có lúc tôi liếc mắt là có thể nhìn thấu, nguyên nhân chính là như vậy.”
“Hơn nữa tôi quay về lâu như vậy rồi, biết vì sao tôi vẫn chưa có bạn trai không, chính là vì tôi nhìn ra những tên kia đều chỉ muốn lừa tôi, coi tôi là ngốc.”
Lúc này, trong mắt Vân Tuyết Dao, hình tượng của Kim Manh đột nhiên cao lớn lên.
Vốn cô ta còn cho rằng Kim Manh ở nước ngoài chơi mấy năm, không ngờ rằng vậy mà lại học được kỹ năng này, thật sự quá lợi hại.
“Vậy tôi phải làm thế nào?” Vân Tuyết Dao hỏi.
Kim Manh lắc đầu: “Cái này không dễ nói, còn phải xem tình huống cụ thể. Dù sao muốn tôi nói, kiểu người này rất khó tán, thuộc kiểu ý chí tinh thần rất mạnh, sẽ không xảy ra cái gọi là say rượu gì đó, kích động gì đó đâu. Dù sao, các người ai nấy đều đưa đến tận cửa rồi, nếu thực là ý chí yếu thì đã tiền trảm hậu tấu. Mấy người các cậu ai nấy đã sớm to bụng rồi, còn có thể đợi đến bây giờ sao.”
“Vậy nên, chỉ có thể xem hắn nghĩ như thế nào, tôi không giúp được cậu rồi.”
Mà Vân Tuyết Dao vẫn rất muốn hỏi, cậu rốt cuộc là học với ai mà lại lợi hại như vậy.
Hai người từ trong nhà vệ sinh đi ra.
Sau khi Kim Manh cẩn thận phân tích, cũng cảm thấy loại người này đúng là có chút kinh khủng.
Mà Vân Tuyết Dao thì cũng suy nghĩ rất nhiều, trong lòng không ngừng động viên. Cách mạng còn chưa thành công nên cần tiếp tục cố gắng.
Trong phòng.
Mọi người đang tụ tập cùng nhau.
Vân Tuyết Dao thân là chủ nhà chắc chắn là phải dẫn đầu: “Anh Lâm, hay là em dẫn các anh ra ngoài chơi một chút nha. U Lan, chị Liễu bọn họ đều là lần đầu đến đây, nếu như không đi xem một chút thì thật là đáng tiếc.”
“Được.” Lâm Phàm gật đầu, đến cũng đến rồi chắc chắn phải chơi cho vui rồi.
Thần Côn và Triệu Chung Dương mặc dù rất hưng phấn, có điều bọn họ thấy đi ngắm cảnh như vậy thì cũng không có chút hứng thú nào.
“Chúng tôi không đi đâu, hai chúng tôi đi chơi bài đây, các cậu cứ đi ngắm cảnh là được rồi.” Điền Thần Côn nói.
Triệu Chung Dương cũng gật đầu: “Các bạn của em cũng không muốn ngắm cảnh, muốn em livestream tình huống bên trong sòng bạc, vậy nên em cũng livestream một chút.”
Lâm Phàm liếc mắt một cái: “Ở đây không cho phép livestream.”
Vân Tuyết Dao: “Anh Lâm, không sao đâu, em sẽ chiếu cố một chút.”
“Haizz, hai người các ông, ra ngoài du lịch cũng không đi ngắm cảnh mà lại đòi ở đây, thật là lãng phí.” Lâm Phàm lắc đầu không ngờ rằng hai tên này vậy mà lại muốn ở sòng bạc chơi, đúng là bó tay mà.
“Một lão già như tôi đi cùng các cậu làm cái gì, không đi đâu.” Điền Thần Côn nói.
Triệu Chung Dương gật đầu: “Em cũng không đi làm bóng đèn nữa, em đi cùng Thần Côn.”
Cuối cùng, chỉ có một mình Lâm Phàm dẫn một nhóm phụ nữ đi ngắm cảnh.
Vốn hắn cũng không muốn đi, có điều nhìn tình huống thế này nếu mà nói không đi thì cũng có chút không ổn.
Bởi vậy, buổi chiều nay Lâm Phàm cùng mấy cô gái đi dạo quanh Hào Giang ngắm cảnh dạo phố.